Hậu Thảm Họa

Chương 93

Trên thực tế, bọn Khưu Thành không chỉ có trứng gà ăn, cách vài ngày còn có thể ăn một bữa thịt gà. May mà tầng mười bốn có vị trí cao, bọn họ ngẫu nhiên sào thịt gà hầm canh cũng không khiến các hộ dưới lầu phát hiện.

Bắt đầu từ khi nhóm gà mái lục tục đẻ trứng, gà trống cũng đều đã trưởng thành, nay cũng đã đến thời điểm có thể bán ra.

Hôm nay, Khưu Thành điện thoại cho Bạch lão đại ở tỉnh lỵ, hỏi hắn có muốn mua gà trống tơ hay không?

Sau vài lần hợp tác trước đó, Khưu Thành cảm giác Bạch lão đại cũng không tệ lắm. Tuy hắn là người lăn lộn giang hồ, nhưng lúc buôn bán lại chưa từng dùng thế lực của mình đi áp bức người khác. Hơn nữa những thứ từ trong tay hắn đi ra, vô luận là bột ngô hay là đậu nành, chất lượng đều rất bảo đảm. Buôn bán với người lạ không bằng làm với người quen, nếu Bạch lão đại đã đáng tin như vậy, Khưu Thành tự nhiên cũng lười đi tìm người khác giao dịch.

“Gà trống tơ?” Ở đầu dây bên kia, Bạch lão đại vừa nghe Khưu Thành nói có một đám gà trống tơ muốn bán cho hắn, nhịn không được thoáng nhướn mày: “Tiểu tử cậu buôn bán càng làm càng lớn à, hiện tại ngay cả gà trống tơ cũng muốn chuyển nhượng rồi.”

“Số lượng không nhiều, chỉ tiểu đánh tiểu nháo thôi. Bất quá chất lượng cũng không tệ lắm. Bạch ca, hôm nào anh hãy thu xếp người đến xem hàng được không?”  Mấy con gà trống nhà bọn họ gần đây trên cơ bản đã không thể lớn hơn nữa, nên nếu cứ tiếp tục nuôi như vậy, thành ra bọn họ lại không duyên cớ hao phí một lượng lớn tinh lực và thức ăn chăn nuôi. haehyuk8693

“Vậy đi, hẹn vào chiều ngày mai, anh vừa vặn có chuyện phải đến thành phố Tân Nam, đến khi ấy anh sẽ thuận đường chạy qua chổ cậu một chuyến. Sau khi xem hàng, chúng ta bàn tiếp.” Bạch lão đại nói. p2haehyuk.wordpress.com

“Được, chiều mai lúc mọi người tới nơi thì điện cho em.” Khưu Thành một ngụm đáp ứng.

Bên tỉnh lỵ, Bạch lão đại vừa buông điện thoại, mấy tiểu đệ bên cạnh liền vây quanh: “Thủ lĩnh à, thu được đám gà trống này về, đến khi ấy cũng để cho các huynh đệ có được một bữa ăn ngon chớ?”

“Cút, chỉ biết mỗi ăn thôi.” Bạch lão đại giận dữ mắng. Một con gà trống tơ phải dùng không ít đậu nành đi đổi, lạng quạng là phá sản như chơi.

“Thủ lĩnh, ngày mai chúng ta nên đi chổ Thẩm Định Quân trước, hay là đi đến chổ Tiểu Khâu bọn họ?” Một đứa tiểu đệ khác cười hì hì bu lại hỏi, căn bản không coi bộ mặt đen thùi của thủ lĩnh là cái đinh gì. p2haehyuk.wordpress.com

“Đi chổ họ Thẩm trước, dù sao cũng là giao dịch lớn.” Bạch lão đại nheo mắt.

Lời đồn đãi về Thẩm Định Quân ở thành phố Tân Nam, bên tỉnh lị của bọn họ cũng có nghe qua đôi chút. Bạch lão đại lăn lộn giang hồ, tối coi trọng hai chữ tình nghĩa, hiển nhiên cách làm việc của Thẩm Định Quân chẳng phải khẩu vị của hắn. Chẳng qua vì làm buôn bán, đầu năm nay muốn bán sỉ mấy loại gia cầm không hề dễ dàng, lúc này, họ Thẩm tại thành phố Tân Nam lại có nguyên một sân nuôi vịt, nên bên tỉnh lị bọn họ cũng tương đối hoan nghênh.

Sáng sớm hôm sau lúc trời còn mờ tối, Khưu Thành liền đem gà trống tơ trong nhà bắt lại hết, chỉ để lại mấy con làm gà giống, còn lại đều dùng lồng sắt để đựng, nhấc tới một căn phòng trống ở tầng mười bốn.

