[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 91

------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------

Các giáo sư ở Hogwarts không ngừng mong muốn gây ấn tượng cho các vị khách đến từ Beauxbatons và Durmstrang. Họ dường như quyết định trang trí tòa lâu đài một cách lộng lẫy nhất vào dịp lễ Giáng sinh này. Những cột băng vĩnh cửu đã được áp vào trong cầu thang cẩm thạch. Mười hai cây thông Giáng sinh hằng năm trong Đại sảnh đường được trang hoàng bằng mọi thứ, từ những trái cầu lóng lánh đến những con cú thực bằng vàng rúc lên từng hồi

Trên hành lang tới lễ đường, những bộ áo giáp đã được phù phép để hát những khúc thánh ca bất cứ khi nào có người đi ngang qua. Đại khái là có thể nghe một cái mũ sắt rỗng thuộc có phân nửa lời bài hát mà cứ hát nghêu ngao "Ôi hãy đến, tất cả những kẻ trung thành..." rất buồn cười.


Ann còn thường xuyên thấy giáo sư Sprout đang cẩn thận chỉnh trang lại Tiền sảnh bằng những chậu cây cỏ.

" Ann cậu có một phong thư nè, không thấy địa chỉ gửi đến chỉ có ghi địa chỉ của cậu thôi." Fanny đưa phong thư cho Ann.

Ann mơ hồ nhìn qua, chỉ là một bức thư bình thường.

" Là Makling đem tới hả ?" Ann hỏi.

" Không phải, con cú mèo này tớ chưa thấy qua." Fanny trả lời.

" Ưm, có lẽ là đơn hàng của Fred và George, cậu mở ra xem đi nếu đúng vậy thì cứ quăng trên bàn, không cần quan tâm tới nó." Ann trùm chăn qua đầu.

"Ờ" Fanny mở thư ra.

Lúc Ann đang mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ tiếp lần nữa thì lại bị Fanny lay tỉnh, mở mắt ra nhìn thì bộ dạng cô nàng rất vui vẻ.

" Ann ! Là nhóm Quái Tỷ muội."

" Hở ?"

" Là nhóm Quái Tỷ muội gửi thư cho cậu, bọn họ nói chưa từng tiếp xúc qua giai điệu như thế này, xin cho phép họ có thể được biểu diễn trong đêm dạ vũ, bọn họ còn nói là biết được người sáng tác là cậu chỉ muốn khiêm tốn trong trường học, nên lúc diễn tấu sẽ không để lộ danh tính của cậu ra..."


" Cái quỷ gì vậy ?" Ann lập tức bừng tỉnh, nhận lấy lá thư đọc từ trên xuống.

" Ann, tớ thấy lần này cậu không thể từ chối được nữa, bọn họ cả địa chỉ gửi thư cũng không có viết ra... Như vậy đã rất không tệ, âm nhạc là không giới hạn, bọn họ bảo chưa từng nghe thấy giai điệu này bao giờ làm tớ thật sự rất hứng thú với ca khúc này của cậu."

" Cũng không phải tớ hát..." Ann lần nữa nhắm mắt nằm lại, lần nữa trong giới âm nhạc ở một thế giới khác được tiếp nhận ư.

Sáng sớm đêm lễ Giáng Sinh, Ann yên ổn ngủ ngon lành, tâm tình rất vui vẻ kéo rèm che ra, bên dưới giường chất đầy quà Giáng Sinh.

Thời gian rất mau chóng tới trưa, Fanny thì không ở trong kí túc xá, Ann đợi chút rồi quyết định đi tới nhà ăn.

" Mấy cậu không ăn trưa à ?" Trước khi ra cửa cô còn thuận miệng hỏi ba người khác ở kí túc. Ai ngờ bị Millicent và Daphne oán giận liếc mắt, giống như câu hỏi vừa rồi không phải là ăn cơm mà là uống một lọ thuốc độc.


" Đương nhiên là không đi rồi !" Pansy cao giọng ghét bỏ nói.

Ann nhún vai đóng cửa đi ra, cùng Fanny đang ở phòng sinh hoạt đọc sách đi tới nhà ăn.

