Nỗi sợ này khiến gương mặt nó trở nên biến dạng.
Quả thực rất khó tin.
Lâm Tử Lạc cất thanh đao.
Lúc này đây, tâm trạng của hắn chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ, vui vẻ thoải mái.
Nhát đao này cũng coi như chém bay những cảm xúc tiêu cực mà hắn từng trải qua.
Khiến người mặt mèo trải nghiệm cảm giác tinh thần bị tra tấn đến sụp đổ của người bình thường, sau đó chết trong tuyệt vọng.
“Người chơi "Nhai Tí" đã chém giết Thú Bảo Vệ.”
“Chúc mừng người chơi "Nhai Tí" đã vượt qua thí luyện thứ ba.”
“Chúc mừng người chơi "Nhai Tí" hoàn thành thí luyện "Thí luyện thần bí".”
“Chúc mừng người chơi "Nhai Tí" nhận được phần thưởng từ thí luyện: Cấp độ +1, quyển trục chuyển chức "Huyễn Ảnh".”
“Vì người chơi vẫn chưa chuyển chức, nên sau khi chuyển chức, người chơi mới nhận được phần thưởng cấp độ +1.”
Trò chơi tận thế liên tục xuất hiện nhắc nhở.
Một quyển trục xuất hiện trong bản tay Lâm Tử Lạc.
Chỉ cần mở quyển sách này ra, Lâm Tử Lạc sẽ được chuyển sang chức nghiệp ẩn "Huyễn Ảnh" .
Nhưng Lâm Tử Lạc chưa mở ra vội.
Vì hắn ngạc nhiên khi nhận ra, hắn không thể rời khỏi hang núi!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lần trước rõ ràng sau khi vất vả giết chết người mặt mèo, hắn đã được dịch chuyển ra khỏi thí luyện.
Thế mà lần này lại chẳng hề có động tĩnh gì?
Chẳng lẽ hắn bị mắc kẹt trong thí luyện?
"Không đúng, rõ ràng hệ thống của trò chơi tận thế nói rằng ta đã hoàn thành nhiệm vụ. Sao hệ thống bàn tay vàng vẫn chưa phát phần thưởng cho nhiệm vụ “Thí luyện cổ xưa”?”
Lâm Tử Lạc nhận ra có gì không đúng.
Hắn vội vàng chạm vào giao diện của hệ thống bàn tay vàng.
Đằng sau yêu cầu nhiệm vụ “Dùng quyển trục thí luyện, thừa kế sức mạnh thật sự của quyển trục.” Rõ ràng vẫn còn dòng chữ chưa hoàn thành.
Điều này chỉ rõ, hắn vẫn chưa kế thừa sức mạnh thật sự của quyển trục!
Lâm Tử Lạc bỗng bừng tỉnh.
Quyển trục chuyển chức "Huyễn Ảnh" là phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ của trò chơi tận thế.
Chẳng có liên quan gì đến quyển trục của hắn!
Nói cách khác, từ đầu đến giờ, hắn vẫn chưa thừa kế sức mạnh thật sự của quyển trục!
Thật khó tin!
Lượng thông tin quá lớn, Lâm Tử Lạc tỏ vẻ vẫn chưa thể tiêu hóa hết.
"Ting, kiểm tra thấy ký chủ đã vượt qua. Mời kí chủ tiếp tục đi về phía trước, kế thừa sức mạnh thật sự của quyển trục!"
Âm thanh của hệ thống ngón tay vàng vang lên, Lâm Tử Lạc thở phào nhẹ nhõm.
Vẫn may, vẫn còn may.
May mà chưa xuất hiện BUG khiến hắn mắc kẹt trong hang núi.
"Làm sao bây giờ?"
Lâm Tử Lạc hỏi hệ thống bàn tay vàng.
Nhưng hệ thống bàn tay vàng không hề trả lời.
Nó bắt đầu giả chết hệt như lúc mới bước vào!
Lâm Tử Lạc cảm thấy tò mò.
Rốt cuộc tại sao quyển trục này có thể khiến cho hệ thống bàn tay vàng không nói lời nào?
Hay hệ thống và quyển trục là người quen cũ?
Lâm Tử Lạc cất quyển trục chuyển chức "Huyễn Ảnh" vào không gian trữ vật.
Sau đó hắn đi về phía trước theo sự dẫn đường của hệ thống bàn tay vàng.
Lâm Tử Lạc nhanh chóng đi đến cuối hang núi.
Khi đến rất gần, Lâm Tử Lạc mới nhận ra trên một bên vách đá có những vết nứt rất nhỏ.
Những vết nứt này vô cùng nhỏ, nếu không phải Lâm Tử Lạc quan sát kỹ càng và ghét sát vào vách đá thì cũng khó có thể phát hiện.
Mẹ nó, nếu không phải hệ thống bàn tay vàng nhắc nhở trước, có đánh chết hắn cũng không nghĩ đến điểm này.
Nhưng những vết nứt này có tác dụng gì?
Hắn có cảm giác những vết nứt này đang kết hợp thành một hình vẽ.
Lâm Tử Lạc thử giơ tay kiểm tra vết nứt.
Ngay khi tay Lâm Tử Lạc chạm vào vết nứt.
Đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Từ trong vết nứt bắt đầu phát ra những tia sáng màu vàng.
Vết nứt cũng bắt đầu rung chuyển, cứ như đang tạo thành một thứ gì đó.
Lâm Tử Lạc kiên nhẫn chờ đợi.
Sau một lúc lâu, cuối cùng vết nứt cũng ghép xong.
Lâm Tử Lạc ngạc nhiên nhận ra, nhờ ánh sáng vàng bên dưới vết nứt, bức tường xuất hiện hai hình vẽ đan vào nhau!
Một là bò.
Một là chim.
Đây chẳng phải là hai bức tranh trên quyển trục đó sao?
Lâm Tử Lạc hiểu rõ, chân tướng của quyển trục cổ xưa đang gần ngay trước mắt.
Sau khi bức tranh hoàn tất.
Bức tường này cũng bắt đầu rung chuyển.
Cùng lúc bức tường rung chuyển, một cánh cửa đá với phong cách cổ xưa đột nhiên xuất hiện.
…
…
Sau khi cửa đá xuất hiện.
Bức tường ngừng rung chuyển, lặng yên như lúc đầu.
Lâm Tử Lạc bước lên, thử đẩy cánh cửa đá.
Kết quả không ngờ cửa đá mở rất dễ dàng.
Cảnh tượng đằng sau cánh cửa cũng xuất hiện trước mắt Lâm Tử Lạc.
Một căn nhà đá.
Căn nhà này gần giống với căn nhà khi bước vào không gian thí luyện.
Tuy nhiên trong căn nhà này có một cái bục đá, bên trên để vài thứ gì đó.
Hạt châu màu vàng đất kia cũng chính là thứ đã xuất hiện trong thí luyện đầu tiên.
Trong trò chơi tận thế nó được gọi là Lê Châu.
Một vật khác Lâm Tử Lạc cũng khá quen thuộc.
Đó chính là quyển trục được đặt trong viện bảo tàng.