[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 92

---------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

---------------------------------------------

Bưng một ly nước chanh lên, Ann cùng Hermione vòng qua bàn dài đi tới Tiền sảnh, cửa chính đang mở lớn khi hai người đi xuống bậc thang thì đã thấy mấy tiên nữ trong vườn hoa hồng sáng lấp lánh nhấp nháy. Xung quanh là những bụi cây, lối đi quanh co được trang hoàng lộng lẫy, và những tượng đá to lớn uy nghi. Có thể nghe tiếng nước phun loáng thoáng, như thể có một hồ phun nước trong vườn. Rải rác đó đây, học trò ngồi trên những băng ghế chạm trổ.

Ann và Hermione đi theo con đường mòn, giữa những bụi hồng.

" Phép thuật thật thần kì..." Ann nói, cô nhìn thấy phía trên mấy khóm hoa còn có vài tiên nữ nhỏ bay lung tung đùa giỡn.

" Đúng vậy, mình cũng thấy thế. Ngày đó nhận được thư thông báo Hogwarts..." Hermione nở nụ cười " Cha mẹ mình còn tưởng đó là trò giỡn nhây của ai đó..."


" Phải không ? Vậy sau đó thế nào ?" Ann hứng thú hỏi.

Hermione hồi nhớ lại nói " Hôm đó là một sáng thứ hai, lúc đó mình còn đang trong phòng ngủ đọc sách. Mẹ gõ cửa bước vào đưa cho mình một phong thư bảo là gửi cho mình, lúc ấy mình thật sự rất kinh ngạc bởi vì trước đó chưa từng được ai viết thư cho cả. Mà lá thư đó mình đọc cũng rất mau, cảm thấy nghi hoặc, trường học phép thuật Hogwarts ? Chưa từng nghe qua ngôi trường nào giống vậy, lúc ấy cha mẹ đã xin được cho mình vào học một trường Trung học ở London..."

" Lúc đó bọn họ chỉ nghĩ là ai đó đùa giỡn, bảo mình không cần quan tâm... Nhưng mình lại đọc thử lần nữa, tin thử mấy nội dung trong đó. Khi ấy chỉ nghĩ là nếu như thật sự chỉ là trò nghịch ngợm, thì lại như bình thường không có ảnh hưởng gì hết."


" Mình nghĩ chắc là người của Bộ phép thuật đến phải không ?" Ann nói.

Hermione gật đầu " Một người phụ nữ mặc quần áo kì dị xuất hiện ở nhà mình..." Nói đến chỗ quần áo kì dị, Ann liền đồng ý gật đầu.

" Cô ấy giới thiệu đơn giản về thế giới phù thủy và lịch sử của trường Hogwarts cho cha mẹ mình, còn vận dụng một chút bùa chú cơ bản, là bùa lơ lửng..." Hermione cười nói " Cha mẹ mình lúc đó cực kì khϊếp sợ, nhưng cuối cùng vẫn giao quyền được lựa chọn cho mình... Mình đương nhiên là muốn học ở Hogwarts !"

" Người phụ nữ kia nghe xong rất vui vẻ, sau đó cô ấy ếm bùa chú lên gia đình mình nói là dùng để giám sát những tình huống tùy tiện sử dụng phép thuật, cảnh cáo là những phù thủy vị thành niên không thể tự tiện dùng phép thuật ở thế giới Muggle... Còn nói về những quy định phải giữ bí mật, bảo là ngày hôm sau sẽ mang nhà mình đi tới con đường mua đồ dùng khai giảng."


" Hẻm Xéo ?" Ann cười.

" Chính là chỗ đó..." Hermione nói " Lần đầu đến quán Cái Vạc Lủng nói thật là tớ có chút hơi sợ, cậu cũng biết không ai sẽ chú ý tới quán rượu nhỏ đó... À, ý tớ là người Muggle không chú ý tới nó..."

Ann cười cười gật đầu, tỏ vẻ cô có thể lí giải.

Hơn nữa người bên trong ..." Hermione dừng lại một chút, tựa hồ nhớ lại cảm xúc ngày hôm đó " Người bên trong tính tình thật kì quái, phức tạp... Bất quá hiện tại không còn cảm thấy họ kì lạ nữa..." Hermione cười nói.

" Ngươi phụ nữ kia dẫn nhà mình tới Gringotts, đó là lần đầu thấy được yêu tinh... Cô ấy nói với cha mẹ mình là có thể ở đằng kia đổi tiền tệ... Mẹ mình rất khẩn trương đem hết tiền bạc mang theo tới đổi..." Hermione nói " Đổi tiền xong, cô ấy chỉ cho nhà mình mấy cửa hàng mua bán rồi lập tức dịch chuyển đi."
" Hôm đó mình dạo ở Hẻm Xéo hết cả một ngày trời, cho đến khi cha mẹ rốt cuộc không mang được đồ nữa mới đi về nhà..." Hermione hoài niệm.