Hai người tận hưởng bữa trưa phong phú, trên bàn cơm có cũng khoảng hơn một trăm con gà tây, và mấy loại bánh pudding, chất đống những dây pháo nổ phù thủy của hiệu Cribbage.

Tầm khoảng 6 giờ rưỡi tối, Fanny đang đứng trước gương chải lại mái tóc, hỏi Ann còn đang ngồi trên sô pha đọc sách " Ann, cậu còn chưa bắt đầu thay lễ phục hả ?"

" Ồ... Tiệc tối bắt đầu lúc 8 giờ phải không ? Được rồi... Bây giờ tớ đi tắm rửa cái đã."

" Ôi, Ann, cậu rất hợp mới mảng màu trắng..." Chờ Ann mặc lễ phục vào, Fanny đứng một bên khen ngợi.

" Cám ơn... Lễ phục màu tím của cậu cũng rất hợp... Hơn nữa tớ thấy cậu nên nhắc nhở người bạn nhảy bên Durmstrang một câu là phải cẩn thận, sau hôm nay những ngày tháng ở Hogwarts của cậu ta có lẽ không tốt lành mấy đâu..."
Fanny tinh nghịch nháy mắt với Ann " Tớ sẽ..."

Fanny sành sõi mở hộp trang điểm ra lấy phấn nền, má hồng, bấm mi, son môi, kẻ mắt, Ann cũng nhanh chóng trang điểm nhẹ cho bản thân.

Đi thẳng một đường từ kí túc tới Tiền sảnh, nơi này cũng đầy nhóc học sinh, tất cả đều nhấn nhá quanh quẩn chờ đến lúc tám giờ, khi cánh cửa Sảnh đường được mở ra. Những người có bạn nhảy thuộc kí túc xá khác đang đi len lỏi qua đám đông để tìm gặp nhau.

Ann và Fanny kiếm một chỗ vắng người ở Tiền sảnh đứng, dọc đường đi cô nàng hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của nam sinh khóa trên.

" Tớ cảm thấy chút nữa cậu nên nhắc nhở bạn nhảy kia của mình một chút, tình trạng của anh ta hiện tại là cực kì nguy hiểm." Ann ẩn ý nói.

" Bọn họ không chỉ nhìn mỗi mình tớ, Ann, cậu cũng có phần, đặc biệt là nhiều học sinh nhà Hufflepuff lắm." Fanny cười cười nói.
Ann nhún vai không tỏ ý kiến.

" Hermione sao còn chưa thấy tới ?" Ann nghi hoặc hỏi, ở trên thang lầu, Harry đang mặc bộ lễ phục đen và Ron thì mặc bộ lễ phụ có hơi cũ kĩ đang đi xuống.

" Có lẽ cậu thử hỏi bọn họ xem ?"

" Vẫn là khỏi đi, bọn họ nhìn khẳng định là không biết..." Ann chăm chú nhìn cầu thang nối thông với lầu hai một hồi, lại dời mắt về phía cửa ra vào.

Cánh cửa chính bằng gỗ sồi mở ra, và mọi người quay lại nhìn đoàn học sinh trường Durmstrang đi vào cùng giáo sư Karkaroff. Dẫn đầu đoàn khách này là Krum, cặp kè một cô gái xinh đẹp mặc áo váy xanh lơ.

Cô gái mặc lễ phục xanh lam có làn da trắng trẻo, mái tóc búi gọn tao nhã trên đầu lộ ra cần cổ thon dài, đôi mắt nâu lấp lánh, nàng mỉm cười nhưng vẫn lộ ra tí căng thẳng.

" Biết ngay mà." Ann nhếch miệng cười, từ ánh mắt đầu tiên cô đã nhận ra người đứng cạnh Krum là ai.
" Biết cái gì ?" Fanny nhìn về phía đoàn người Durmstrang " Ủa ? Người đi cạnh Krum là ai ?"

" Hermione..." Ann cũng không ý thức được giọng nói của mình trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, bắt đầu đi về phía bên đó.

Fanny bộ dạng không thể tin nổi " Thật á ?"

