Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 28

Mà bên kia, Hạ Nam vừa mới rời đi lập tức lái xe thẳng đến công ty! Trên đường đi anh đã gọi điện cho Văn Viễn, để cho cậu ta tới mở cửa phòng an ninh của tập đoàn, anh muốn xem một chút có phải lời của cô có đúng là sựthật? Phòng an ninh của tập đoàn hạ thị là cửa điện tử bảo hiểm cao cấp, cần thẻ để ra vào, lại cần mật mã, mà thẻ ra vào tổng cộng chỉ có 3 cái, nhân viên trong phòng giám sát một cái, Văn Viễn một cái, còn lại là của Hạ Nam! Nhưng thẻ ra vào của anh để ở nhà, mà nhà anh lại quá xa công ty, mà Văn Viễn lại ở gần cho nên gọi cậu ta mang tới!

Mười lăm phút sau, Hách Văn Viễn vội vã cầm thẻ ra vào đến, nhìn Tổng giám đốc cầm thẻ ra vào mở cửa phong giám sát, anh cũng bởi vì tò mò mà đi vào theo!

Mấy phút sau, quan sát hình ảnh được ghi lại, trong lòng anh thoáng qua đã hiểu! Thì ra là như vậy, chũng chỉ có vị Tô tiểu thư này mới có thể làm Tổng giám đốc có những hành động khác thường như vậy!

“Tổng giám đốc, nếu không còn chuyện gì, tôi xin phép đi trước!” Tò mò cũng đã tò mò xong, cũng nên tránh đi thôi!

“Ừm!” Hạ Nam đáp một tiếng, tầm mắt vẫn đang chăm chú quan sát hình ảnh trên ti vi, người đó nếu không phải là Tô Úy thì còn có thể là ai? Khuôn mặt tinh xảo đeo một cặp kính thật lớn, áo khoác màu vàng nhạt, cùng màu là đôi giày cao gót, một dáng người hoàn mỹ uyển chuyển!

Cuối cùng nguyên nhân là gì, khiến em phải nói dối đây? Thật làm tôi có chút tò mò.

Sáng ngày thứ hai.

Tô Úy đi tới công ty, cũng như thường ngày, sau khi chỉnh lí tài liệu xong, đem tài liệu hôm nay cùng lịch trình đặt ngay ngắn trên bàn làm việc của Tổng giám đốc, khi thời gian đến, lập tức vọt đi lấy một ly Maxwell đặt trên bàn làm việc.

“Chào buổi sáng, Tổng giám đóc!” Nhìn Hạ Nam đứng ở cửa, Tô Úy có chút chột dạ cúi đầu, lè lưỡi một cãi.

“Chào buổi sáng, Tô thư kí!” Hạ Nam nhìn Tô Úy đang cúi đầu trước mặt, không nhìn được cười cười.

“cái đó, Tông giám đốc, nếu không còn chuyện gì tôi ra ngoài trước!!” Nói xong đang muốn ra khỏi phòng làm việc, lại bị hạ Nam kéo lấy cánh tay, quay người lại liền bị anh ta ôm vào trong ngực, dùng sức giãy giụa lại càng bị ôm chặt hơn!

Cô ngẩng đầu lên, liền chạm vào đôi mắt đen thâm thúy, lời đang nói bỗng dưng như bị chặn lại nhìn chằm chằm vào nơi đó! Thật ra không thể phủ nhân, mộ lần tiếp xúc ở một khoảng cách gần như vậy, lần nào cũng khiến cô cảm thấy mất hồn luống cuống!

Rốt cuộc trở về với suy nghĩ của mình, mở miệng: “Tổng giám đôc, còn có chuyện gì sao?”

“Hôm nay làm xong hết công việc, ngày mai đi đến thành phố C công tác với tôi một tuần!” Nói xong câu đó, Hạ Nam hạ tầm mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang khẩn trương của cô, rốt cuộc thở dài một hơi.

“Được, tôi biết rồi! Vậy tôi ra ngoài trước!” Nói xong, liền tránh ra khỏi lồng ngực của anh ta, lại bị anh ôm lấy, có thể ngửi thấy mùi hương nam tính mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt!

“Lúc đi ra, gọi Văn Viễn vào đây, thuận tiện đưa luôn thẻ căn cước của em cho cậu ta!”

“Được!” Nói xong liền rời khỏi phòng làm việc của Tổng giám đốc.

Mấy phút sau, hách Văn Viễn liền xuất hiện ở văn phòng.

“Tổng giám đốc, thư kí đã đưa thẻ căn cước cho tôi, còn anh tìm tôi có chuyện…” Hách Văn Viễn nhìn tấm thẻ của cô trong tay có chút nghi ngờ hỏi.

“Văn Viễn, lấy thẻ căn cước của tôi cùng thư kí Tô đi đặt hai vé máy bay đến thành phố C vào ngày mai!” Hạ Nam với anh ta, giọng nói lạnh nhạt.

“Cả anh và thư kí Tô đều đi sao?” Nghe được lời nói của Hạ Nam, liền ngạc nhiên. Bây giờ đi thành phố C thật ra cũng không phải là ý tưởng tốt, dù sao đó không phải là nơi an toàn, nếu như xảy ra chuyện gì bất trắc, chắc chắn không thể chịu nổi! Nhưng anh ta biết Tông giám đốc của mình nói một không nói hai,không thể làm gì khác hơn trong lòng đang tính toán có nên để mấy người âm thầm đi theo hay không, để tránh có chuyện ngoài ý muốn xảy ra!

“Ừm, có lẽ chúng tôi sẽ ở bên đó khoảng một tuần, tại biệt thự Lâm Hải, cho người quét dọn một chút đi!” Thật ra anh cũng nhìn ra, Văn Viễn đang lo lắng cho mình, âm thanh cũng tựu nhiên nhẹ đi: “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì!” Cuối cùng vẫn nói thêm câu này!

