Hai ba trăm đế cấp cao thủ không dám tập trung lại một chỗ như lúc nãy nữa mà là phân tán ra, cứ như vậy công kích của Tôn Ngộ Không nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh tới vài người, bọn họ đều không biết cách đó không xa có bọn người Hồng Quân sẵn sàng hổ trợ Tôn Ngộ Không, nếu biết sợ rằng cũng không dám tiến lên.
"Hống!" một tiếng hô thật lớn, Tôn Ngộ Không thân ảnh biến mất, xuất hiện một viên hầu to lớn mặc kim giáp, tay cầm kim bổng cực lớn, dưới tình huống thể lực cạn kiệt, Tôn Ngộ Không rốt cuộc cũng hiện ra bản thể thượng cấp thần thú
"thông linh thạch hầu".
"Thế nào, có muốn hay không đi hỗ trợ?" Huống Nhật Minh lại hỏi, phải biết rằng bọn họ bằng hữu có không nhiều lắm, chết một người là mất đi một người, mặc kệ lúc trước là địch nhân, bây giờ nói như thế nào đều xem như là bằng hữu.
"Chúng ta mau đi giúp hắn a, xú hầu tử sợ rằng cũng đã tới cực hạn rồi." Phượng Hi mặc dù hằng ngày cùng Tôn Ngộ Không đấu võ mồm, sau nhiều năm chiến đếu cùng một chỗ cảm tình không thể thiếu được, đã thấy Tôn Ngộ Không biến thành bản thể, Phượng Hi cũng biết đây là lần bạo nộ cuối cùng.
"đợi lát nữa đã, Ngộ Không hình như là muốn biểu hiện cho chúng ta xem cái gì đó." Hồng Quân còn nhớ kỹ ánh mắt vừa rồi của Ngộ Không, ý tứ rõ ràng là một loại giao ước, mặc dù Hồng Quân không biết hắn muốn làm cái gì.
"Lên!!!" chẳng biết là ai hô lên một tiếng, lập tức hai ba trăm đế cấp cao thủ phân biệt từ bất đồng phương hướng tấn công Tôn Ngộ Không.
Kim quang hiện ra, thân thể Tôn Ngộ Không, còn có kim bổng màu vàng, trong giây lát quang mang tăng vọt. Qaung mang màu vàng rực rỡ chiếu rọi xuống làm cho đế cấp cao thủ cũng chịu không được phải nhắm hai mắt lại.
"Hô!" như là có một cơn gió nhẹ thổi qua, hơn hai trăm đế cấp cao thủ đột nhiên thân thể mất đi sự khống chế, cơ thể cũng không nhúc nhích được nửa phần, giống như bị vật gì đó trói buộc, mà bản thể Tôn Ngộ Không, thông linh thạch hầu khổng lồ giơ cao kim bổng, lăng không bay múa, thong thả xuất ra Kinh Thiên côn pháp, bắt đầu từ Kinh Thiên thất thập nhị côn, không ngừng vũ động, nhưng động tác lại thong thả, tốc độ một người bình thường cũng có thể đuổi kịp.
"Kinh Thiên nhất côn! còn có không gian pháp tắc?" Hồng Quân vừa nhìn thấy liền sợ hãi kêu lên, sắc mặt đều thay đổi.
Huống Nhật Minh cùng La Băng đều là một trận kinh ngạc, lúc trước Tôn Ngộ Không năm côn liên tục, Hồng Quân cũng chỉ là khiếp sợ một chút, trước mắt chiêu này nhìn không ra có chỗ gì lợi hại, nhưng lại để cho Hồng Quân kinh ngạc như thế, kể cả Âu Dương phạm cùng Phượng Hi, đều không tự chủ được quay lại nhìn Hồng Quân.