"Đương nhiên"

Đúng lúc này giọng nói của giáo sư McGonagall vang lên " Xin mời các quán quân lên phía trên này." Các dũng sĩ bắt đầu tụ tập về phía giáo sư McGonagall, Ann cũng dừng bước lại, đám đông ríu rít bắt đầu né đường chừa một lối đi cho bọn họ.

Ann lúc này mới chú ý bãi cỏ phía trước, bên phải lâu đài đã được biến thành một kiểu hang đá tràn đầy ánh sáng thần tiên, nghĩa là hàng trăm nàng tiên thực sự đang ngồi trong những bụi hoa hồng vừa mới được hóa phép hiện ra ở đó. Các nàng tiên chấp chới vỗ cánh bay phía trên những bức tượng của cái gì đó giống như ông già Noel và cỗ xe hươu của ông.
" Các dũng sĩ xin mời đứng chờ ở đây, những trò còn lại hãy tiến vào trước." Giáo sư McGonagall nói, hôm nay bà mặc một bộ áo váy carô chéo màu đỏ và đã cài một vòng hoa đại khái xấu xí quanh vành nón.

Khi cánh cửa vào Đại sảnh đường mở ra, câu lạc bộ người ái mộ Krum từ trong thư viện rần rần đi ngang qua đều ném cho Hermione một cái nhìn đố kị sâu sắc.

Ann thời điểm lướt ngang qua cũng không có nhìn đến Krum, mỉm cười hướng tới Hermione nhanh chóng nói " Cậu rất xinh đẹp, đừng lo lắng."

Hermione nháy mắt với Ann, nhếch môi mỉm cười.

Những bức tường của Đại sảnh hầu như được bao phủ hết bằng lớp sương giá màu bạc lóng lánh, với hàng trăm vòng hoa và bóng tròn trang trí giăng ngang trần nhà đã được phù phép thành một bầu trời đầy sao. Những dãy bàn của các nhà đã biến mất; thay vào đó là hàng trăm bàn nhỏ hơn, mỗi bàn có thể ngồi khoảng mười hai người, và bàn nào cũng được thắp lồng đèn.
Ann bước vào Sảnh đường đã nhìn thấy Eren ăn mặc lễ phục bảnh bao đứng ở chính diện vẫy tay với cô. Sau đó Ann mới nhìn qua thấy phía trên hàng ghế ngồi còn có cụ Dumbledore, ông Ludo Bagman, Karkaroff, bà Maxime và Percy.

Sao Percy lại tới ? Ann kinh ngạc nhìn qua Percy.

" Annie, hôm nay con thật xinh đẹp..." Eren nói, ngữ điệu như đứa con gái nhà ta đã lớn.

" Chú Eren, hôm nay chú cũng rất đẹp trai..." Ann nháy mắt với Eren, sau đó lễ phép mỉm cười gật đầu chào hỏi những người lớn khác rồi ngồi xuống.

Giáo sư McGonagall dẫn dắt các dũng sĩ và bạn nhảy của họ sắp thành hàng đôi đi theo sau, trong Đại sảnh đường vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt.

Fleur Delacour và Roger Davies đi gần sát giáo sư McGonagall nhất, tiếp theo đó là Cedric Diggory cùng Cho Chang, Victor Krum và Hermione Granger, cuối cùng là Harry Potter và Parvati Patil.
Họ bước vào và bắt đầu đi về phía cái bàn tròn to đặt ngay ở phía đầu của Đại sảnh, cụ Dumbledore phẩy tay ra hiệu cả đám ngồi xuống. Từng dũng sĩ đến chỗ gần hiệu trưởng của họ, vừa lúc chỗ Karkaroff cách Ann hai cái ghế.

Hermione chỉnh trang lại lễ phục, ngồi xuống cạnh cô mỉm cười, làm nhất thời Ann cũng đột nhiên khẩn trương. Giọng cô có hơi tăng cao " Chào cậu, Hermione."

" Chào Ann." Hermione cười đáp lại, nhưng Ann cảm thấy hình như đối phương so với mình còn lo lắng hơn. Bụp một tiếng, bàn ăn trống trải phía trước mặt mọi người đều xuất hiện một loạt thực đơn, thu hút sự chú ý của đám đông.

Ann lén thở một hơi dài, mở thực đơn lên xem thử.