Thật ra lần này đi là muốn xem Tổng giám đốc công ty EVEN, thuận tiện tìm hiểu một chút về tiến độ công trình chủ đề cồn viên! Còn có một nguyên nhân nữa, chính là anh muốn ở cùng Tô Úy một thời gian! Hôm qua anh đã suy tính rất lâu, cuối cùng ra một kết luận là, anh muốn kết hôn, Tô Úy chính là lựa chọn số một, dù sao anh cũng không ghét cô…….Hơn nữa, anh phát hiện thỉnh thoảng trêu chọc cô rất thú vị! (Nhưng hình như từ đầu đến cuối anh cũng không cân nhắc xem ý của Tô Úy thế nào!)

“Còn có sau đó thông báo cho các trưởng phòng đến phòng họp, tôi muốn giao phó công việc mấy ngày nay, trong lúc tôi không có ở đây chuyện của công ty đều do Phó tổng giám đốc phụ trách!”

Mà Tô Úy ở phòng làm việc của mình còn không biết cô trong lúc vô hình đã rơi vào kế hoạch của người lhacs!

Sân bay thành phố C.

Hạ Nam và Tô Úy đi ra ngoài, lập tức thu hút cô số anh mắt của người đi đường. Chỉ thấy Hạ Nam mặc một chiếc áo gió màu đen, trên khuôn mặt là những đường cong lạnh lùng hoàn mỹ, cặp mắt sáng ngời có hồn, đen như mực thâm thúy, dường như muốn đem người khác hút vào! Tô Úy bên người anh, mái tóc xõa thẳng trên vai, bộ quần áo ka ki bao quanh vóc người nhỏ nhắn, đeo đôi giày cao gót cao hơn 10 phân càng khiến cô thêm phần yêu mị! Mà hai người đi cùng nhau tạo nên một phong cảnh đẹp đến mức không ai muốn rời mắt khỏi!

Cho nên, một đám vệ sĩ áo đen dễ dàng tìm đến người muốn tìm!

“Nam thiếu, chũng tôi được cử đến để đón cậu!” Chỉ thấy một nhóm vẹ sĩ mặc áp đen xuất hiện trước mặt bọn họ, người dẫn đầu cung kính nói vời người đàn ông trước mặt, sau đó để hai người vẹ sĩ tiến đến cầm hành lí của bọn họ.

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên doctruyen.org

Đến biệt thự Lâm Hải, mấy người vệ sĩ mang hành lỹ của bọn họ để lên gian phòng của mỗi người, nói với Hạ Nam mấy câu sau đó mới rời khỏi!

Hạ Nam bảo hôm nay không có công việc, bảo cô nghỉ ngơi thật tốt!

Thay bộ quần áo ở nhà vào, Tô Úy ngồi trên chiếc ghế mấy ngoài ban công, nhìn mấy căn biệt thự gần bờ biển Lâm Lập, trong nháy mắt tâm chợt bình tĩnh lại! Nhìn mặt biển cách đó không xa, nước biển xanh biếc tỉnh thoảng vỗ vào bờ cát phát ra âm thanh “bành bạch”, bầu trời là một màu xanh thiên thanh, mây trắng mềm mại, ánh mắt xuyên qua tầng mây mỏng manh mà chiếu xuống mặt biển, để lại trên mặt biển là một tầng ánh sáng màu vàng nhạt.

Bốn bề đều là biển, thỉnh thoảng truyền đến tiếng chim hót, có vẻ cực kỳ du dương!

Bị âm thanh rột rột trong bụng kéo suy nghĩ trở lại, nghĩ một chút rồi xoay người đi xuống tầng dưới, cô nghĩ trong phòng bếp đã có sẵn nguyên liệu! Lúc đến đây hình như không có người giúp việc, cho nên chỉ có thể tự mình làm thôi!

Đợi đến khi cô xuống đến phòng bếp, cô chợt dừng bước! Bởi vì một người đàn ông mặc bộ quần áo ở nhà đang ở trong đó lưu loát rửa rau, thái thức ăn, động tác nhanh nhẹn! Cho dù là làm những việc này, cũng không tổn hại chút nào đến hình tượng của anh, hơn nữa trên người còn tản ra một loại phong cách tùy ý!

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên doctruyen.org

“Em nghỉ ngơi đi, khi nào làm xong tôi sẽ gọi em! Nếu đói bụng, trong tủ lạnh có một ít đồ ăn vặt mà con gái thường thích!” Hạ Nam quay đầu lại nhìn thấy cô đang đứng ở cửa phòng bếp, dịu dàng nói qua.

Tô Úy nhe xong chỉ đành gật đầu một cái, yên lặng đi đến mở cửa tủ lạnh, nhìn đồ ăn vặt bên trong, cô cầm một gói khoai tây chiên cà chua xoay người đi đến ghế salon ngoài phòng khách, ngồi xuống ghế, cô mở TV LCD cực lớn trước mặt, nhìn chăm chú chương trình đang chiếu, vẫn không quên ăn khoai tây chiên, có lúc cũng không chú ý mà nhìn đến cửa phòng bếp! Trong lòng cũng tràn ra một loại cảm giác hạnh phúc cùng yên tâm!

Trừ anh trai ra, đây là người đàn ông đầu tiên nấu cơm cho cô, nói trong lòng không cảm thấy cảm động là nói dối! Người ta không phải nói người nam nhân có thể vì mình nấu cơm, chính là yêu thương mình, sủng ái mình hay sao?

Mà anh ta cũng như vậy sao?
Bình Luận (0)
Comment