"Hầu tử này! Kinh Thiên nhất côn ta còn chưa có dạy cho hắn, để cho hắn chính mình chiến đấu mà lĩnh ngộ, còn hiểu được một chút không gian pháp tắc, thật không biết mấy ngàn năm nay hắn còn chuyện gì xảy ra làm cho người ta giật mình nữa a!"Hồng Quân vỗ vỗ đầu, không gian pháp tắc a, cần phải tới cảnh giới thiên thần mới có thể lĩnh ngộ, Tôn Ngộ Không một yêu đế ngay cả thần nhân còn chưa tới, vậy mà lĩnh ngộ được một chút không gian pháp tắc, mặc dù chỉ là một ít nhưng lại không dễ dàng. Còn có Kinh Thiên nhất côn, so với chánh tông còn thiếu một chút, nhưng cũng đã là có hình dáng của Kinh Thiên nhất côn.
Tất cả mọi người ở giữa đều rung động, mặc dù Tôn Ngộ Không thoát lực, cơ hồ ngay cả khí lực đứng lên cũng không thể, nhưng không còn ai dám tiến đến. Một côn vừa rồi thật kinh khủng, nhất là những người đang xem cuộc chiến, căn bản không biết Tôn Ngộ Không như thế nào khống chế một lúc nhiều cao thủ đế cấp như thế. Thân pháp quỷ dị, hơn nữa lực công kích cường hãn, tất cả đế cấp ở tại Thái An thành cùng với phụ cận cao thủ đế cấp đều lưu lại trong lòng một ấn tượng khó phai.
Hồng Quân quả thật nhíu nhíu mày, Kinh Thiên nhất côn cuối cùng của Tôn Ngộ Không uy lực quả thật không nhỏ, nhưng nghiêm khắc mà nói cũng chưa bằng uy uy lực thật sự của Kinh Thiên nhất côn. Chỉ là Tôn Ngộ Không chiến đấu không ngừng nên đối với Kinh Thiên côn pháp có một loại thể ngộ đặc biệt, đương nhiên kết hợp với không gian pháp tắc hoàn toàn có thể so sánh cùng Kinh Thiên nhất côn thật sự.
"Âu Dương Nguyên soái, phiền ngươi đỡ Ngộ Không đến đây đi," Tôn Ngộ Không đã thoát lực, đến lúc cần phải hảo hảo nghỉ ngơi.
"Hảo"Âu Dương phạm lên tiếng, chạy tới đỡ Tôn Ngộ Không lên vai, lại chạy trở về, vừa mới đặt Tôn Ngộ Không trên mặt đất, còn chưa có đứng dậy đã mở miệng nói.
" Tiểu Quân, thế nào, ngươi chưa có truyền cho ta Kinh Thiên nhất côn, lão tôn ta tự mình ngộ ra, có lợi hại không?""ngươi lợi hại, lợi hại mà còn có bộ dáng thê thảm như vậy ư, xú hầu tử," Phượng Hi bỉu môi mắng.
"A a, không sai. Bất quá, chờ ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta liền truyền cho ngươi chánh tông Kinh Thiên nhất côn.""hắc hắc, ta chỉ biết có chổ không đúng, bất quá như vậy cũng rất lợi hại rồi." Tôn Ngộ Không hắc hắc cười nói,
"vậy năm kích liên hoàn của ta thế nào?""Được rồi, nhanh nghỉ ngơi một chút a, chúng ta còn phải tìm tiểu Bàn nữa." Nhìn Tôn Ngộ Không ngồi không yên, Hồng Quân không thể làm gì khác hơn là cười mắng.
Mọi người bao một gian tửu lâu để nghỉ ngơi, đột nhiên Tôn Ngộ Không nhảy dựng lên
"cái gì, chúng ta còn chưa có chết?"Mọi người hai mặt nhìn nhau, vốn tưởng rằng Tôn Ngộ Không đánh nhau nhiều như vậy, dám chắc đã biết bí mật chính mình chưa chết, không nghĩ rằng, chuyện trong đại như vậy đến bây giờ hắn còn chưa phát hiện ra.