" Annie, cái này ?" Eren nhỏ giọng nói, hiển nhiên là chú ấy còn đang không hiểu.

Đối diện Eren, cụ Dumbledore nhìn dĩa đồ ăn trước mặt nói " Thịt cốt lết !" Sau đó một phần thịt đã hiện trên dĩa trống của cụ ấy.
Eren bộ dáng đã hiểu rõ mọi chuyện " Thật thú vị."

" Chờ đã chú Eren..." Ann cười cười ngăn cản Eren đang có chút nóng vội muốn thử " Thực đơn này có vài món con đề nghị chú đừng thử, nó không hợp với khẩu vị của chú lắm, để con đề cử cho vài món cho, bò nướng gan ngỗng, thịt sấy khô Biltong Nam Phi, bò cuộn kiểu Ý..."

" Chú cũng có thể thử thịt heo chiên sốt gan bò nấm, trước tiên là giã tỏi ướp cùng với muối khoảng một giờ, lăn sơ với bột mì, trứng rồi chiên cho vàng đều, sau khi chiên khô để ráo dầu thì rưới sốt kết hợp từ gan bò và nấm, hương vị rất tuyệt, theo khẩu vị yêu thích của chú thì uống thêm một ly Gin nhỏ, ăn miếng pudding Giáng Sinh nữa là được..."

Eren hai mắt sáng rực, gật gật đầu, tiếp đến là một phần thức ăn được trang trí đẹp đẽ, thịt heo chiên sốt gan bò và nấm còn hơi nóng nghi ngút hiện lên, trông rất mỹ vị đối lập hoàn toàn với dĩa heo cốt lết lẻ loi một mình của cụ Dumbledore.
" Haha, thật không tệ." Dumbledore thân thiện nói " Nhìn qua trông rất ngon."

Ann ngượng ngùng cười, khóe mắt liếc nhìn qua bàn ăn trống trải của Hermione, nàng vẫn còn đang cầm thực đơn ngó nghía.

Làm chuyện tốt vậy, dù sao bản tính tham ăn cũng đã lộ ra. Ann nhìn qua Hermione, giọng điệu nhẹ nhàng giới thiệu " Bò cuộn kiểu Ý và thịt sấy khô Biltong Nam Phi đúng là rất ngon, nhưng mình nghĩ cậu sẽ thích món này hơn, Cá hồi tẩm vừng đen nướng, thịt cá mềm mịn, không có xương, nấu cùng nước sốt chín đến khoảng 8 phần thì sẽ đem đi nướng, không chiên xào dầu mỡ, rất thích hợp uống cùng một ly trà chanh..."

Hermione trong mắt lóe lên tia vui mừng, nàng hình như chỉ có nói tùy tiện với Ann là mình thích ăn cá.

Đợi Hermione xong xuôi nói lời cám ơn, Ann lại chọn cho chính mình một phần bò cuộn phô mai và ly nước chanh, vừa dùng dao nĩa cắt vừa nói chuyện với Eren, chủ yếu là mấy vấn đề về Diana.
Mà ngồi gần đó Percy dựng tai lên hóng chuyện.

Hermione và Krum cũng bắt đầu trò chuyện, nhưng cả quá trình từ đầu tới cuối anh chàng đều không có phát âm được chính xác tên của Hermione.

Sau khi đồ ăn thức uống đã được thưởng thức, cụ Dumbledore đứng dậy và yêu cầu học sinh làm theo cụ. Và rồi với một cái vẫy đũa phép, cụ khiến cho tất cả những cái bàn bay lui về dọc theo các bức tường, chừa lại sàn Đại sảnh đường trống trải, cụ phù phép cho hóa ra một cái sân khấu được nâng cao lên ở sát bức tường phía bên phải của Đại sảnh. Trên sân khấu xuất hiện một bộ trống, nhiều cây đàn ghi-ta, một cây sáo, một cây đại hồ cầm, và một số kèn túi.

