Sau khi ngươi có hành động thì sẽ bị áp chế theo.
Cho nên Đậu Trường Sinh biết rằng không thể phá vỡ tình huống trong Nhân cảnh, sau đó đã đến Thiên Ngoại Thiên, cho dù liều lĩnh tùy ý làm bậy một ít, nhưng cách triều đình cũng quá xa, đợi đến khi triều đình phản ứng kịp thì đã đã sớm trần ai lạc định.
Thật kinh khủng, quá đáng sợ.
Trần thần bộ chỉ ngẫm nghĩ, Đậu Trường Sinh trở về có thêm mấy vị Đại Tông Sư, hơn 10 vị Tông Sư, ai nấy đều trung thành và tận tâm, sợ Đậu Trường sinh chết, toàn bộ đều có thể chắn đao cản thương cho Đậu Trường Sinh, Trần thần bộ không rét mà run.
Nếu lại khủng bố thêm một chút, lấy một vị võ đạo nhất phẩm trở về, lại cướp lấy Lục Phiến Môn.
Không, chắc chắn sẽ cướp được.
Chuyện phá Diệp quốc thì chưa biết là có thể làm được không, nhưng công nhiên thảo phạt Càn quốc và Bẩm quốc thì có thể, có công diệt quốc, mang theo đại thế trở về, Yến Kinh Thiên đâu phải là đối thủ, Lục Phiến Môn này nhất định là của Đậu Trường Sinh.
Đến lúc đó dùng Tông Sư của Thiên Ngoại Thiên, bắt đầu lấy cát làm lực lượng xương sống, Lục Phiến Môn này tương lai sẽ là của họ Đậu, sợ là Đại Chu cũng không hiệu lệnh được, hoàn toàn là địa bàn riêng của Đậu Trường Sinh.
Cũng may mà có hạn chế về lui tới giữa Thiên Ngoại Thiên và Nhân cảnh, Thần Ma tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép nhiều chư hầu di chuyển vào Nhân cảnh như vậy, nếu không Đậu Trường Sinh dựa vào lực lượng này, đợi đến khi Thiên Ngoại loạn, vung tay hô lên, ai có thể chống đỡ được.
So sánh tới đây, Phúc Địa kia tính là cái gì?
Nếu không phải nhờ có một Vương Trường Cung xuất hiện, cộng thêm lúc này được tích lũy hàng nghìn năm, thế lực tranh long hạ tràng không giống bình thường, không ít người có Thần Binh cũng sẽ hạ tràng.
Nếu không Chân Long đại thiên mệnh của Đậu Trường Sinh này quả thực là dễ như trở bàn tay.
Đến Thiên Ngoại Thiên không phải là khổ cực sao?
Làm thế nào ở chỗ Đậu Trường Sinh này lại trở thành một việc dễ như vậy, hơn nữa còn là một con cá nhảy lên chín tầng mây, cá chép hóa rồng, bay lên chín tầng mây.
Hắn mới 20 tuổi thôi.
Đã lợi hại như vậy.
Lại thêm vài chục năm nữa mới có thể hoàn toàn trưởng thành, thật không biết sẽ đáng sợ đến mức nào.
Quái vật, đây thật sự là một con quái vật thật sự.
Trần thần bộ thậm chí là hoài nghi, Đậu Trường Sinh là Thần Ma chuyển thế, hay là thức tỉnh ký ức của kiếp trước, nếu không thì làm sao có thể yêu nghiệt như vậy.
Trần thần bộ càng nghĩ càng sợ hãi, bởi vì càng nghĩ càng sâu, hắn có thể phát hiện ra Đậu Trường Sinh đã sớm tính toán xong hết thảy.
Đậu Trường Sinh lợi hại như vậy, tham lam như vậy, toan tính mưu kế quá lớn, chỉ dùng để đánh bại Thế tử Càn Hầu, có một ít là đại tài tiểu dụng.
Mặc dù mình không nhìn thấu, cũng không biết.
Nhưng Đậu Trường Sinh chắc chắn đã làm.
Lâm quốc.
Đây là một tiểu quốc trong Thiên Ngoại Thiên, quy mô quốc gia không chênh lệch nhiều lắm so với Ly quốc.
Nước này có phía bắc liên giới với Càn quốc, phía đông liên giới với Bẩm quốc, bốn phương thông suốt, chính là chỗ có chiến lược trọng điểm, lịch sử nước của này đương nhiên chính là một bộ lịch sử máu và nước mắt.
Là quốc gia chịu đủ loại ức hiếp của các đại quốc, trước sau vài lần bị diệt vong, tộc Lâm thị chưởng quản Lâm quốc đã đào vong, nhưng cuối cùng bởi vì đại quốc cần giảm xóc, cho nên Lâm quốc lại trùng kiến vài lần, trong thời gian ngắn ngủi hơn 200 năm, tộc Lâm thị đã trải qua năm lần diệt vong cùng với trùng kiến, cứ mấy chục năm sẽ có một lần.
Bây giờ Lâm quốc lại một lần nữa bị huỷ diệt, lưu lạc trở thành vùng đất hợp binh của Càn quốc và Bẩm quốc.
Lấy Đậu Trường Sinh là người cầm đầu, đại biểu cho đại quân triều đình, đang liên hợp chư hầu hội tụ ở Ly quốc, mà phản quân Càn quốc và Bẩm quốc đang ở Lâm quốc, hai bên đang giằng co lẫn nhau, đều tự bắt đầu tụ binh chuẩn bị, không có dẫn đầu phát động đại chiến, nhưng mặc cho ai cũng biết, đại chiến sẽ nổ ra bất cứ lúc nào, không chừng chỉ sau một khắc thì bộc phát.
Từng mặt cờ có chữ Càn phần phật lay động trong cuồng phong, từng chiếc Thiên Châu cũng đang không ngừng đi đến, từng tên giáp sĩ bắt đầu đi xuống, bắt đầu đi vào quân doanh, binh lực phản quân cũng ở đây mỗi một ngày lại nhiều hơn một ngày.
Thế tử Càn Hầu thân khoác kim giáp, trong tay xách theo một chiếc mũ chiến đấu, ánh sáng màu vàng tôn lên một thân anh võ thần thánh, giống như một vị thiên thần mặc kim giáp cao cao tại thượng, từ Tiên Vực hạ phàm.
Sau khi Thế tử Càn Hầu tuần tra quân doanh xong thì trở về lều lớn của trung quân, sau khi xốc lên tấm vải lều thật dày, có thể nhìn thấy ở bên trong lều lớn trung quân đã có người đang kính cẩn chờ đợi.