Đại Ngốc nhấc chiếc búa đồng khổng lồ lên trên đỉnh đầu, một lúc sau, hắn ném nó về phía hai tên đang bỏ chạy.
Chiếc búa đồng khổng lồ không ngừng tăng tốc trên không trung, chỉ một chốc đã bay tới sau lưng hai tên kia.
Một tiếng xé gió truyền đến từ phía sau.
Một trong hai tên kia cố gắng quay đầu nhìn lại.
Trùng hợp thay, đầu búa lập tức đập trúng đầu hắn ta.
Cán búa cũng đập vào cổ của một tên khác.
Khi tiếng búa khổng lồ rơi xuống đất vang lên cũng là lúc hai tên này mất mạng.
Đến lúc này, tất cả 32 người chơi chuyển chức đến bao vây Lâm Tử Lạc đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ mất tổng cộng là 5 phút đồng hồ.
Trong đó, phần lớn thời gian đều bị bọn hắn dùng để móc đồ ra khỏi túi một cách lãng phí.
Trên thực tế, quá trình chiến đấu, không, quá trình giết chóc diễn ra không quá một phút đồng hồ!
Lâm Tử Lạc rất hài lòng.
Đợt bao vây này đem lại cho hắn rất nhiều đồ tốt.
Sau khi phủi đi lớp bụi không tồn tại trên người, Lâm Tử La rũ rũ chiếc áo choàng đen, quay người liếc nhìn những người chơi đang tụ tập ở cổng căn cứ, rồi cứ thế biến mất trong bóng đêm.
Đại Ngốc nhặt chiếc búa đồng khổng lồ hắn ném khi nãy, sau đó vội vội vàng vàng đi theo sau lưng Lâm Tử Lạc rời khỏi nơi này.
Hành động ngu ngốc này chẳng liên quan tí tẹo nào với thứ sức mạnh cuồng bại hắn vừa sử dụng để nghiền ép cả đám người.
Rất lâu sau khi bọn hắn đã rời đi.
Những người chơi ở căn cứ mới có chút xíu động tĩnh.
"Cái nhìn vừa nãy của đại lão khiến tim ta như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực!"
"Có ai khác đâu? Trước đó, lúc mua thẻ vật tư ta còn thấy hắn khá là tốt, ai ngờ hắn quay đầu lại một cái đã giết cả đám bọn Báo Tử, đến mắt cũng chẳng thèm chớp một cái.”
“Vấn đề là vị đại lão này là ai vậy? Tại sao hắn lại có... sức mạnh đáng kinh ngạc như thế chứ? Ta cảm thấy ngay cả một trăm cao thủ đã chuyển chức cũng không thắng nổi hắn đâu."
“Hắn là ai không quan trọng, quan trọng là hình như hắn có thù với Lý gia thì phải! Không biết tại sao, biết rõ Lý gia có thế lực lớn mạnh như vậy, nhưng ta luôn cảm thấy việc bị đại lão nhắm tới thì Lý gia gặp phải xui xẻo là cái chắc!”
......
Ngoại trừ những người chơi đang bàn luận ầm ĩ ra, cũng có không ít người chạy ra ngoài.
Bọn hắn bắt đầu chửi bới, nhổ nước bọt và quất roi vào đống thi thể trên mặt đất.
"Cha, mặc dù con trai không thể báo thù cho cha, nhưng có một ân nhân đã giết chết Báo Tử và đám người táng tận lương tâm này. Cha ở trên trời có linh thì cũng có thể yên nghỉ rồi."
"Tiểu Tuệ, là ta vô dụng, tất cả là do sự vô dụng của ta đã khiến ngươi bị tên khốn Báo Tử kia hãm hiếp... Tiểu Tuệ!!!"
"Mẹ kiếp, ngươi cướp vật tư và tiền vàng của ta, khiến con trai ta chết đói! Đáng đời ngươi! Đáng đời!"
…
Nhìn bóng dáng dần đi xa của Lâm Tử Lạc, thủ lĩnh căn cứ vẫn luôn theo dõi toàn bộ sự việc trên tầng hai quay lại văn phòng của mình.
"Vậy rốt cuộc hắn là ai?"
"Người có sức mạnh đáng sợ như vậy không thể nào là một tên vô danh tiểu tốt được."
“Tên của hắn nhất định có trên bảng xếp hạng!"
“Mà theo những gì ta được biết, tên Trương Nguyên Trung kia cũng không thể nào làm được đến như vậy."
"Hắn còn có Đại Ngốc đang đi theo phía sau như một vệ sĩ trung thành nữa!"
“Trước đó chúng ta đã phân tích về Đại Ngốc, chắc chắn hắn ta không phải là người chơi ở khu vực Kyoto. Dù sao từ lúc trò chơi tận thế xuất hiện đến giờ cũng chưa hề có tung tích của hắn ta ở khu vực Kyoto này."
“Vậy mà hôm nay bọn hắn đột nhiên xuất hiện."
"Cộng với việc hắn có hỏi về cuộc thi đấu cá nhân ở Kyoto ở tầng dưới khi nãy nữa."
“Cả hai người bọn hắn đều vừa từ thành phố khác đến!"
"Mặc dù ta không biết bọn hắn làm thế nào để vượt qua ranh giới giữa các thành phố."
“Nhưng câu trả lời đã quá hiển nhiên."
"Nhai Tí!"
"Chỉ có người ngay từ khi trò chơi tận thế xuất hiện đã giống như một vị thần mới có sức mạnh đáng sợ đến như vậy!"
"Thú vị, 'Nhai Tí báo thù', và quả thực hắn ta ôm một mối thù với Lý gia nữa."
"Phải nhanh chóng thông báo cho họ biết rằng một biến số đã xuất hiện."
Sau một loạt suy nghĩ, thủ lĩnh căn cứ đã thành công đoán được thân phận của Lâm Tử Lạc.
Đương nhiên, nếu đây là những manh mối do Lâm Tử Lạc cố ý để lại thì sao?
Nếu nghĩ cẩn thận hơn một chút, ở một thành phố như Kyoto lại có một căn cứ lớn như vậy.
Làm gì có chuyện căn cứ đó không có thế lực lớn nào chống lưng ở phía sau chứ?
Chẳng qua, chưa kể đến phản ứng dây chuyền có thể xảy ra.
Tất cả những ai đã trải qua chuyện tối hôm nay đều hiểu rõ.
Người mặc áo choàng đen!
Cùng với mặt nạ quỷ dữ!
Ánh kiếm màu vàng!
Và cả thứ sức mạnh thần kỳ đó!
Đây sẽ là những kí ức không phai trong lòng mọi người.