Từ cánh cửa bên hông, ban nhạc Quái Tỷ muội tóc tai bờm xờm và mặc toàn những tấm áo choàng đen được xé cho te tua một cách nghệ thuật đang kéo cả đoàn đi lên sân khấu giữa tiếng vỗ tay chào đón nồng nhiệt vang dội. Ánh đèn Sảnh đường được tắt cụp xuống, bầu không khí trở nên lãng mạn, nhóm Quái Tỷ muội thong thả tấu lên một ca khúc ưu thương.
Các dũng sĩ cũng nắm tay bạn nhảy cố ý đi tới chính giữa, bắt đầu khiêu vũ.

Đến giữa đoạn nhạc, cụ Dumbledore dẫn đầu nắm tay giáo sư McGonagall tiến vào cùng khiêu vũ, sau đó cũng càng nhiều người bắt đầu nhập cuộc.

Eren hơi khẩn trương, hướng tới Ann bộ dáng lịch lãm đưa tay ngỏ lời, Ann cười cười đáp lại.

Bản nhạc đầu tiên kết thúc, hơn nửa Sảnh đường đã biến thành sàn nhảy, hầu hết các học sinh đều nhập bọn khiêu vũ.

Khúc nhạc thứ hai so với lần đầu tiên tiết tấu có hơi nhanh hơn, Ann còn rảnh rỗi nhân cơ hội này ngắm nghía xung quanh, Hermione cùng Krum cách đó không quá năm bước, tư thế cũng không tệ, nhưng Ann nhìn qua Krum lại cảm thấy hơi chán ghét, vì thế lại dời mắt tìm kiếm Fanny, liếc nhìn qua hai ba lượt đã tìm thấy cô nàng, Fanny mặc lễ phục màu tím rất hấp dẫn, không hổ là người đã từng tham gia rất nhiều dạ vũ, tư thế khiêu vũ vô cùng ưu nhã.
Bản nhạc dần dần đi tới hồi kết, Eren nhỏ giọng nói " Annie, thật không ngờ tới sẽ có thời khắc này..." Biểu hiện của Eren đặc biệt vui mừng.

" Khoảnh khắc này thật tuyệt chú Eren, con rất vui vì hôm nay có thể cùng chú khiêu vũ..." Ann chân thành nói.

Eren cười cười " Tuyệt thật, nhưng chú cũng không thể chiếm hết thời gian của con, chú đoán lần vũ hội Giáng Sinh này con đã phải từ chối rất nhiều nam sinh nhỉ, vừa rồi chú còn thấy nhiều nam sinh chăm chú nhìn con... Đêm nay đương nhiên phải để cho con có chút không gian riêng tư rồi..."

Kết thúc điệu nhạc Eren dẫn Ann ra khỏi sàn nhảy, quả nhiên có mấy nam sinh toan tính từ sàn nhảy đi tới, Eren nhìn Ann cười cười rồi đi qua chỗ giáo sư Moody đang đứng bên ngoài.

Eren liền khuất bóng trong đám đông, nhưng Ann cũng không có hứng thú khiêu vũ cũng mấy nam sinh liền đi qua bàn tiệc được bày ở bên góc Sảnh đường.
" Ann !" Hermione đi tới chỗ Ann, sắc mặt nàng hơi ửng hồng.

" Krum đâu ?" Ann nhìn qua phía sau Hermione.

" Mình nhờ ảnh đi lấy chút đồ uống." Hermione nói.

" Ồ, hiểu được, vừa rồi mình lướt nhìn sơ qua, cụ Dumbledore đã mang hầu như mấy món nước không có cồn của quán Ba Cây Chổi đem tới..." Ann trêu chọc.

"Thực ra..." Mặt Hermione bắt đầu chuyển màu đỏ ửng.

" Hửm ?" Ann nghiêng đầu nhìn Hermione, sau đó lại thấy một gương mặt nam sinh quen thuộc đang chen chúc đi ra khỏi sàn nhảy hướng về phía cô, nhìn thấy cô còn thẹn thùng cười một cái.

" Không ổn !" Ann nói xong, thuận tay kéo lấy Hermione chạy đi. Hai người đứng cách xa sàn nhảy, cơ hồ là sát mép một bên của Sảnh đường, phản ứng đầu tiên của Ann là kéo Hermione vào một góc khuất cách đó không xa.