Đám gà này hễ trời vừa tối là tầm nhìn của chúng liền bị gián đoạn, bắt lại rất dễ dàng, nếu đợi trời sáng mà chạy đi bắt đàm gà sống này, chắc hẳn không thể thiếu chút ép buộc. Đã vậy, tính tình của đám gà nhà Khưu Thành còn rất hoang dã.

Khó có được một hôm là thứ bảy cuối tuần, sau khi nếm qua điểm tâm, A Thường cũng không cần đến trường học. Anh chàng cầm sách bài tập ghé lên nền đất trước cửa ban công, làm bài trong chốc lát. Làm làm một hồi liền đào ngũ, qua không bao lâu, chàng mèo trực tiếp ghé lên đệm, khò khò ngáy ngon giấc.

Khưu Thành biết A Thường không thích đọc sách, trừ số bài tập mà thầy cô giáo trong trường giao, bản thân cậu bình thường cũng không bắt buộc hắn làm thêm, mắc công lại bức ra một bạn nhi đồng có thiên tính ghét học, đến khi ấy lại càng không có cách giải quyết. Nói chung cứ để mọi chuyện từ từ đến, đọc sách thêm vài năm cũng không có việc gì, dù sao cậu cũng không cần hắn kiếm tiền nuôi gia đình.

“Này anh bạn, bên chổ anh có phòng trống cho thuê không?” Lúc này, ở tiểu khu dưới lầu có người đang nói chuyện, xem ra, lại có người từ phía Nam lại đây tìm phòng ở.

“Tôi cũng không rõ lắm, bất quá bên trong tiểu khu này có hơi ít chổ cho thuê. Hay anh thử hỏi phòng trọ phía sau xem, bên kia nghe nói có không ít chổ đang cho mướn phòng đấy.” Theo sau, thanh âm của Chu Tuyền cũng truyền đến. haehyuk8693

“Haizz, tôi mới vừa đi từ bên đó qua đây, phòng trọ không được. Người bên kia rất hỗn tạp, bình thường tôi và vợ đi làm, trong nhà chỉ còn lại hai đứa con gái, niên kỉ quá nhỏ, tụi tui không yên lòng.” Người đàn ông kia thở dài một hơi, còn nói thêm.

Khưu Thành cẩn thận phân biệt thanh âm của người này, bén nhạy phát hiện thân thể hắn tựa hồ không được tốt, như là người bệnh nặng mới khỏi.

“Như vậy à, vậy anh thử tìm mấy bác gái hỏi một chút xem. Bọn họ có lẽ sẽ biết rõ hơn một chút.” Chu Tuyền có chút xin lỗi nói.

Hắn đi ra ngoài bắt côn trùng, thuận tiện đi vòng qua bên Vương gia cầm bã đậu của ngày hôm nay về. Trên lầu còn có việc, hắn cũng không thể ở nơi này nhiều lời với người khác.

Gần đây không hề thiếu người phương Nam dũng mãnh tràn vào thành phố Tân Nam. Một bộ phận nhận được lo liệu tương đối tốt, an bài ở ngay tại trong thành thị, còn đại bộ phận thì được sắp xếp trong các thôn trấn phụ cận. Có vài người không muốn ở trong thôn, lại không thể trông cậy vào an bài của chính phủ, đành phải tự mình vào nội thành để tìm mua phòng hoặc là thuê ở.

Ở khu phố sinh viên phía sau tiểu khu Gia Viên có không ít phòng trọ, gần nhất bên kia đã có vô số người phương Nam đến đó ở. Tuy rằng đều đến từ miền Nam, thế nhưng những người này cũng không quen thuộc nhau. Chuyện người đàn ông vừa nãy lo lắng cho an toàn của gia đình họ, kia cũng là điều rất tự nhiên.

Chu Tuyền xách một hộp côn trùng nhỏ cùng một túi bã đậu xoạch xoạch lên lầu. Còn trên lầu, Khưu Thành lúc này cũng đã mở “Thiên La nhãn” ra, nhìn người đàn ông trung niên xấp xỉ bốn mươi dưới lầu đang ngồi nghỉ ngơi bên một bồn hoa dưới tiểu khu.

Mặt trời tháng 11 cũng không tỏa bao nhiêu nhiệt, ngẫu nhiên có gió thu thổi qua, cảm giác rất mát mẻ khô ráo. Phòng kính gắn điều hòa của nhà Khưu đều đã ngắt điện, chỉ cần đặt vài cái mấy điều tiết độ ẩm ở các phòng là được.

