Nhìn một gã Đạo binh trong đó, lúc này hắn xốc chiếc mũ chiến đấu lên để lộ ra dung nhan bị che lấp, vẻ mặt hung dữ của Hứa Hầu cũng biến mất mà thay vào đó là vẻ mặt kinh dị nhìn Đạo binh kia đưa tay kéo áp giáo linh khí ra, đó là một kiện áo giáp linh khí được làm bằng Tinh Cương, phía trên còn khắc đường vân, bộ áo giáp linh khí này cứ như vậy bị xé rách thành từng mảnh.
Một bàn tay trắng nõn mảnh khảnh nhưng không ngờ lại có lực lượng như vậy.
Đó là Tào Thiếu Dương - Đốc chủ Đông Xưởng.
Tào Thiếu Dương lộ ra ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Hứa Hầu rồi nói với Hứa Hầu: “Ngươi rất tốt.”
“Để ta cứu ngươi một mạng, không cần ngươi báo đáp chúng ta.”
“Chúng ta thưởng thức ngươi.”
Khụ khụ khụ!
Tiếng ho khan kịch liệt của Hứa Hầu vang lên, hiện giờ Hứa Hầu cực kỳ suy yếu, tất cả lực lượng gần như bị rút cạn không còn chút nào, muốn mở miệng nói gì đó nhưng vừa mở miệng đã bắt đầu ho, hắn vận dụng thủ đoạn liều mạng lại bị ngăn cản đã để lại di chứng quá lớn khiến cho Hứa Hầu rơi vào trong suy yếu.
Lúc này Hứa Hầu thật sự muốn hét lớn một tiếng, ông đây không cần ngươi cứu.
Ngươi phá hỏng chuyện tốt của ông đây.
Đáng tiếc hắn không nói lên lời, chỉ có thể ho khan không ngừng, càng nghĩ càng nóng nảy, càng nghĩ càng tức giận, cuối cùng hoả khí công tâm, đôi mắt Hứa Hầu trợn lên lộ ra cặp mắt trắng dã, Hứa Hầu bị tức đến mức ngất xỉu, trực tiếp ngã quỵ ngay trên mặt đất.
Tào Thiếu Dương lộ ra nụ cười, ánh mắt liếc qua sau đó pháp lực như gió cuồn cuộn nổi lên cuốn lấy Hứa Hầu đi đến bên cạnh Triệu Vô Độ, Tào Thiếu Dương mỉm cười nói: “Hứa Hầu mừng quá, cảm động đến nỗi ngất đi.”
“Tiếp theo phải nhờ Triệu đại nhân chăm sóc Hứa Hầu thật tốt rồi.”
Tào Thiếu Dương nhìn Băng Tinh Phượng Hoàng đang giương cánh phía trước, đang không ngừng tới gần nhưng lại đang dần dần tan chảy, phần tan đầu tiên là đầu Băng Tinh Phượng Hoàng, sau đó là cánh chim, cuối cùng là lông đuôi và cuối cùng là hoàn toàn biến mất.
Sau khi hóa giải một đao của Tiêu Thiên Hữu, ánh mắt Tào Thiếu Dương nhìn Tiêu Thiên Hữu bình thản nói: “Ngươi đã trở thành ba ba trong rọ rồi, nơi này chính là mồ chôn của ngươi.”
Ánh mắt của hắn lộ ra lãnh ý, tiếng nói lạnh lùng tiếp tục vang lên: “Nhiều năm qua người chúng ta không thích nhất là ngươi.”
“Ngang ngược ương ngạnh, lì lợm khó bảo, không coi ai ra gì, dám cả gan khinh thường chúng ta.”
“Nói chúng ta chỉ là đám xương khô trong mồ.”
“Ngươi thì tính là cái thá gì?”
“Lúc trước chúng ta nhường ngươi ba phần là bởi vì ngươi là Phiêu Kỵ tướng quân, không có thân phận này, ngươi cùng lắm chỉ là một tên cùi bắp, làm gì có thực lực gì đáng nể chứ.”
“Khinh thường người trong thiên hạ mà không nhớ tới mình cũng tiêu hao bao nhiêu tài nguyên.”
Tào Thiếu Dương chậm rãi đi về phía trước, khí tức nối liền với đất trời, gần như là dung hợp lại, mở ra trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, mặc dù là võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, nhưng Tào Thiếu Dương cũng không phải là Thánh nhân, hắn cực kỳ bất mãn với Tiêu Thiên Hữu, hiện giờ mới mượn cơ hội này đề phát tiết ra bất mãn ở trong lòng.
Lời nói thao thao bất tuyệt vang vọng trong trời đất: “Ngươi tự xưng là anh hùng, trong thiên hạ này không ai so được, nhưng với Trần quốc công thì sao?”
“Ngươi chẳng là cái thá gì cả.”
“Ngươi có thể nhập các bái tướng, hao phí thêm mấy chục năm, tốc độ này trong thiên hạ cũng là hiếm thấy nhưng so với Trần quốc công thì sao?”
“Chỉ cần đại chiến Thiên Ngoại Thiên chấm dứt, sau khi Trần quốc công trở về Nhân cảnh thì nhất định có thể chấp chưởng Lục Phiến Môn, trở thành Thủ tôn Lục Phiến Môn nhập các bái tướng, thời gian này mất bao lâu? Cũng chỉ mới hơn hai năm, nhiều nhất là ba năm.”
“Mà trong hai ba năm này, thực lực của Trần quốc công cũng từ hạ tam phẩm đột phá tới thượng tam phẩm, loại tốc độ tu hành này ngươi không thể so sánh được, càng đáng quý hơn là Trần quốc công không có một người phụ thân như lão Lương Vương, không tiêu hao nhiều tài nguyên trân quý trong bảo khố của Chu Thiên.”
“Trần quốc công có thể làm được tất cả những điều này đều là hoàn toàn dựa vào bản thân mình.”
“Trí tuệ?”
“Trần quốc công cũng nhiều lần phá được đại án, trong đó liên lụy đến không ít vạn tộc, Thần Ma v.v cũng không phải là số ít, là anh hùng hộ tộc, so với Trần quốc công, ngươi cũng chỉ tập kích được Vương đình Hồ Man còn đáng được nhắc tới, so sánh với Trần quốc công dũng mãnh đoạt Hắc Thủy Quan thì sao?”
“Ngươi tập kích vương đình Hồ Man bất ngờ chỉ cướp được một ít vương tử hãn phi mà thôi, bọn họ thì có tác dụng gì chứ, chỉ để hiến tù binh lập công mà thôi, còn Hắc Thủy Quan là bị Nhân tộc của chúng ta chấp chưởng, từ đó Long tộc mất đi tấm lá chắn hùng quan mạnh mẽ, không thể có phòng ngự hoàn mỹ được nữa.”