Hồng Quân cười khổ một tiếng,
"Kinh Thiên côn pháp, từ Kinh Thiên thất thập nhị côn bắt đầu phát ra, tinh tiến mỗi một tầng uy lực đều gia tăng vài lần, chênh lệch lớn nhất chính là Kinh Thiên tam côn cùng Kinh Thiên nhất côn, nếu nói Kinh Thiên tam côn là tiên khí bình thường, vậy Kinh Thiên nhất côn chính là cao nhất thần kỳ"Tất cả mọi người sửng sốt, ngay vừa rồi, Kinh Thiên tam côn của Tôn Ngộ Không đã đánh lui không ít đế cấp cao thủ, không có nghĩ đến, Kinh Thiên nhất côn uy lực, so với Kinh Thiên tam côn lại lớn hơn gấp mấy lần, vậy uy lực sẽ là.... mấy người đều không muốn nghĩ tiếp.
"Không gian pháp tắc là cái gì?" Huống Nhật Minh nhíu mày hỏi, hắn bắt đầu chú ý tới điều này, đế cấp cao thủ hôm nay đều bị bất động, hẳn là cùng với không gian pháp tắc mà Hồng Quân nói có quan hệ.
"Không gian pháp tắc, chính là không gian pháp tắc (^^!, hoàn toàn nắm giữ không gian pháp tắc, là ngươi có thể nắm trong tay không gian này" Hồng Quân lại giảng giãi nói. Nguồn truyện: TruyenGG
"Ngươi nói là, bây giờ Tôn Ngộ Không đã nắm giữ được không gian pháp tắc? đế cấp cao thủ bây giờ vẫn không nhúc nhích, chính là bởi vì Tôn Ngộ Không thi triển không gian pháp tắc?" La Băng mặc dù là chín cấp ma đế, người đứng đầu Tu La Ma giới, nhưng cũng căn bản không có nghe nói qua công pháp có thể cho đế cấp cao thủ không thể nhúc nhích.
"Có hay không chính là đế cấp lĩnh vực? việc này ta cũng biết mà" Phượng Hi đứng một bên chứng kiến sự lợi hại của Tôn Ngộ Không, bắt đầu yết khởi đoản(??), quả thật, đế cấp cao thủ là có chính mình lĩnh vực, tới một trình độ nhất định muốn trói buộc người khác cũng không phải không có khả năng.
"Tiểu phượng, ngươi sai rồi." Hồng Quân cười cười nói với Phượng Hi,
"Lĩnh vực chỉ là một loại đơn giản hữu ích của không gian, thực sự lĩnh ngộ được không gian pháp tắc thì lại hoàn toàn nắm trong tay không gian. Ngươi có thể sử dụng lĩnh vực của ngươi khống chế được hai ba trăm cao thủ đồng cấp sao?""Chuyện này.... hình như đích xác không thể, đồng cấp cao thủ, ta cũng chỉ có thể làm được hạn chế thôi." Phượng Hi suy nghĩ một chút, lại nhìn tình huống hiện trường, mới phát hiện quả thật không phải lĩnh vực có khả năng làm được.
"Không gian pháp tắc...." Huống Nhật Minh lẩm bẩm nói, Hồng Quân không biết, một phen thoại này của hắn lại làm cho vô danh không gian này tạo ra một thần vương, chính là cương thi thần vương.
"Kinh Thiên......... nhất côn!" một tiếng hô thật lớn từ trong miệng thông linh thạch hầu phát ra, đồng thời một côn bổng màu vàng khổng lồ hung hăn nện xuống hơn hai trăm người đang đứng bất động trên mặt đất.
"Hô!" ngay khi côn ảnh màu vàng rơi xuống đất, không gian trở nên kịch liệt chấn động, trong nháy mắt một làn sóng màu vàng ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại khuếch tán ra, không một ai may mắn tránh thoát, tất cả đều bị bao phủ bởi làn sóng màu vàng.
"Bồng!" thân hình không lồ thông linh thạch hầu từ không trung ngã xuống mặt đất, hóa ra hình người Tôn Ngộ Không, thở hổn hển. Hai ba trăm đế cấp cao thủ đều bị một côn này đánh văng ra ngoài, toàn bộ bị thương.
(còn tiếp...)