Nhưng mà vào giờ phút này, cả khuôn mặt của người đàn ông kia đều là mồ hôi. Khưu Thành nhìn ra được, sự điều tiết mồ hôi khác thường của ngượi nọ là biểu hiện của thân thể cực độ suy yếu. Hắn ta ngồi bên bồn hoa trong chốc lát, rồi chầm chậm lấy ra bình nước tùy thân uống một ngụm, lại nhìn nhìn thời gian, rồi xoay người hướng ra phía ngoài tiểu khu.

Khưu Thành trong tay nắm mấy hạt giống bị virus Y lây nhiễm, một bên rút “Độc” trong đó ra, một bên xuyên thấu qua “Thiên La nhãn”, theo dõi nhất cử nhất động của người đàn ông.

Chỉ thấy hắn kéo bước chân có vẻ mỏi mệt rời khỏi tiểu khu Gia Viên, một đường đi về hướng tây, Khưu Thành biết bên kia có vài khu được dùng để an trí người phương Nam. Lúc này, người đàn ông kia đại khái là đang chuẩn bị về nhà.

Quả nhiên, không sai biệt lắm khoảng bốn mươi phút sau, người đàn ông liền đi vào một thôn nhỏ. Thôn này cách thành phố Tân Nam không gần, thoạt nhìn lại còn rất có nhân khí, người ở bên trong đại khái đều là người miền Nam mới vừa chuyển đến gần đây.

“Thế nào?” Người đàn ông đi vào một sân viện, trong viện có xây vài căn nhà hai tầng lầu. Nhà bọn họ hiện đang được sắp xếp ở tại một trong những gian phòng kia. Nam nhân tiến vào sân, liền có một người phụ nữ trạc tuổi hắn chạy ra nghênh đón.

“Không tìm được chổ thích hợp. Đến buổi chiều, anh lại đi ra ngoài một chuyến.” Người đàn ông nghe thấy thanh âm, liền bí mật ưỡn thẳng thắt lưng, cường chóng tinh thần. p2haehyuk.wordpress.com

“Vẫn là để em đi đi, anh ở nhà nghỉ ngơi một chút.” Vào căn nhà họ hiện đang ở, người phụ nữ liền vắt một cái khăn lau mặt cho chồng mình.

“Không có việc gì, gần đây trong thành phố bỗng nhiên có nhiều người ngoại địa đến như vậy, nghe nói có điểm loạn, mấy mẹ con trước đừng đi ra ngoài.” Người đàn ông một bên lau mặt, một bên nói với vợ của mình.

“Ba ba, ba ba!” Lúc này, hai đứa nhỏ trên lầu tựa hồ là nghe được động tĩnh, liền như con gió chạy vội xuống lầu.

“Đi xuống cầu thang không được chạy.” Mẹ của xấp nhỏ không nhịn được quát lớn.

“Ba ba, người đêm qua bắt được bao nhiêu côn trùng vậy?” Hai cô nhóc cũng không sợ mẹ của mình, một trái một phải nhào về phía cha mình. Hai cô bé có bề ngoài rất giống nhau, chiều cao cũng kém không bao nhiêu, vừa thấy liền biết là song bào thai.

“Không quá nhiều.” Người đàn ông trung niên lúc này liền cười cười, từ trong túi lấy ra một cái bao nilon, ở trước mặt hai nhóc con mở ra, để cho mấy nhóc thấy rõ bên trong gói to có đựng bánh ngô, tổng cộng không đến ba cái.

“Anh đã ăn chưa?” Vợ của hắn hỏi.

“Ăn rồi.” Nam nhân cười ha hả.

“Ăn cái rắm, chỉ uống nước suông thôi phải không?” Nữ nhân đáp lại, một phen đoạt bánh ngô trong tay hắn qua, nhìn hai nha đầu đang trợn tròn mắt nhà mình: “Đi giúp mẹ nhóm lửa, lát nữa mới được ăn cơm, đứa nào cũng đừng mơ tưởng ăn vụng.”

“Ô ô ô…… cho tụi con ăn một ngụm trước đi mà!” Hai cô nhóc lại một trái một phải quấn chặt mẹ mình.

“Không được!”

“Ăn một miếng thui… một miếng thui mà…”

“Được rồi, mỗi đứa chỉ được một miếng thôi.”

“Dạ!!!”

“Chỉ biết ăn thôi, cha hai đứa sắp chết đói rồi kia.”

“…… Ba ba, người đói không?”