" Ừm hôm đó mình đi dạo Hẻm Xéo xong cũng ngập rương đồ..." Ann nhớ lại kí ức lúc trước nói " Ồ đúng rồi, là lần đó phải không ? Tiệm sách Flourish and Blotts đó, cuốn Lịch sử phép thuật hiện đại» ? Đó là lần đầu cậu tới Hẻm Xéo hả ?"

Hermione nhìn Ann cười " Đúng vậy là hôm đó... quyển «Lịch sử phép thuật hiện đại» cuối cùng."

" Nói cái này, mình còn nhớ tới lúc cậu trên tàu lửa gặp được Harry, liên tục nói ra loạt cuốn sách có tên cậu ấy, vẻ mặt cậu ấy lúc đó... Hiện tại nhớ lại thật hài hước."

Hermione cũng nghĩ lại hình ảnh lần đầu cả bọn gặp nhau trên xe lửa, nở nụ cười.

Hai người cười một lúc, Hermione lại tò mò hỏi Ann " Còn cậu Ann, lần đầu nhận được thư thông báo của Hogwarts là khi nào ?"
" Mình hả ? Ầy... Cảm xúc lúc đó rất phức tạp..." Ann hồi ức lại " Nhưng mà mình cũng giống cậu, rất hiếu kì với thế giới phép thuật."

" Nói đến cái này..." Ann cười hì hì " Cậu biết người đầu tiên tớ thấy ở thế giới phép thuật là ai không ?"

" Chú của cậu hả ?" Hermione nghĩ ngợi " Nếu Ann đã hỏi vậy, hẳn là không phải người của Bộ Phép thuật."

" Bingo !" Ann gật đầu, thế là cô đem toàn bộ mấy chuyện buổi tối đầu tiên gặp Eren, chú ấy lén nhờ bạn thay đổi tấm thông báo của Bộ, dịch chuyển tới phòng của cô dắt cô cùng nhau đi tới Hẻm Xéo, rồi đến Gringotts kể hết ra.

Nói xong Ann lấy trong túi ba đồng xu ra, vàng Galleons, bạc Sickles, và đồng Knutz, tại vì thường xuyên cầm chơi nên ba đồng xu đặc biệt bóng loáng.

" Nè, ba đồng xu này là vật kỉ niệm lần đầu nhận biết được thế giới phép thuật khó thể tin tưởng được." Ann linh hoạt xoay ba cái đồng xu quay liên tục trên kẽ tay " Đồng tiền do yêu tinh ở Gringotts đúc, toàn bộ phù thủy đều sử dụng, đối với mình mà nói có thể xem như là vật may mắn, mở ra cánh cửa bước đến thế giới mới, khoảnh khắc đó cùng những sinh hoạt ngày thường ở quá khứ hoàn toàn khác biệt..."
Ann chăm chú nhìn đồng xu cảm khái, rồi lại hướng qua Hermione cười " Lại nói, cậu biết không, lần đầu gặp được cậu, cũng là một sự kiện không thể tin được."

Hermione chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, vội vàng uống một ngụm lớn trà sữa lạnh, giống như làm thế mặt mới không bị đỏ ửng lên.

Ann bỏ đồng xu vào trong túi, lúc này một vật màu trắng bay lửng lơ trên không rơi lên mặt cô, Ann cảm thấy hơi lạnh, chậm rãi dời tầm mắt lên chỗ đã rơi thứ màu trắng xuống.

Là bông tuyết.

Vươn tay ra, bông tuyết không ngừng động lên bàn tay.

" Tuyết rơi ?" Ann thầm thì, sau đó nhìn xung quanh vườn hoa " Chắc hẳn đây là do bùa chú làm nhỉ, trong vườn hoa sao lại lạnh vậy chứ."

Mấy bông tuyết rơi xuống người Ann, làm cô thấy rất lạnh.

" Chúng ta vào trong Sảnh đường nhé ?" Ann dò hỏi.
Hermione ừm một tiếng.

" Mà lại nói, mình cướp bạn nhảy của Krum lâu như vậy, chắc không có vấn đề gì chứ..." Ann nói được vài lời thì bông tuyết đó rơi xuống cổ làm cô giật mình rụt cổ lại.

" Mặc kệ..." Ann tiếp tục nói, giọng điệu có chút trêu ghẹo " Dù sao ảnh cũng không biết là mình làm, mà cho dù biết thì ảnh có biện pháp gì chứ..."

Hermione cười cười.

