Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 964 - Chương 964. Làm Mồi Nhử, Cách Dùng Sư Phụ Chính Xác. 5

Chương 964. Làm mồi nhử, cách dùng sư phụ chính xác. 5 Chương 964. Làm mồi nhử, cách dùng sư phụ chính xác. 5

“Nếu như Nhân tộc chúng ta tiến công thì Long tộc sẽ bị sơ hở ở khắp nơi, mà nếu xét về phòng thủ, Nhân tộc chúng ta có thể dựa vào Hắc Thủy Quan để chống lại sự tấn công của Long tộc, Long tộc sẽ không bao giờ có thể tập kích bờ biển Đông Hải được nữa.”

“Công thủ đều được trọn vẹn, đây chính là kỳ công cái thế.”

“Mọi phương diện ngươi đều bị Trần quốc công nghiền ép, mà bây giờ cũng như thế, ngươi hoạt động xâm nhập phía sau của địch, tập kích lương đạo của chúng ta mà không biết mưu kế của ngươi đã sớm bị Trần quốc công nhìn thấu, chỉ dùng một kế nhỏ đã khiến cho ngươi bị mắc mưu, nơi này đã được bày bố trọng binh tạo thành thiên la địa võng, đây cũng sẽ là nơi chôn xác của Tiêu Thiên Hữu ngươi.”

Một tiếng quát lớn, hoàn toàn cắt đứt lời nói thao thao bất tuyệt của Tào Thiếu Dương, tiếng nói vang dội của Tiêu Thiên Hữu vang vọng bốn phía: “Tào Thiếu Dương, ngươi đang kéo dài thời gian để chờ viện quân đến.”

“Bổn tướng sẽ không mắc lừa đâu.”

“Bây giờ, lui lại.”

Ánh mắt Tiêu Thiên Hữu nhìn xung quanh bốn phía, mặc kệ Tào Thiếu Dương phát huy, bởi vì Tiêu Thiên Hữu cùng đang chờ đợi, không lâu trước đó hắn đã vung một đao, mục tiêu chân chính nhìn như là Triệu Vô Độ nhưng thực ra lại là Thiên Châu của quan quân, đặc biệt là tài nguyên mà bọn họ bảo vệ.

Từ đầu đến cuối Tiêu Thiên Hữu cũng không quên mục đích chân chính của mình là gì?

Nếu có điều kiện giết chết Triệu Vô Độ thì tất nhiên sẽ giết, nhưng nếu như tình huống không cho phép thì không nên cố gắng mạnh mẽ đi giết, như vậy sẽ đẩy bản thân đến chỗ chết, là một tướng lĩnh, hắn không thể bị tư tâm và thù hận chi phối, phải duy trì bình tĩnh tỉnh táo và làm ra phán đoán chuẩn xác.

Đương nhiên sau khi Tào Thiếu Dương xuất hiện thì Tiêu Thiên Hữu cũng kinh ngạc, còn có một vị Vô Thượng Tông Sư ẩn nấp ở chỗ này, xem ra người phán đoán sai lầm là mình, lần này Đậu Trường Sinh không tính mượn đao giết người.

Tào Thiếu Dương liên tục nói nhảm cũng đã thành công chọc giận được Tiêu Thiên Hữu, càng là một người kiêu ngạo hắn càng không thể tiếp nhận được chuyện như vậy, nhưng Tiêu Thiên Hữu khắc chế lại mình.

Thảm án Tiêu viên xảy ra đã tạo thành một đả kích lớn với Tiêu Thiên Hữu, cũng là lần đầu hắn phải chạy trốn chật vật như vậy, từ một thiên chi kiêu tử ai ai cũng hâm mộ trở thành một kẻ đào phạm, đây xem như một lần trưởng thành.

Trước thảm án Tiêu Viên, Tiêu Thiên Hữu chắc chắn sẽ nổi giận, cầm Đại Lương Đao trong tay liều mạng với Tào Thiếu Dương rồi, vốn dĩ có một món Bán Thần Binh nhất phẩm, Tiêu Thiên Hữu cũng có thể đánh một trận chứ đừng nói đến bây giờ còn có đại quân trong tay, có thể gia trì thêm chiến trận, có năng lực giết chết được Tào Thiếu Dương.

Nhưng Tiêu Thiên Hữu buông tha, Tào Thiếu Dương đang kéo dài thời gian, cũng là đang chọc giận mình, nếu mình nổi giận thì lửa giận sẽ ảnh hưởng đến phán đoán, mù quáng công kích sẽ rơi vào tính toán của Tào Thiếu Dương.

Rốt cuộc Tào Thiếu Dương là một vị võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, không cầu thắng lợi chỉ cần một lòng phòng thủ kéo dài thời gian cũng có thể ngăn cản được một lúc, nhất là khi quan quân còn sót lại không ít binh lực, bọn họ mà hiệp trợ lại cùng một chỗ thì sẽ tạo ra phiền toái không nhỏ.

Cho nên Tiêu Thiên Hữu thuận thế làm như đang bị Tào Thiếu Dương chọc giận, kéo dài một lúc rồi quan sát tài nguyên bị phá hủy, bây giờ sau khi mục đích đã đạt được, Tiêu Thiên Hữu lập tức lựa chọn rút lui.

Đám quan quân này có thể có viện quân bày xuống thiên la địa võng, cũng có thể là do Tào Thiếu Dương phô trương thanh thế, nhưng Tiêu Thiên Hữu không có ý định đi đánh cuộc, sau thảm án Tiêu viên, Tiêu Thiên Hữu cũng trưởng thành, bản thân mình cũng cảm giác được mình đang dần dần trưởng thành mà không còn bồng bột bất chấp như thời trẻ nữa.

Đây cũng không phải là do bị Tào Thiếu Dương dọa mà là đã hoàn thành được mục đích của bản thân mình.

Lúc này thắng thua cũng đã không còn trọng yếu nữa, trọng yếu chính là chiến lược chiến thắng, là giành được thắng lợi cuối cùng.

Ánh mắt của Tiêu Thiên Hữu sáng ngời nhìn chăm chú vào Tào Thiếu Dương, nếu như Tào Thiếu Dương phô trương thanh thế thì vì cường thế đến cùng thì hắn nhất định sẽ chủ động lựa chọn xuất kích tấn công bọn họ.

Nhưng Tào Thiếu Dương lại thờ ơ với một màn này, hơn nữa rõ ràng có thể thấy được Tào Thiếu Dương thoải mái không ít, vẻ mặt biến hóa này rất nhỏ, nếu như không quan sát kỹ thì không thể phát hiện được, Tào Thiếu Dương đang may mắn điều gì? May mắn là mình rút lui?

Cho nên viện quân mà Tào Thiếu Dương nói chỉ là một lời nói dối, tư thái vừa rồi kia hoàn toàn chỉ là để hù dọa mình?

Nếu mình lại xông lên một lần nữa, dựa vào chiến trận của đại quân có thể dùng Đại Lương Đao chém giết Tào Thiếu Dương, nhưng ý nghĩ này vừa hiện lên trong nháy mắt lại có một ý nghĩ mới sinh ra, nếu Tào Thiếu Dương cố tình làm như vậy để khiến cho mình sinh ra ảo tưởng có thể giết chết hắn, sau đó mình tiến công tiếp tục kéo dài thời gian.

Bình Luận (0)
Comment