“Đợi đến lúc triều đình không thể nào áp chế được Vương Trường Cung nữa, như vậy một kẻ cầm Thần Binh trong tay, mang lực lượng của Thần Ma chẳng phải là một kẻ mà người trong thiên hạ ai ai cũng khiếp sợ sao?”
“Thời thế bây giờ đã tới mức này rồi, chúng ta không thể phá hỏng nó mà chẳng kiêng dè gì, trái lại phải làm một người duy trì trật tự, vì thế cục vững chắc của triều đình mà diệt trừ vài nghịch đảng muốn làm loạn thế cục cân bằng này.”
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nghiêm túc, cẩn thận lắng nghe những lời sư phụ thần bí nói. Thế cục thiên hạ bây giờ, rút dây sẽ động rừng, bây giờ là loạn đảng nhưng trong tương lai lại có thể là người giữ gìn trật tự thiên hạ.
Quan quân và kẻ trộm không nhất định sẽ cứ như vậy mà không thay đổi. Hiện tại tam tinh Sát Phá Lang quá mạnh, khiến cả Ma tông cũng cảm thấy bị uy hiếp.
Hợp Hoan Tông và Âm Cực Tông cũng không dám chủ động gây sóng gió, rất sợ mình ra tay quá mạnh mẽ đã khiến cho Vương Trường Cung có cơ hội.
Vị trí phản tặc đệ nhất thiên hạ đã thay đổi rồi, Trần Diệt Chu Trần Nghịch đã kém quá xa không bằng Vương Trường Cung nữa.
Vương Trường Cung mang chiến lực Thần Ma, có ác danh hành thích vua, có thể nói là tội ác đứng đầu trong thiên hạ. Chẳng qua có một câu nói, anti-fan cũng là fan mà đúng không?
Tai tiếng tuy khó nghe, nhưng lại rất có ích. Nếu như Vương Trường Cung lên tiếng kêu gọi, nhất định sẽ có không ít người tập hợp lại.
Như là đám Thập Nhị Liên Hoàn Ổ, Yến Sơn Thập Bát Trại v.v và mấy thế lực khác tập hợp lại một chỗ cũng có thể kết thành đồng minh, làm nên chuyện lớn.
Khắp mọi nơi đều có năm bảy bè phái thế lực. Nếu như bọn họ hợp tác lại với nhau, chắc chắn sẽ mạnh tới mức không thể bỏ qua.
Đậu Trường Sinh suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng thở dài nói: “Vương Trường Cung quá mạnh.”
Sư phụ thần bí cũng sầu khổ đáp: “Đúng là quá mạnh mẽ.”
“Hiện giờ tông thất quản lý Tụ Tiên Kỳ cũng có chiến lực Thần Ma, nhưng có điều đó là kết quả mà Tiên Tề Thái Tổ phải đồng ý dùng gần ba trăm năm quốc vận của Đại Chu để cung phụng mới đổi lại được.”
“Nếu như Tiên Tề Thái Tổ không thích, chỉ cần trong một ý niệm là có thể thu hồi lại Tụ Tiên Kỳ. Nhưng như vậy thì sẽ không ai có thể đoạt được Thất Sát Đế Hận Đao trong tay Vương Trường Cung nữa.”
“Bây giờ tuổi thọ của Vương Trường Cung đã là hơn 100 năm, số tuổi thọ còn lại tương đối nhiều. Hắn giữ Thất Sát Đế Hận Đao trong tay, coi như là tranh giành Chân Long đại thiên mệnh thất bại thì Vương Trường Cung cũng có thể dứt áo thoải mái rời đi.”
Một số Đế Đạo Thần Binh mà các vương giả khác thu được đều là vật đã có chủ. Dù sao bọn họ cũng được rót thêm Long Khí gia trì, ngưng tụ đại thế quốc vận, mới có thể thúc đẩy chiến lực của bọn họ lên Thần Ma.
Nhưng Thất Sát Đế Hận Đao trong tay Vương Trường Cung lại không cần được Long Khí tẩm bổ đã là Thần Binh, nếu như có thêm Long Khí thì uy lực của Đế Đạo Thần Binh lại càng mạnh.
Hơn nữa nó cũng không giống như Thần Binh được truyền thừa của các võ đạo đại tông hay là của các thế gia, bọn họ muốn vận dụng sẽ phải trả cái giá rất đắt, nhưng Vương Trường Cung thì không cần. Đám người kia chỉ là người truyền thừa, còn Vương Trường Cung lại là người khai sáng vì Thất Sát Đế Hận Đao thăng chức trong tay Vương Trường Cung.
Chủ nhân đời sau của Thất Sát Đế Hận Đao cũng không được thoải mái tự do như thế, sẽ phải chịu không ít hạn chế.
Bây giờ có thể coi Vương Trường Cung đã hoàn toàn là Thần Ma, chỉ là tuổi thọ còn hơi ít. Nếu như Vương Trường Cung hoàn thành Chân Long đại thiên mệnh, Thất Sát Đế Hận Đao chân chính là Đế Đạo Thần Binh.
“Gần đây thế cục ở Nhân cảnh bất ổn, Vương Trường Cung bị truy sát, đã trải qua chín trận chiến, lần nào cũng đại bại. Nhưng ban đầu hắn còn bị ăn hành, bây giờ đã ung dung tự tại hơn rất nhiều. Nếu như Đại Chu không thể lấy ra được một kiện Thần Binh nào, như vậy sẽ không có cách để áp chế được Vương Trường Cung.”
“Đại Chu đã mời Cửu Tông ở trên, muốn nhờ Cửu Tông ra tay.”
Đậu Trường Sinh kinh ngạc nói: “Thế cục đã nát bét đến mức này rồi mà triều đình và Ma tông đều không để ý tới sao?”
“Không trách được sư phụ lại dám quang minh chính đại tới như thế, thì ra triều đình không hạ chỉ phát lệnh truy nã tông môn.”
Đậu Trường Sinh kinh ngạc một chút, song cũng không nói quá sâu vào vấn đề. Nếu như có năng lực, chắc chắn hắn sẽ đánh chết Vương Trường Cung để cho thiên hạ được thái bình. Thế nhưng Đậu Trường Sinh không có năng lực, nhất là tinh lực của hắn đã dồn hết vào để đánh trận này, chiến thắng phía sau cũng là Phúc Địa. Trong Nhân cảnh hỗn loạn, trong vòng hai năm tới hắn không có khả năng để quan tâm tới nó.