Vừa bước vào cửa lớn, Percy bộ dáng vội vội vàng vàng xoa hai tay chạy tới, nhanh chóng tiến lại chỗ Ann và Hermione.

" Hermione, sao em lại ở đây ? Viktor Krum ở Sảnh đường tìm em nãy giờ kìa, em biết đó, lần Thi đấu Tam Pháp thuật này là bỏ rất nhiều công sức mới có thể tổ chức, tình hữu nghị giữa ba trường học, toàn bộ cuộc thi đấu này chính là quan hệ ngoại giao của phần lớn phù thủy, mấu chốt quan trọng nhất là thiết lập hữu nghị, ngoại giao, hợp tác... Lúc này mà em sao lại..."
Percy nói một hồi mới chú ý người bên cạnh Hermione là Ann, anh ta vội vàng nuốt xuống mấy lời định nói, đổi thành một câu nhẹ nhàng " Lúc này còn cùng bạn bè ra ngoài nói chuyện phiếm, hành vi thật là không thỏa đáng... Tóm lại em mau tìm Viktor Krum đi, cậu ta đang ở bàn dài đồ uống trong Sảnh đường chờ em đó..."

Hermione nhìn qua Ann.

" Cậu mau đi đi, tội danh làm trễ nải sự kiện hợp tác quan trọng của Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế và Bộ Phép thuật, mình không chịu nổi đâu..." Ann nháy mắt với Hermione.

" Ann."

" Yên tâm đi, nói thêm chứ mình không định chơi tới tận 12 giờ đêm đâu, mình không thể ngủ trễ vậy được..."

" Được rồi..." Hermione gật đầu, xoay người rời đi.

Ann không thèm để ý tới Percy đang đứng đó xấu hổ, vòng qua người anh ta đi khỏi.

Tiến vào Sảnh đường, phần lớn người vẫn còn đang trong sàn nhảy, số ít thì đang đứng hoặc ngồi nghỉ ngơi ăn uống lặt vặt.
Đi tới bàn dài mấy món ăn, Ann cầm dĩa rỗng bắt đầu chọn món, ăn được một nửa thì Fanny từ trong sàn nhảy đi tới cạnh cô.

" Hehe, Ann.. Tớ thấy rồi nha ~" Fanny vẻ mặt cái gì ta cũng hiểu.

" Thấy cái gì ?" Ann không hiểu hỏi.

" Ấy chà, tớ hiểu mà.. Cậu và Hermione vừa rồi ra ngoài lâu như vậy..."

" À, cái này đó à, tớ vừa cùng cậu ấy ra ngoài đi dạo, do cậu ấy bảo vườn hồng ngoài Tiền sảnh rất đẹp nên tụi mình liền đi cùng nhau. Sau đó tuyết rơi nên đành phải trở về... Thấy được thì sao chứ ... Cũng chả có gì, dù sao mọi người đều biết tụi mình là bạn mà, Slytherin đi chung với Gryffindor cũng chả sao..." Ann không quan tâm nói.

" Không phải chứ, chỉ có thế ?" Fanny ngơ ngác hỏi.

" Còn có cái gì chứ ?" Ann cắn miếng khoai tây chiên " Gần đây cậu rất kì quái nhá ? Có phải có chuyện gì lén lút giấu diếm tớ không ?"
Từ giữa sàn nhảy, một nam sinh Bắc Âu cao lớn diện mạo đẹp trai đi tới Fanny, dùng tiếng Anh không chuẩn xác lắm gọi tên cô nàng.

Fanny quay đầu nhìn lướt qua, xong hướng về Ann vẫy vẫy " Không có gì mà... Tớ đi chơi tiếp đây, còn cậu ?"

Ann nâng dĩa lên bảo " Đợi ăn xong thì tớ quay về, tớ không định sẽ ngủ trễ đâu..."

Fanny gật đầu, theo nam sinh vào sân nhảy.

Từ chối mấy lời mời, Ann ăn xong phần cuối cùng, ngáp dài đi về phòng sinh hoạt chung Slytherin.

Ngày kế tiếp sau lễ Giáng Sinh, lúc Ann thức dậy mới phát hiện bốn người khác trong kí túc xá vẫn còn đang nướng ngay cả bên Fanny rèm che cũng đóng kín.

" Chơi thật lớn..." Ann cảm thán, rửa mặt sửa soạn xong cô cầm bài tập đi ra phòng sinh hoạt chung.

Mấy ngày nghỉ cuối cùng của lễ Giáng Sinh, hầu như học sinh năm bốn đều cố gắng đuổi kịp bài tập, lâu lâu ở phòng sinh hoạt chung, kí túc xá hay thư viện Ann vẫn loáng thoáng nghe được có người thảo luận về bài hát kia của nhóm Quái Tỷ muội.
Bình Luận (0)
Comment