"Ngộ không, ngươi ở chỗ này không phải chiến đấu cũng không ít sao, cho tới bây giờ còn chưa có chảy máu?? " La Băng dò hỏi, nơi này mặc dù ít người, nhưng tùy tiện một người đều là đế cấp cao thủ, nàng còn không tin Tôn Ngộ Không chưa có bị chảy máu.
"Chảy rồi a, vừa rồi ta còn hộc máu mà, làm sao vậy, có cái gì không đúng sao?" Tôn Ngộ Không gãi gãi đầu, những năm gần đây, đánh nhau chảy máu hắn cũng không có để ý, chỉ là những người thấy máu của Tôn Ngộ Không cơ hồ đều bị hắn giết sạch sẽ, cho nên đến bây giờ cũng chưa bị người khác phát hiện.
Mọi người trầm mặc cả nửa ngày, Ngộ Không này quả thực là….
Thật sự là không có biện pháp với tên hầu tử này, Hồng Quân hỏi
"tóm lại ngươi phải biết rằng, ngươi bây giờ còn sống là được. ngươi có...hay không tin tức của tiểu Bàn?""Không có." Tôn Ngộ Không ngồi xuống, "từ khi ta bị dòng chảy màu xám hút vào, sau khi tới nơi này, lúc ấy còn không biết, tưởng mình đã chết. Dù sao vẫn còn có thể tu luyện nên đi khắp nơi tìm người đánh nhau, những người đó thấy kim bổng cùng chiến y của ta đều phát điên, sau ta lại một mình đi tìm các địa phương, tiếp nhận sự khiêu chiến của người khác, những người này cảnh giới cũng đều không thấp. Bắt đầu là một đám người, dần dần số người tăng lên, lúc nãy các ngươi nhìn thấy cũng là số lượng nhiều nhất a."
Hồng Quân trong lòng thở dài, Ngộ Không này, vô luận tới nơi nào, đều là giống nhau, so với hắn mà nói sợ rằng cũng không có gì khác biệt. Vừa muốn nói gì, nhưng lại phát hiện ánh mắt Tôn Ngộ Không đảo qua đảo lại trên người Huống Nhật Minh cùng La Băng, ngược lại đối với nguyên soái Âu Dương Phạm không có ánh mắt này.
"ta nói, Huống huynh, Đế quân bệ hạ." Tôn Ngộ Không nói nho nhỏ rất khó nghe, hình như có chút ý tứ bất hảo.
"sau này có thể gọi ta là La Băng, ta không còn cái gì là đế quân nữa" La Băng nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
"Ai, hảo, Huống huynh, La... La tiểu thư, nơi này đế cấp cao thủ đều bị ta đánh bại, không sai biệt lắm. Các ngươi..... các ngươi có đúng hay không...." Tôn Ngộ Không có chút nói không được, nhưng trong ánh mắt rõ ràng sáng lên sự hưng phấn.
"Không bàn nữa, chúng ta sẽ không đấu với ngươi" Huống Nhật Minh cùng La Băng cơ hồ đồng thời trả lời. Tôn Ngộ Không bây giờ chiến đấu lực có thể nói là biến thái, lực công kích kinh khủng, còn có thể sử dụng không gian pháp tắc trói buộc địch nhân, như thế nào đánh với hắn?
" "Ai....
" Bị một câu nói dội ngược lại, bộ dáng Tôn Ngộ Không có chút mất mác.
"Ngộ Không, việc trước mắt chính là... tìm được tiểu Bàn quan trọng hơn, cũng không biết hắn thế nào rồi.
" Hồng Quân cùng Cổ Bàn biết nhau sớm nhất, bây giờ ngược lại không biết hắn đang ở nơi nào, tâm tình có chút buồn bã. "Quân ca, yên tâm đi,
" Phượng Hi vô vỗ vai Hồng Quân an ủi, "chúng ta bắt đầu đều là tách ra, bây giờ không phải cũng đều hội tụ cùng nhau sao? Ta tin tưởng không lâu sau chúng ta sẽ có thể tìm được tiểu Bàn.
"
"Ân....Hồng Quân gật gật đầu, hắn đã nghiễm nhiên đã trở thành quần nhân thủ lĩnh, hắn không thể buông xuôi, không thể không có chút tin tức nào. Song, trong lòng Hồng Quân có chút mờ mịt, cơ bản không biết bắt đầu từ địa phương nào.