Con người luôn thực tế như vậy.
Lương Cung Vũ vừa mới đến, Đậu Trường Sinh đã chướng mắt một trăm lần, cũng ghét bỏ cả nhân phẩm của đối phương, nhưng khi trải qua một tay Lương Cung Vũ lo liệu hậu cần của đại doanh tiền tuyến.
Thật thơm.
Là mấy chữ này.
Địa vị của Lương Cung Vũ trong lòng Đậu Trường Sinh cũng nhanh chóng tăng vọt, hiện giờ sau khi nhìn thấy lại kêu một tiếng Lương tiên sinh, vô cùng khách khí.
“Chủ công.”
“Dưới sự lãnh đạo anh minh sáng suốt của ngài, thuộc hạ đã phát triển mật thám, hiện giờ đã có tình báo quan trọng được truyền đến.”
“Kính xin chủ công xem xét.”
Diệp Hầu đứng trong đông đảo chư hầu, thấy được cảnh này thì ánh mắt lập loè ra một tia tối tăm.
Đậu Trường Sinh không có thời gian quan tâm đến việc này, mà cầm lấy ngọc giản Lương Cung Vũ đưa, đọc nhanh như gió, nội dung của ngọc giản này vô cùng kình bạo.
Lão Càn Hầu tự sát, Thế tử Càn Hầu trở về Đức Trạch Tiên Vực, đạt được Thần Ma ủng hộ, mang theo một viên Thanh Long Bảo Châu có thể bày ra được Tứ Tượng Nguyên Linh Trận, hiện giờ đang tổ chức đại quân để diễn luyện Tứ Tượng Nguyên Linh Trận, đến lúc đó sẽ lấy Thanh Long Bảo Châu làm trung tâm, làm mắt trận, sự trợ của đại quân làm xương sống, dùng Tứ Tượng Nguyên Linh Trận để đánh tan quan quân.
Nội dung của văn tự không nhiều, nhưng từng câu từng chữ lại khiến vẻ mặt của Đậu Trường Sinh biến đổi, hắn ném ngọc giản cho lão Trần bên cạnh, ý bảo đối phương đọc nội dung ra.
Sau khi nội dung trong ngọc giản được đọc ra, vẻ mặt của mọi người đều ngưng trọng hẳn lên, nếu tin tức mấu chốt này chưa được truyền đến thì bọn hắn thắng chắc, nhưng bây giờ lại tràn ngập hồi hộp.
Ánh mắt của Đậu Trường Sinh nhìn về phía Lương Cung Vũ, vị này mượn uy thế của quan quân, lại kết giao với đông đảo chư hầu trên trăm năm, trong tối thì âm thầm muốn gió được gió muốn mưa được mưa, cao tầng của Càn quốc và Bẩm quốc đã quy hàng được rồi, nhưng loại tin tức quan trọng thế này lại truyền tới vào lúc này.
Dưới uy thế của Thần Ma, thấy cao tầng của Càn quốc và Bẩm quốc lại bắt đầu có ý tưởng không yên phận, ngo ngoe rục rịch muốn ngóc đầu lần hai.
Sức ảnh hưởng của Thần Ma thật sự quá khủng bố, Đậu Trường Sinh lại lần nữa kiến thức được, cho dù là Tiêu Thiên Hữu bại trận, vất vả lắm mới lôi kéo được bọn họ, nhưng bây giờ chỉ cần một tin tức là bọn họ lại lần nữa thay đổi.
Lương Cung Vũ chậm rãi nói: “Năm sáu trăm năm nay gần như chưa từng thấy Tứ Tượng Nguyên Linh Trận xuất hiện, không nói đến chuyện chủ công không biết, ngay cả chúng ta cũng không biết.”
“Nhưng có quá nhiều tin đồn liên quan, không ít người nghe loại đồn thổi về Tứ Tượng Nguyên Linh Trận này từ nhỏ đến lớn, cho dù có nói ba ngày ba đêm cũng không hết, tổng kết lại một câu, Tứ Tượng Nguyên Linh Trận không phải bốn vị Thần Ma thì không thể phá được.”
Ta còn có Tru Tiên Kiếm Trận, không phải tứ Thánh thì không phá được đây.
Trong lòng Đậu Trường Sinh phỉ báng một câu, nhưng nghĩ tới chuyện Tru Tiên Kiếm Trận thật sự bị tứ Thánh liên thủ phá vỡ, trong đó đúng là không nói ngoa.
Lư Hầu chủ động mở miệng nói: “Phản quân chỉ có Thanh Long Bảo Châu, còn ba viên bảo châu Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ thì chưa được mang ra khỏi Đức Trạch Tiên Vực, cho dù có bày ra được Tứ Tượng Nguyên Linh Trận thì cũng rất miễn cưỡng, hơn nữa nếu có thêm rất nhiều đạo binh gia trì, cùng lắm cũng chỉ là uy lực đại trận Thần Ma bình thường mà thôi.”
Lông mày của Đậu Trường Sinh nhảy lên, Lư Hầu nói như vậy thà rằng không nói còn hơn.
Ai dám ghét bỏ đại trận Thần Ma?
Nếu hoàn toàn mở ra đại trận Thần Ma, vậy tương đương với chiến lực của một vị Thần Ma.
Món chí bảo Tứ Tượng Bảo Châu này, uy lực thật sự rất đáng sợ, có thể tương được với chiến lực của bốn vị Thần Ma, chỉ sợ loại Thần Binh đặc biệt này cũng không phải loại công kích trực tiếp hay phòng ngự mà là loại hình thiên về phụ trợ.
Bình thường nhìn như không lợi hại nhưng nếu như thoả mãn điều kiện thì có thể phát huy ra uy lực long trời lở đất.
Đậu Trường Sinh bắt đầu cân nhắc, chỉ một viên Thanh Long Bảo Châu thì tuyệt đối sẽ không thể có cấp độ Thần Binh, nếu Thế tử Càn Hầu có thể bày ra đại trận Thần Ma, vậy còn đánh cái quái gì chứ?
Bản thân mình trực tiếp đầu hàng là xong rồi.
Cấp độ của đám chư hầu này không đủ, không biết được mục đích chính trong trận đại chiến lần này của Thế tử Càn Hầu là gì, không phải là bảo toàn Càn quốc và Bẩm quốc, mà là muốn chiến thắng mình, chặn đánh mình đạt được tư cách có được Phúc Địa.
Cho dù Thế tử Càn Hầu thua là cái chắc, nhưng vẫn có thể chơi xấu, trở về mượn viện binh bật hack, mà viện binh bật hack này cũng tuyệt đối không thể bất chấp mọi thứ không kiêng kị gì, tuy bản thân mình không phải là người không có bối cảnh, Tự Vô Mệnh lại không phải là người tốt gì, trong thời khắc mấu chốt cũng không trông cậy được.