Tránh ở phía sau cánh cửa đang khép hờ, nhìn thấy nam sinh kia tìm kiếm một vòng không thấy đành phải từ bỏ thì thở phào một hơi.
" Nam sinh đó là ai vậy ?" Hermione hỏi.

" Chính là cái người mời mình ở cửa nhà ăn đó." Ann oán giận nói.

Hermione cười khanh khách " Là nam sinh Ravenclaw đó ?"

" Không sai..." Ann nói rồi khép cửa lại, sau đó mới ngạc nhiên phát hiện thì ra Hermione ở phía sau cô.

" Ách..." Ann xoay người lại ánh mắt đối diện nhìn Hermione " Cái kia...." Ann xấu hổ gãi đầu, nhìn loạn ở phía cửa gỗ.

Đột nhiên âm thanh bản nhạc của nhóm Quái Tỷ muội tắt dần, cả Sảnh đường vỗ tay nồng nhiệt. Âm nhạc tựa hồ mang lại cho Ann một chút linh cảm, cô nhìn về Hermione, ánh mắt lóe lên tia sáng " Thật ngại, đem cậu kéo vào chỗ này, nếu không hay là cậu cùng tớ nhảy một điệu nhé ?" Ý thức được lời nói có phần không thỏa đáng lắm, Ann nhanh chóng sửa miệng, bộ dáng như mấy quý ông lịch lãm khom người đưa tay ra " Tiểu thư xinh đẹp, không biết em có thể tiếp nhận lời mời gọi này của tôi, cùng tôi khiêu vũ một bản nhạc chứ..."
Nói xong Ann thẳng người dậy, nghịch ngợm cười lộ ra hàm răng trắng tinh " Bước nhảy của nam giới mình cũng rành, bảo đảm không đạp trúng cậu."

Hermione đỏ mặt, ngượng ngùng nhưng cũng rất vui sướng, đặt tay lên bàn tay Ann, nhìn đôi mắt cô nói " Tôi nguyện ý."

Một tay vòng lấy eo Hermione, kéo nàng sát lại, lúc này Ann mới ý thức được cô đã cao hơn Hermione đại khái chừng hai centimet, chiều cao không chênh lệch mấy nhìn thẳng tới liền bắt gặp ánh mắt đối phương, nhìn rõ hình ảnh của chính mình được phản chiếu.

Thong thả nhảy một vũ điệu, hai người nhảy cực kì ăn ý, tiếng nói của nhóm Quái Tỷ muội vang lên chợt làm cả hai bừng tỉnh.

Buông tay Ann ra, Hermione ngượng ngùng đỏ mặt " Cậu khiêu vũ rất tốt."

" Hehe, đương nhiên rồi, tuy rằng mình không thích vận động lắm, nhưng tế bào vận động trong cơ thể phát triển vẫn rất tốt..." Ann một chút cũng không có khiêm tốn, chọc cho Hermione cười hì hì.
Tiếng đàn guitar đột nhiên dừng lại, nhóm Quái Tỷ muội đã dừng biểu diễn. Ann và Hermione liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên cả hai đều rất tò mò bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng nhóm Quái Tỷ muội cũng rất nhanh lên tiếng " Tiếp sau đây là một bài hát, ca khúc này là của một học sinh Hogwarts giấu mặt không muốn để lộ, phong cách cực kì mới mẻ, độc đáo, xin tặng cho trường học Hogwarts ! Ca khúc mang tên Love Story !"

" Giấu mặt không muốn để lộ ?" Hermione tò mò nhìn Ann.

Ann gượng cười hai tiếng, quay đầu đi không có trả lời.

Giai điệu cùng ca từ vang lên...

We were both young when I first saw you.

Chúng ta đều còn trẻ khi lần đầu em thấy anh

I close my eyes

Em nhắm mắt lại

and the flashback starts:

Và bắt đầu hồi tưởng

I'm standing there

Em đứng ở đó
On a balcony in summer air.

Nơi ban công tràn ngập gió hè

See the lights,

Nhìn ánh đèn lung linh,

See the party, the ball gowns.

Nhìn buổi dạ tiệc với những bộ đầm dạ hội

See you make your way through the crowd

Em thấy cách anh lướt qua đám đông

And say, "Hello"

Anh nói lời chào

Little did I know...

