“Vì thế chuyện tiếp theo cần sư phụ phải tự mình nắm giữ Chí Tôn Sâm La Đồ, đảm đương vị trí mắt trận, còn ta sẽ tự mình đi diễn luyện đạo binh, để bọn họ có thể gia trì lực lượng cho Chí Tôn Sâm La Đại Trận.”
“Để cho đạo binh diễn luyện đại trận, hoá thành một bộ phận của Chí Tôn Sâm La Đại Trận có gì khó khăn hay trắc trở?”
“Sư phụ có thể nói rõ hơn không?”
Đậu Trường Sinh ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Lương Cung Vũ là chủ bộ, quản lý rất nhiều công việc hậu cần của quan quân, phụ trách điều phối các loại tài nguyên. Ta sẽ gọi Lương Cung Vũ tới, có gì cần sư phụ cứ dặn dò hắn chuẩn bị.”
“Hiện giờ quan quân có đông đảo chư hầu ủng hộ, chỉ cần không phải là trường hợp quá hi hữu, hoặc là tài nguyên trên trời thì có thể tập hợp được đầy đủ.”
Sư phụ thần bí gật đầu đáp: “Đạo binh diễn luyện đại trận này bọn họ sẽ phải cống hiến ra lực lượng của bản thân mình, điều này cần không ít tài nguyên. Dù sao cũng có liên quan đến cả trăm vạn người, lực lượng của Chí Tôn Sâm La Đồ cũng có cực hạn, mọi thứ đều cần phải có thời gian để chuẩn bị bố trí.”
Đậu Trường Sinh giơ tay lên, chủ động xóa bỏ lực lượng phong tỏa xung quanh, thản nhiên mở miệng nói: “Chúng ta cần thời gian, phản quân cũng cần thời gian.”
“Chỉ là không thể cứ giằng co mãi như vậy được.”
Đậu Trường Sinh nhìn sắc trời một chút, phát hiện chân trời phía đông đã bắt đầu xuất hiện từng quầng sáng.
Mặt trời to lớn đã xuất hiện, tỏa ra hàng vạn tia sáng, bóng đêm đang từ từ biến mất. Trong bất tri bất giác, bọn họ đã hàn huyên cả một đêm, nhìn sắc trời đã sáng, hắn nói tiếp: “Hôm nay phải mãnh liệt tấn công phản quân, không cho đối phương có cơ hội diễn luyện đại trận.”
“Đồng thời cũng tiêu hao binh lực của phản quân, bắt đầu dây dưa với phản quân.”
Đậu Trường Sinh xốc màn che lên, ngước mắt nhìn chăm chú vào mặt trời sáng rọi bên ngoài, cười lạnh nói: “Trăm vạn đại binh cường đại thế nào, lực lượng hiện tại còn chưa phát huy hết được, bởi vì bọn họ xuất thân từ các nước khác nhau, không thể lập tức hợp sức. Nếu như đổi thành binh mã của triều đình, thì phản quân trước mặt hoàn toàn không chịu nổi ba lần công kích.”
“Có Chí Tôn Sâm La Đồ và hàng trăm vạn người hợp sức, ta không tin chỉ một viên Thanh Long Bảo Châu bố trí xuống Tứ Tượng Nguyên Linh Trận là có thể đánh bại được chúng ta.”
Đậu Trường Sinh khí phách ngút trời, có Chí Tôn Sâm La Đồ, hắn tự tin mười phần.
Dựa theo quyết định trong lòng, công việc của hắn bắt đầu lu bù lên. Hắn gọi Lương Cung Vũ tới, trực tiếp để hắn bắt đầu phụ trách điều phối tài nguyên ngay lập tức. Đại doanh ở tiền tuyến có gì sử dụng đó, nếu như tiền tuyến không còn thì hậu phương lập tức thu thập để đưa tới.
Chư hầu chính là vì phân ngạch phân phối Phúc Địa, dốc cạn tất cả lực ủng hộ mình, đây chính là một cơ hội tốt đương nhiên không thể bỏ qua được, đợi đến khi phân ngạch được định ra xong, lại để cho bọn hắn xuất công xuất lực thì đó là chuyện không có khả năng nữa.
Coi như là gia chủ, chủ quân thì cũng không thể để cho thuộc hạ và thần tử của mình táng gia bại sản, bán lão bà ủng hộ ngươi được.
Rất nhiều chuyện không cần Đậu Trường Sinh ra mặt phụ trách, việc diễn luyện đại trận đã có chư hầu và sư phụ thần bí phụ trách, Lương Cung Vũ lo việc điều phối tài nguyên, ở tiền phương cũng có một ít chư hầu muốn tranh công anh dũng đứng lên tự mình ra tay tấn công đại doanh phản quân.
Trước khi quyết chiến chưa bắt đầu, Đậu Trường Sinh lại cực kì rảnh rỗi. Lúc này hắn đang chạy qua chạy lại giữa đại doanh và tiền tuyến, quan sát các cuộc tấn công phản quân, đồng thời cũng giám sát đạo binh diễn luyện đại trận.
Hắn không làm một người rảnh rỗi co đầu rụt cổ ở yên trong đại doanh không có hành động gì. Cơ hội được chỉ huy đại chiến trên trăm vạn đạo binh không nhiều lắm, Đậu Trường Sinh biết cơ hội tới không dễ dàng nên đang khiêm tốn bắt đầu học tập, tương lai Nhân cảnh nếu thiên hạ đại loạn thì chính là lúc đại quân tung hoành khắp nơi.
Đơn đả độc đấu không có lợi gì cả, biết điều binh khiển tướng, hiểu được chiến trận chém giết, đây mới là xu hướng chính trong tương lai.
Đây cũng là điều cơ bản để giữ mạng, tương lai đại quân hoành hành ngang dọc, không đến Thần Ma thì ai cũng không có được 100% an toàn.
Cho đến khi Đậu Trường Sinh nhìn thấy Triệu Vô Độ, biết trong lòng chuyện vẫn luôn trốn tránh không muốn đối mặt, nhưng cuối cùng vẫn là không tránh được.
Từ sau khi phát hiện ra Triệu Vô Độ có tác dụng như thế nào, điều này giống như lời nguyền ma ám tràn ngập trong óc Đậu Trường Sinh, muốn xem nhẹ quên đi nhưng lại không thể, chỉ cần những lúc hắn không có việc gì, trong đầu hắn lại xuất hiện chuyện đó.