Như người ta vẫn nói, kẻ thù gặp nhau thì đỏ mắt.
Sau khi Lâm Tử Lạc nhìn thấy con mèo mặt người xuất hiện, hắn lập tức cảnh giác.
Không thể nào nhìn ra thuộc tính của con mèo này.
Nhưng Lâm Tử Lạc đã từng chiến đấu với nó, cho nên cũng đoán được thực lực của nó.
Nó cũng không quá mạnh.
Chỉ cao hơn kẻ không có thuộc tính tăng thêm là hắn một chút mà thôi.
Tuy nhiên, thuộc tính nhanh nhẹn của nó cực cao, khi nó dùng toàn lực chạy, sẽ xuất hiện tàn ảnh.
Kể từ khi con mèo mặt người xuất hiện, nó luôn dùng đôi mắt xanh nhạt nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Lạc.
Dường như nó đang nghĩ cách nhanh nhất để giết Lâm Tử Lạc.
Lâm Tử Lạc bị ánh mắt khiến người ta sợ hãi ấy nhìn chằm chằm, nhưng vẻ mặt lại không hề thay đổi.
Hắn hít một hơi thật sâu.
Tiếp đó nhắm mắt lại.
Cái quái gì đây?
Mèo mặt người có chút bối rối.
Nó đã chờ đợi bấy lâu nay, mà chỉ chờ được một kẻ điên đến?
Lâm Tử Lạc không điên.
Chỉ là kiểm kê lại một chút tài nguyên mà hắn thu hoạch được trước khi bắt đầu chiến đấu mà thôi!
Trong lúc đi không ngừng nghỉ, Lâm Tử Lạc cố gắng ngăn không cho ý thức của mình mơ hồ.
Hắn bắt đầu nghĩ đến mười năm kinh nghiệm của mình.
Tất cả ký ức đều được lật đi lật lại, các trận chiến được xem đi xem lại nhiều lần.
Trong số những ký ức này, thứ hắn xem nhiều nhất chính là hắn trong mỗi trận chiến, trong mỗi lần ra tay.
Bây giờ Lâm Tử Lạc cũng nhận ra quyết định của mình là đúng đắn.
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn đã đạt tới trình độ đỉnh cao.
Mà cứ mỗi lần nhìn lại đoạn ký ức ấy, mô phỏng lại quá trình giao chiến, năng lực chiến đấu của hắn lại đột phá thêm một tầng!
“Phát hiện ra năng lực của người chơi ‘Nhai Tí’ đột phá cảnh giới mới, thiên phú sử thi ‘Tinh thông toàn năng’ thay đổi, biến thành thiên phú cấp truyền thuyết ‘Toàn trí toàn năng’ (chiến đấu).”
“Toàn trí toàn năng” : Thiên phú cấp bậc truyền thuyết, đối với các cuộc chiến, ngươi có thể hiểu rõ được các chiêu thức. Đối với phương thức chiến đấu và vũ khí chiến đâu, ngươi tinh thông mọi thứ.
Lâm Tử Lạc không chú ý đến thông báo nhắc nhở của trò chơi tận thế.
Bởi vì hắn nghe được động tĩnh của mèo mặt người!
Cho dù chuyển động của mèo mặt người có nhẹ nhàng và nhanh chóng đến đâu.
Lâm Tử Lạc nhắm mắt lại, liền cảm nhận được vị trí của mèo mặt người thông qua sự thay đổi của không khí.
Lâm Tử Lạc giơ trường đao trong tay lên.
.Một loại khí thế khó nói thành lời từ trên người Lâm Tử Lạc tuôn ra.
...
Trong dòng chảy lịch sử ở Trung Quốc từng có một loại bí pháp thần kỳ được gọi là “thuật dưỡng kiếm.”
Nó có nghĩa là giấu một thanh kiếm trong bao kiếm.
Từ nhỏ đến lớn, luôn mang nó bên mình.
Tập trung tinh khí toàn thân vào thanh kiếm, lấy tinh khí nuôi dưỡng kiếm
Qua quá trình nuôi dưỡng mấy chục năm như thế, thanh kiếm ấy sẽ ẩn chứa một lực lượng kinh người.
Người luyện “thuật dưỡng kiếm” chỉ có một cơ hội rút kiếm trong đời.
Họ sẽ chọn rút kiếm vào thời khắc nguy cấp nhất.
Sau khi rút kiếm, tính mạng của bọn họ cũng kết thúc.
Thanh kiếm được nuôi bằng tinh khí mấy chục năm một khi xuất vỏ, sẽ bộc phát ra lực lượng kinh thiên động địa!
Kiếm ra khỏi vỏ, người chết.
Cuối cùng chỉ còn mình thanh kiếm lưu lạc tại nhân gian.
…
Nếu "Thuật Dưỡng Kiếm" là công sức mấy chục năm của một người, nên mới có thể tạo ra sức mạnh kinh khủng như vậy.
Vậy Lâm Tử Lạc thì sao?
Trong biển máu, dù bị sát ý ngợp trời bao vây vô số lần, thế nhưng hắn vẫn không hề nhúc nhích.
Trong bóng tối, tinh thần và ý chí của hắn như thể đã được tôi luyện mấy trăm năm, thậm chí tận mấy nghìn năm trong muôn vàn thử thách. Vậy nên hắn mới có thể tiếp tục kiên trì tiến về phía trước.
Sự quyết tâm và kiên trì này còn vượt xa người mới chỉ tu luyện "Thuật dưỡng kiếm" mấy chục năm.
Giờ cũng là lúc Lâm Tử Lạc tấn công!
Nghe thấy động tĩnh của người mặt mèo cách hắn gần trong gang tấc.
Lâm Tử Lạc mở mắt!
Ngay lập tức, hắn vung đao.
Nhát đao kia trông có vẻ bình thường không có gì lạ.
Giống như Lâm Tử Lạc chỉ tùy tiện chém một nhát, chẳng có mục đích gì.
Nhưng một nhát đao đó!
Lại khiến người mặt mèo tỏ ra sợ hãi. Nó hốt hoảng, giật mình, lo sợ và cả tuyệt vọng.
Vì nó nhận ra, nhát đao kia đã khóa chặt người nó.
Cảm giác này hệt như bị xiềng xích vô hình trói chặt, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn mình “Chủ động” chạm vào lưỡi đao.
Không chỉ vậy, khi người nó càng gần lưỡi đao.
Cảm giác sợ hãi cũng lớn dần trong tim nó.
Cảm giác sợ hãi đó giày vò tinh thần.
Khiến người mặt mèo như cảm nhận được sự đau khổ của Lâm Tử Lạc trong hai thí luyện đầu tiên!
Lưỡi dao lướt qua bụng người mặt mèo, rồi đến cổ, cuối cùng là trán.
Điều kỳ lạ là những nơi lưỡi đao lướt qua, hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ vết thương nào.
Mãi cho đến khi người mặt mèo ngã xuống đất, mới có thể nhìn thấy những vết thương rất nhỏ trên người nó bắt đầu chảy máu.
Người mặt mèo từng khiến Lâm Tử Lạc vô cùng đau đầu ở kiếp trước, thế nhưng giờ đây khi đối đầu lại lập tức bị Lâm Tử Lạc giết chết!
Gương mặt nó còn nguyên vẻ sợ hãi.