Và em đã biết

That you were Romeo, you were throwing pebbles,

Rằng anh là Romeo, anh đã gây sự chú ý với em

Từ Romeo được phát ra, cả Sảnh đường ầm ầm nhiệt liệt, rất nhiều người bắt đầu kịch liệt vỗ tay.

" Câu chuyện của Shakespears, Romeo và Juliet ?" Hermione vui mừng nói " Trời ạ, mình không nghĩ tới vậy mà ở Hogwarts có thể nghe thấy."

" Đúng vậy, mình cũng không ngờ tới." Ann cười nói.

Hermione ngồi xuống cạnh cô, cũng không nói gì tiếp nữa chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng lắng nghe.
Ban đầu Ann nhìn chăm chú lên đèn trần pha lê phía trên, sau đó bất giác nghiêng qua tầm mắt dừng lại ở chỗ Hermione.

Hình như cô rất ít khi gần gũi mà quan sát Hermione, từ lúc nhập học cho tới nay, hai người ở hai nhà khác nhau, tuy rằng cùng học chung rất nhiều lớp, nhưng sự đối địch của Slytherin và Gryffindor so với những nhà khác thì gay gắt hơn, thời điểm đi học đều phân rõ ranh giới mà ngồi.

Lông mi rất đẹp, mũi cũng không tệ, ngũ quan Hermione rất tốt, làn da cũng mịn màng, chính là do bình thường đều chỉ cắm đầu học tập, bộ dáng lôi thôi lếch thếch, tóc còn rối loạn nhưng chờ sau khi trưởng thành tóc hẳn sẽ mượt hơn nhiều, lỗ tai cũng nhỏ nhắn, có vẻ mềm mại lắm, không biết sờ vào cảm giác thế nào ? Búi tóc lên nhìn được cần cổ hiếm khi lộ ra, Ann nuốt ngụm nước miếng, thoạt nhìn ăn thật ngon....
Xùy xùy.... Tưởng tượng khùng điên cái gì vậy, nhất định là đói bụng quá rồi... Đúng đúng, vừa rồi trên bàn cơm vì bảo trì hình tượng thục nữ, cô gái tao nhã ăn cũng chỉ được nửa bụng, chút nữa phải đi lấy mấy món.

Nghe xong ca khúc, Hermione mở mắt ra thì bắt gặp Ann đang ngơ ngác nhìn mình chăm chăm, mặt mày lập tức đỏ ửng.

Ann không ngờ là kết thúc nhanh như vậy, trên mặt ra vẻ bình tĩnh, mở miệng nói " Chỗ này hình như hơi nóng ? Không bằng tụi mình ra ngoài đi ? Hơn nữa mình muốn kiếm gì ăn cái."

Hermione vội vàng gật đầu, hai người đứng lên đi ra ngoài.

Cũng may ca từ của bài hát này thật ám muội, làm không ít người ở sàn nhảy ngượng ngùng không rảnh chú ý tới Ann và Hermione.

Đi tới bàn dài đồ ăn, Ann cầm dĩa trống chọn không ít món, Hermione cũng lấy vài viên đá bỏ vào tách trà sữa.
Nhai nuốt một miếng thịt gà rán, Ann cảm thấy có vẻ khá hơn nhiều, quả nhiên đồ ăn vẫn là nhất, có thể ổn định tâm trạng rối loạn.

" Bài hát vừa rồi thật êm tai..." Hermione nhấp môi ngụm trà sữa rồi nói.

Hai quai hàm Ann phồng lên, gật gật đầu.

" Nhưng lời ca đoạn cuối thật bi kịch..." Hermione lộ ra chút tiếc nuối.

" Nhưng chẳng phải chỉ là bài hát thôi sao ..." Ann chớp mắt.

" Ann, đêm nay Tiền sảnh trang trí rất đẹp, chắc là cậu chưa xem qua hả, tụi mình đi dạo nhé ?" Hermione bưng cái ly nói.

" Được nha, hồi nãy mình chỉ mới liếc mắt sơ thôi..." Đặt dĩa thức ăn trong tay xuống " Nhưng đợi tí đá, mình nghĩ muốn uống một ly chanh đá."

Bình Luận (0)
Comment