Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Chương 27

Trong Uyển đình cư, một bóng dáng xing đẹp đang đứng nơi đó, nhìn chăm chú những bông hoa đang nở rộ, cười đến xinh đẹp.

Lúc này trên ban công tầng hai.

Một bóng người cao lớn thon dài đứng dựa vào bên tường, đôi mắt hẹp dài khóa chặt vào bóng hình xinh đẹp trong hoa viên, khóe miệng nhếch lên một đường còn đẹp đẽ, ánh mặt trời chiếu xiên lên người khiến khuôn mặt kia làm người ta phải say mê.

Trên người anh ta lúc này không còn cái cảm giác lạnh lùng xa cách, nếu có thì chỉ là sự dìu dàng nhàn nhạt và ánh mắt cưng chiều! Nếu như nói mỗi người đều có một tầng mặt nạ, vậy thì mặt nạ của anh chính là sự nho nhã, khiêm tốn và lễ phép, chính vì vậy làm cho người ta cảm thấy anh quá xa cách.
Bình Luận (0)
Comment