Và đó cũng sẽ là một huyền thoại được lưu truyền rộng rãi khắp thành phố này..
........
"Thật quá bất hợp lí rồi đi."
Lúc này, Lâm Tử Lạc một bên đang vội vàng lên đường, một bên khác lại không ngừng nhét những thứ thu hoạch tối hôm nay vào "Cửu Lê Châu".
Một lượng lớn trang bị và đạo cụ có thể khiến người chơi khác ghen tị đến đỏ mắt cứ thế bị Lâm Tử Lạc nhét vào y chang một tên phá của.
"Cửu Lê Châu" chẳng hề từ chối bất cứ một thứ gì, đến cả một thanh trường đao lớn cũng có thể nuốt trọn mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Mà sau khi nuốt chửng toàn bộ trang bị, đạo cụ.
Sợi tơ đỏ trên "Cửu Lê Châu" mới chỉ miễn cưỡng chiếm được 1/5 toàn bộ hạt.
Nói cách khác, chúng mới chỉ cung cấp được khoảng 20% năng lượng cần thiết để "Cửu Lê Châu" tiến hóa thành vật phẩm cấp sử thi!
Lâm Tử Lạc đã xem xét các thuộc tính của thanh đao Cửu Lê.
Với sự gia tăng năng lượng, các thuộc tính của đao Cửu Lê cũng tăng lên một chút.
Tuy nhiên, đó cũng chỉ là tăng vài điểm thuộc tính mà thôi.
Hắn còn muốn nâng cấp "Cửu Lê Châu" lên cấp bậc sử thi nữa.
Bởi lẽ các thuộc tính được thêm vào bởi tất cả các trang bị cấp sử thi không phải chỉ có một vài điểm thuộc tính nho nhỏ như vậy.
Mà nó tính theo phần trăm.
Đây chính là khoảng cách cực lớn giữa cấp Kim cương và cấp Sử thi!
Khi thuộc tính thấp, điểm thuộc tính được cải thiện bởi trang bị cấp Kim cương sẽ cao hơn một chút.
Nhưng khi đạt tới chỉ số thuộc tính cao rồi, chỉ có trang bị cấp Sử thi mới có thể theo kịp sự tăng trưởng sức mạnh của người chơi.
Lâm Tử Lạc thở dài.
Sau khi biến "Cửu Lê Châu" thành Cửu Lê đao, hắn cất nó vào trong túi đồ.
Tiếp tục tiến về phía trước.
Sau khi lũ tang thi dọc đường bị tiêu diệt, chỉ còn lại một số lượng rất nhỏ.
Đại Ngốc cũng được hưởng buff từ bóng tối nên hắn chỉ dùng vài búa là có thể xử lí chúng một cách dễ dàng.
Đi một mạch đến tận hai giờ sáng.
Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc lúc này mới tìm đại một ngôi nhà trống bên đường, mở cửa đi vào nghỉ ngơi.
........
Cả đời trước Lâm Tử Lạc chưa bao giờ đến Kyoto cả.
Bởi vì ở đây Lý gia cũng có thế lực khổng lồ.
Chỉ có lúc đi ngang qua hắn mới nhìn thấy được diện mạo chung chung của Kyoto mà thôi.
Vào thời điểm đó, Kyoto đã được xây dựng thành một pháo đài thép cao lớn và uy nghiêm rồi.
Vậy mà giờ mới chưa đầy một tháng, Kyoto đã có hình dáng đại khái của một “pháo đài”!
Tường bê tông cao tận mười mét.
Ngoài ra còn có lính gác nghiêm ngặt đứng canh trên tường thành.
Trước khi vào thành phố còn phải đi qua mấy khu vực kiểm tra liền.
Còn có bốn chữ "Khu an toàn Kyoto" được khắc thật to trên cổng vào thành phố!
Tất cả những điều này đều đem lại cho những người đang hoảng sợ trước ngày tận thế một cảm giác vô cùng an toàn!
Lâm Tử Lạc suy nghĩ một lát.
Có vẻ như vào thời điểm này, thành phố Thượng Hải vừa mới tiêu diệt được một nửa số tang thi ở khu vực trung tâm.
Sẽ mất ít nhất hơn một tháng để thiết lập một vùng an toàn như ở Kyoto.
Thật không hổ danh thủ đô của Trung Quốc!
Tuy nhiên, vùng an toàn này cũng không phải là quá tốt đối với hắn.
Lâm Tử Lạc đã quan sát được một lúc rồi.
Thực sự có rất nhiều người ở cổng vào khu an toàn Kyoto.
Nãy gioè cũng có ít nhất một trăm người ra ra vào vào.
Mỗi một người khi vào khu vực an toàn đều cần phải xác minh thân phận.
Chỉ cần mở bảng điều khiển của người chơi để nhân viên canh gác ở cổng ghi lại thông tin là được.
Biệt danh, cấp độ, danh tiếng, tiền vàng, thuộc tính,..., ngay cả kỹ năng và nghề nghiệp cũng không bỏ qua.
Như này có hơi quá rồi đi.
Nếu muốn vào thành phố, vậy bất kì thông tin cá nhân nào cũng không thể giữ bí mật được.
Làm như vậy chẳng lẽ không gây ra sự bất mãn của những người chơi muốn vào thành, từ đó gây ra bạo loạn hay sao?
Làm sao có thể được.
Những người lính gác ở cổng thành đã dàn sẵn đội hình, chỉ chờ để trấn áp bạo loạn trong vòng vài phút ngắn ngủi.
Cũng chỉ có thành phố lớn như Kyoto mới có đủ thực lực để đưa ra những điều khoản bá đạo như vậy.
Các khu an toàn vào giai đoạn sau này cũng chẳng dám làm như vậy.
Có vẻ như việc đi vào bằng cổng chính không còn khả thi nữa.
Lâm Tử Lạc không muốn để lộ bảng thuộc tính hơn gấp ba bốn lần người khác của mình cho mọi người.
Hơn nữa, một khi cái tên "Nhai Tí" của hắn bị bại lộ, ý tưởng gây bất ngờ lớn cho Lý gia tại cuộc thi đấu cá nhân của hắn có thể sẽ không thành công.
Đại Ngốc cũng không thể.
Bảng điều khiển người chơi của Đại Ngốc thiếu một số thông tin.
Bảng điều khiển đặc biệt này chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Vì vậy, Lâm Tử Lạc không còn cách nào khác là phải cùng Đại Ngốc rời khỏi cổng thành.
Hắn tiếp tục đi dọc theo bức tường thành.
Dù sao đây cũng là khu an toàn mới được thành lập, không thể không có sơ hở.