Lời hắn vừa nói lập tức gây ra sóng to gió lớn.
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn người trong góc tường, cứ như ngay sau đó hắn sẽ biến thành zombies nhào lên cắn họ.
"Ngươi nói bậy gì thế, ai bị zombies cắn, ngươi đừng có bịa đặt linh tinh."
Người kia vẫn cúi đầu, không ngẩng đầu lên.
"Đúng đấy, làm sao ngươi có thể tùy tiện nói người ta bị zombies cắn. Ta thấy ngươi cũng chẳng tốt lành gì.”
Ở một góc tường khác cũng có người lên tiếng.
"Đúng vậy, chúng ta đang yên đang lành, làm gì có chuyện bị zombies cắn."
Mọi người vây xem cũng đua nhau lên tiếng.
Có những người này "Lên tiếng ủng hộ", người kia như có sức mạnh, nói to:
"Ta không bị zombies cắn, ta không bị zombies cắn..."
Lâm Tử Lạc nhìn lướt qua sảnh chính.
Tất cả những người trong sảnh chính lập tức ngậm miệng.
Ánh mắt "Ác Chi Huyễn Diện" của Lâm Tử Lạc đủ để khiến tất cả cảm thấy run sợ.
"Đại Ngốc, đập chết."
Lâm Tử Lạc lười lãng phí thời gian, nói thẳng.
Vừa dứt lời, Đại Ngốc đã giơ “Chùy đồng khổng lồ”.
Người kia ngẩng đầu thấy cây chùy của Đại Ngốc, lập tức bị dọa sợ vỡ mật gần chết.
Hắn hoảng hốt nói:
"Ta cũng không muốn bị zombies cắn, tất cả đều tại con tiện nhân chết tiệt Trương Di. Ta chỉ đẩy cô ta một tí để cản zombies, thế mà cô ta kéo ta lại, hại ta bị zombies cắn cho một nhát."
Khi hắn ngẩng đầu, mọi người đều nhìn thấy người kia có một vết cắn dữ tợn lõm sâu.
Nhưng đã chậm.
Đại Ngốc cũng không nghe người khác giải thích, hắn chỉ tuân theo mệnh lệnh của Lâm Tử Lạc.
Chiếc chùy lớn lập tức đập xuống đầu người kia, khiến cả người hắn, kể cả đầu đều lõm xuống lớn.
Máu và óc văng tung tóe đầy đất.
Mọi người trong sảnh chính bừng tỉnh khỏi bầu không khí đau buồn.
Họ hoảng sợ nhìn chằm chằm Lâm Tử Lạc.
Vẫn chưa hết, Lâm Tử Lạc lại đi đến chỗ người vừa nói hắn vu oan.
"Cứ nhất quyết nhảy ra làm gì? Sợ sau khi hắn bị phát hiện, người tiếp theo sẽ là ngươi? Phiền phức nhất chính là mấy người bị cắn còn ôm tâm lý may mắn hoặc muốn kéo người khác chết chung.”
Lâm Tử Lạc nói.
Ý tứ trong lời hắn rất đơn giản, người này cũng bị cắn.
Đại Ngốc lập tức vung chùy, lại xuất hiện cảnh tượng máu óc văng khắp nơi.
Tuy nhiên Lâm Tử Lạc cũng nói không sai.
Loại này người thật rất buồn nôn, sau khi bị cắn còn giấu chuyện mình bị cắn.
Hơn nữa loại người như hắn còn chẳng hề ít.
Trong các căn cứ nhỏ, thường hay có người giấu diếm mình bị cắn, cuối cùng trở thành zombies, khiến căn cứ tổn thất nặng nề.
Lâm Tử Lạc không hề dừng bước.
Hắn giống như Thần Chết, mỗi khi đi đến chỗ ai, Đại Ngốc sẽ cho người đó một đập.
Chỉ qua vài phút ngắn ngủi, hắn lại tìm thấy năm thành viên từng bị zombies cắn và sắp biến thành zombies trong câu lạc bộ Tử Thần.
Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập trên tầng cao nhất của trung tâm mua sắm Tiểu Nhuận Phát.
Cũng may zombies trong trung tâm mua sắm Tiểu Nhuận Phát đều đã bị các thành viên bắt tay tiêu diệt.
Nếu không chắc chắn sẽ thu hút zombies.
Nhưng không thể không nói, chuyện này đã phá vỡ bầu không khí đau buồn.
Hình ảnh máu tanh kích thích khiến tất cả mọi người đều bừng tỉnh.
Lâm Tử Lạc khẽ gật đầu.
Bầu không khí đã nổi bật như vậy, cũng đến lúc hắn ra sân biểu diễn.
"Các ngươi nhìn lại mình đi, đúng là lũ phế vật hồ đồ."
"Làm sao? Vừa mới đến tận thế, các người đã thê thảm thế này rồi? Chẳng lẽ chưa từng trải qua khổ cực?"
"Mới được hai ngày yên lành, gặp phải chuyện nghiêm trọng như vậy đã không thể gượng dậy, không muốn cố gắng?”
"Ngươi xứng đáng với người anh đã đánh đổi tính mạng sao? Ngươi xứng đáng với những ngày tháng cố gắng vừa qua sao?”
"Thật ra, chúng ta chỉ cần cố gắng một chút, cẩn thận một chút là hoàn toàn có thể sinh tồn trong tận thế.”
"Để giúp mọi người có cuộc sống tốt hơn, cũng để mọi người có thêm hy vọng sống sót."
"Ta quyết định bán những tấm thẻ vật tư đã vất vả để dành với giá hữu nghị."
"Ngươi không nghe nhầm đâu, chỉ cần có một vài đồng tiền vàng, hay trang bị hoặc đạo cụ cũng được, thì ngươi sẽ có đồ ăn đủ cho cả ngày. Còn không mau tranh thủ thời gian đến mua?”
…
…
"Ừ, 299 đồng tiền vàng. Thôi được rồi, ta chịu thiệt một chút, hời cho ngươi. Ta sẽ để cho ngươi ba tấm thẻ vật tư."
"Ngươi chỉ có 110 đồng tiền vàng sao? Vậy thế này đi, ta bán cho ngươi một tấm thẻ thịt vịt quay Bắc Kinh, ngon lắm. Ta lấy thêm mười đồng tiền vàng nữa cũng không quá đáng chứ?”
"Thôi thôi, 80 đồng tiền vàng quá ít. Ngươi vay ai đó thêm 20 đồng tiền vàng rồi quay lại.”
"Trang bị cấp đồng này, để ta xem. “Dao găm mục nát” sao? Tác dụng…Thôi được rồi, rất hợp ý ta. Để cho ngươi 15 tấm thẻ vật tư."
"Hầy, ngươi còn chọn nữa? Để ta nói cho ngươi biết, dù là thẻ vật tư nào, cuối cùng cũng chỉ để bổ sung năng lượng thôi, chẳng khác gì đâu. Nếu muốn ăn cũng được, tốn thêm 10 đồng tiền vàng."