Hắn hiểu rằng không thể mất cảnh giác, cho nên tiêu hao một lượng năng lượng tinh thần cực lớn để sử dụng thuật triệu hồi một lần nữa.
Với tiếng gầm phát ra từ cổng triệu hồi, một con gấu nâu khổng lồ xuất hiện trên võ đài.
Sau khi gấu nâu xuất hiện, Lý Nhị cũng tự tin hơn.
Dù sao thì so từ hình thể, gấu nâu vẫn to hơn Đại Ngốc một chút.
Hắn chỉ huy gấu nâu đi chặn Đại Ngốc lại, tiếp theo lấy một chiếc búa từ trong không gian lưu trữ ra.
Ha, Nhái Tí, muốn phái thuộc hạ của ngươi đến giết ta?
Vậy thì ta đây không khách khí mà lấy cái mạng của thuộc hạ ngươi đi đâu đấy.
Lý Nhị tràn đầy tự tin đi theo sau gấu nâu vọt qua, cùng lúc đó, sói hoang được triệu hồi từ trước cũng đi theo sát phía sau.
Mà tình hình cuộc chiến này trên sàn đấu đã thu hút số lượng lớn người xem.
Một thân hình cao lớn, giống như “Hình người dã thú”.
Một con còn lại chính là gấu nâu.
Hai quái vật khổng lồ sắp đánh nhau.
Cuộc cạnh tranh giữa sức mạnh thuần túy này đã khơi dậy sự nhiệt tình của khán giả!
…
“Bong!”
Cây búa của Đại Ngốc va chạm với thân thể của gấu nâu.
Âm thanh nặng nề này khiến cho người nghe quay cuồng đầu óc.
Mà Lý Nhị đi theo phía sau gấu nâu lại có chút ngơ ngác.
Người này cũng chẳng ra sao à?
Ta còn định đầu hàng luôn nếu gấu nâu bị đnáh bay.
Vậy mà hồi lâu, thực lực của người này cũng không khá hơn gấu nâu là bao.
Thật tiếc là ta đã lãng phí nhiều tinh thần lực như vậy, nếu không giết hắn thì ta sẽ thấy tiếc cho công sức của mình.
Lâm Tử Lạc đang thao túng cơ thể của Đại Ngốc lộ ra vẻ tươi cười.
Con cá đã cắn câu rồi!
Không diễn kịch dụ hoặc ngươi một chút, dọa ngươi chạy thì phải làm sao?
Mắt thấy Đại Ngốc còn đang tiến hành chiến đấu “thực lực ngang nhau” thông qua chiếc búa với gấu nâu.
Lý Nhị cũng không lãng phí thời gian.
Chỉ huy sói hoang nhào đến từ phía bên phải Đại Ngốc.
Còn hắn lấy ra trường kiếm vọt qua bên trái Đại Ngốc.
Trong chốc lát, người ở bên ngoài nhìn ra, Laaij Ngốc lâm vào “hoàn cảnh tuyệt vọng”.
Sói hoang chính là thứ là vào Đại Ngốc đầu tiên.
Ngay lập tức Đại Ngốc “kinh hãi lên”
Trong lúc hoảng loạn, có một chân “không cẩn thận” mà đạp ra ngoài, lại “vô cùng trùng hợp” mà đá vào phần eo của sói hoang.
Sói hoang còn không kịp rên lên tiếng nào, ngay lập tức đã bị đá bay ngược ra ngoài,
Ha, thằng nhóc ăn may ngáp phải ruồi này!
Lý Nhị có chút cạn lời, nhưng hành động trên tay cũng không hề dừng lại.
Trường kiếm hướng đến phía eo Đại Ngốc mà đâm.
Trông thấy trường kiếm ngày càng đến gần, cơ thể của Lý Nhị cũng ngày càng kéo gần khoảng cách với Đại Ngốc.
Chân Đại Ngốc vừa mới đá văn sói hoang bỗng nhiên thu lại, nhanh chóng siết chặt sức lực và đá về phía con gấu nâu vẫn đang lao tới phía trước.
Không diễn nữa, ta ngả bài đây!
Một đạp này, mười phần sức mạnh!
Gấu nâu căn bản không phản ứng kịp, cơ thể cực lớn trong nháy mắt bị đá ngược ra ngoài, cũng không khác với quỹ đạo bay của chiếc búa khổng lồ của Sử Cảnh Sơn là mấy.
Hóa ra trước giờ tên này đều diễn!
Kỹ thuật diễn sao lại tốt đến như vậy, vậy mà cũng đã lừa gạt được cả ta!
Không kịp nghĩ ngợi nhiều thêm nữa, Lý Nhị quyết đoán mở miệng:
“Ta đầu...”
“Chát”
Một cái tát giòn giã vang lên.
Cơ thể Lý Nhị trực tiếp bị quay vòng theo chiều kim đồng hồ ngay tại chỗ.
“Ta...”
“Bép”
Lại là một cái tát nữa.
Lần này là Đại Ngốc tát bằng tay trái, cho nên Lý Nhị lại xoay một vòng ngược chiều kim đồng hồ.
Hai bên mặt của Lý Nhị nhanh chóng sưng tấy lên, nóng rát đau đớn thấu tim khiến hắn suýt chút nữa ngất xỉu ngay lập tức.
Hơn nxm hai cái tát này trực tiếp khiến cho cái cằm của hắn trật khớp, khiến cho hắn không thể phát ra âm thanh được.
Lý Nhị chỉ có thể nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời triệu hồi ra giao diện, muốn ấn nút “đầu hàng”.
Chỉ là cảm giác choáng váng mãnh liệt khiến cho phản ứng của hắn trở nên chậm chạp.
Ngay khi hắn sắp ấn nút “đầu hàng”, một bàn chân to lớn trực tiếp đá vào giữa bụng của hắn.
Đá hắn ngồi bịch xuống đất.
Ngay sau đó một tia sáng màu xanh của chiếc búa xuất hiện trước mắt hắn.
“Oanh”
Chiếc búa rơi xuống.
Một nện vào lòng bàn tay đang định đầu hàng của Lý Nhị.
Lý Nhị phát ra tiếng kêu thảm thiết, hắn muốn giơ bàn tay của mình lên, lại phát hiện bàn tay đã hóa thành một bãi bùn lầy, dính chặt trên mặt sàn đấu.
Chiếc búa nhấc lên, lại nện xuống một lần nữa.
Đầu của Lý Nhị ngay lập tức nát bét.
Chỉ còn lại một thân thể không đầu “bịch” một tiếng ngã trên mặt đất.
Lý Nhị vừa mới hành hạ quân nhân mạnh mẽ lia đến chết, giờ đã chết!
Con gấu nâu rơi xuống rìa võ đài và con sói hoang đã chết từ lâu cũng bị biến thành tro bụi vào thời điểm Lý Nhị chết.
Người mạnh thứ hai của Lý gia cứ như vậy mà chết rồi?
Thế cục nghịch chuyển trong nháy mắt, khiến cho rất nhiều người không kịp phản ứng lại.
Một màn máu me be bét vô cùng bạo lực này, khiến cho không ít người xem yêu thích kích động mà hét lên một tiếng thật to.