“Ba không đói bụng.” p2haehyuk.wordpress.com

Nhìn đến cảnh này, Khưu Thành liền đóng “Thiên La nhãn”. Dựa vào đoạn trò chuyện của cả nhà người nọ, cậu đã biết người đàn ông này hẳn là vào tối mỗi ngày đều sẽ đến vùng bọn họ bắt côn trùng. Hơn nữa, xem bánh ngô của họ hình như là được đổi về từ quầy hàng của hai cậu cháu lão Hồ.

Khưu Thành quyết định trong hai ngày tới sẽ tìm một cơ hội, làm như vô tình gặp mặt người nọ, rồi để cho nhà họ thuê lại một căn hộ trong số mấy gian phòng của mình. Tuy còn chưa hiểu biết nhiều về gia đình này, nhưng Khưu Thành cảm giác hẳn không sai được.

Từ sau khi đưa ra quyết định xử lý một phần căn hộ từ tầng chín, Khưu Thành liền bắt đầu đánh chủ ý lên mấy người đến tiểu khu Gia Viên xem phòng.

Ở trong mắt Khưu Thành, con người khi đối mặt với người thân của mình, thường có thể lộ rõ mặt chân thật nhất của bản thân. haehyuk8693

Có vài kẻ luôn mang một lớp mặt nạ da người bên ngoài, vừa về nhà liền đối xử với vợ con mình theo kiểu không đánh thì mắng, hoặc là có vài người trẻ tuổi bề ngoài rất thanh nhã, vừa về nhà liền hoàn toàn không còn bộ dạng con người nữa.

Những chuyện kiểu như thế, Khưu Thành gần đây chứng kiến rất nhiều. Tuy cậu rất đồng tình với người nhà bọn họ, đặc biệt là vài đứa nhỏ bất hạnh sinh ra trong niên đại này, lại cố tình gặp phải loại cha mẹ xấu xa như vậy. Tuy Khưu Thành đồng tình bọn họ, tương lai nếu có cơ hội, cũng thực nguyện ý hướng họ vươn tay giúp đỡ, nhưng lại không hề nguyện ý để cho loại người này tiến vào chung cư số 6 ở tiểu khu Gia Viên.

Trọng điểm không chỉ liên quan đến việc yêu ghét của bản thân Khưu Thành, mà còn liên quan đến vấn đề an toàn của A Thường, còn có bọn Chu Tuyền.

Buổi chiều ba giờ hơn, Bạch lão đại mang theo mấy tên thủ hạ của hắn lái xe đến trước chung cư số sáu của tiểu khu Gia Viên. Sau khi điện cho Khưu Thành, cậu liền đi xuống nghênh đón, sau đó Bạch lão đại an bài vài huynh đệ thủ dưới lầu trông xe cùng hàng hóa, chính mình thì mang theo hai người cùng Khưu Thành lên lầu.

Sau khi xem qua đám gà trống, Bạch lão đại thập phần vừa lòng, đưa ra giá cũng khiến Khưu Thành tương đối vừa lòng. Không thể không nói, cùng Bạch lão đại mặt đối mặt đàm chuyện mua bán, so với việc thông qua thủ hạ của hắn tiến hành giao dịch thông thuận hơn rất nhiều.

Thỏa thuận xong, Bạch lão đại liền để hai tiểu đệ mang theo lồng gà xuống lầu, nguyên bản Khưu Thành cũng tính toán cùng bọn họ đi xuống, dù sao tiểu đệ của Bạch lão đại cũng không phải tiểu đệ của cậu, mua bán là chuyện song phương, cũng không thể để cho người ta khiêng hết. Nhưng khi cậu vừa định động thủ, liền bị Bạch lão đại ngăn cản.

“Cậu khỏi cần nhúng tay, chút ấy việc giao cho họ là xong ngay, cũng không phải không ngồi thang máy, chẳng mệt được đâu.”

“Đúng vậy đúng vậy, cậu khỏi cần ra tay, giao cho hai đứa tui là xong.” Lão đại nhà mình đều đã lên tiếng, hai tên đàn em tự nhiên sẽ toàn lực phối hợp.

“Được, vậy vất vả mọi ngươi.” Khưu Thành cười cười, cũng không chối từ nữa. Liếc nhìn biểu tình của lão đại, như là có chuyện muốn nói với cậu.

Quả nhiên, đợi cho hai tiểu đệ xách lồng gà đi xuống, Bạch lão đại liền mang theo Khưu Thành đến cửa sổ, cùng cậu buôn chuyện.

“Tiểu Khâu à, cậu có quen biết với Thẩm Định Quân à?” Bạch lão đại đầy mặt là biểu tình ta đây đang bàn việc nhà.

“Sao vậy? Ông ta nói với anh cái gì à?” Khưu Thành cười hỏi.

“Lúc nói chuyện phiếm tùy tiện tám nhảm thôi. Sao, quan hệ của hai ngươi không tốt?” Bạch lão đại cười nói.

“Ờ, cũng chưa tới mức nói tốt hay không tốt. Em cũng không quen ông ta, bất quá bàn tay của người kia thò ra rất dài, cong cong cuốn cuốn quá nhiều, em không thích lắm.” Khưu Thành cũng dứt khoát không quanh co lòng vòng cùng hắn, trực tiếp biểu lộ thái độ bản thân. haehyuk8693

Về phần vì sao Bạch lão đại lại đột nhiên nhắc với cậu vụ này, Khưu Thành ngẫm lại cũng biết. Chuyện hục hặc ngầm sau lưng hay tranh giành các loại, Khưu Thành từ trước đã không hiểu lắm. Mấy ngày nay xuyên qua “Thiên La nhãn” nhìn xem nhiều thứ, cậu dần dần cũng có chút minh bạch. Có vài nhóm người sẽ đem tất cả tinh lực cùng trí tuệ đặt hết vào một chuyện, thời gian lâu, thành tựu tự nhiên cũng cao siêu. Nếu đụng tới vài người không có tâm nhãn, thì đối với những người này chính là vừa dễ dụ vừa dễ trúng đích.

“Ừm, cậu không thích ông ta sao? Xem ra hôm nay, lúc ông ta nói với anh chuyện kia chắc cũng không vui vẻ gì đâu.” Bạch lão đại vẫn như trước cười tủm tỉm.

“Nói như thế nào?” Khưu Thành hỏi. p2haehyuk.wordpress.com

“Ông ta nói cậu là thanh niên tài tuấn của thành phố Tân Nam, có ý muốn hợp tác với cậu, nhưng không biết nhân phẩm cậu như thế nào. Nghe nói hai ta có hợp tác, hôm nay liền thông qua anh nghe ngóng một chút.” Bạch lão đại trên mặt tươi cười không chút biến đổi.

“Nhân phẩm của em rất khiến người khác lo lắng sao?” Khưu Thành lúc này cũng cười rộ. nhuy

“Nói là nghe được một ít lời đồn đãi không được tốt lắm.” Bạch lão đại gặp Khưu Thành nói như vậy, liền biết trong lòng cậu kỳ thật đã sáng tỏ như gương, thầm nghĩ tiểu tử này rất được, ánh mắt còn rất sáng.

“Tên cháu rùa này còn dám hắt nước bẩn vào em!” Khưu Thành cười mắng một câu, không hề nhiều lời, sự tình nói tới đây song phương đều đã sáng tỏ, nói thêm gì đi nữa liền không có ý vị.

Buổi chiều hơn 4h, Bạch lão đại ngồi ở trên ghế phó lái, cùng vài huynh đệ lái xe về tỉnh lỵ. Trên đường, hắn lại nói với vài thủ hạ của mình.“Sau này, bảo các huynh đệ nhanh miệng chút, đặc biệt đối với cái tên Thẩm Định Quân kia. Nếu phát hiện lão ăn cây táo, rào cây sung, thì khỏi cần nương tay.”

“Tụi em biết rồi đại ca.” Mấy người còn lại trong xe đều đầy mặt nghiêm túc, không có nửa điểm hi hi ha ha cà lơ phất phơ như bình thường.

“Haiz, mấy cậu lái xe cẩn thận chút, anh ngủ một lát.” Bạch lão đại dặn dò xong rồi nói như vậy.

Hắn đem chỗ tựa lưng hạ thấp, thả lỏng thân thể nằm lên trên: “Ai nha mệt chết được, đánh rắm to như vậy, cmn mạch nước ngầm này vẫn còn rất sâu.” haehyuk8693

Vừa nghĩ đến hai người Thẩm Định Quân cùng Khưu Thành kia, Bạch lão đại lại cảm giác rất có ý tứ, nhịn không được tựa vào trên ghế rầm rì cất tiếng hát.

Thẩm Định Quân kia chính là lão lưu manh, tưởng chỉ số thông minh của hắn chưa đến tám tuổi sao? Dám ở trước mặt hắn đùa giỡn trò bịp này, không hãm hại lão một phen, trong lòng hắn liền có một đống khí không thông thuận.

Giờ thì được rồi, cứ để cái người Khưu Thành kia đối phó lão.
Bình Luận (0)
Comment