Cửa sổ căn phòng lại bật mở, Lâm Tử Lạc lại quay về phòng.
Hắn cũng không buồn nghỉ ngơi, mà lập tức lấy quyển trục "Lời thề Hỏa Diễm", tiếp tục thực hiện các thao tác lúc trước.
108 lần, 109 lần. . . 200 lần!
Thời gian trôi qua nhanh chóng, hắn thử hết lần này đến lần khác.
Một ngọn lửa đỏ, trong đó thấp thoáng dấu ấn hỏa diễm xuất hiện trong tay hắn.
Cuối cùng hắn cũng nghe thấy nhắc nhở của hệ thống trò chơi tận thế.
“Chúc mừng người chơi "Nhai Tí" dùng đặc tính nghề nghiệp "Thanh Đế", học thành công kỹ năng "Lời thề Hỏa Diễm".”
“Lời thề Hỏa Diễm” : Kỹ năng loại pháp sư. Dùng tinh thần lực để tạo nên "Dấu ấn Hỏa diễm", nếu đặt "Dấu ấn Hỏa diễm" lên trên vũ khí, trong khoảng thời gian nhất định, vũ khí sẽ có khả năng "Tấn công Hỏa diễm". (Thời gian kéo dài dựa theo lượng tinh thần lực tiêu hao từ lúc sử dụng kỹ năng.)
Lâm Tử Lạc kiểu tra thuộc tính cẩn thận, sau khi học kỹ năng với lúc dùng quyển trục vẫn có chút khác biệt.
Hắn dập tắt ngọn lửa bên trên quyển trục, sau đó lấy đao Cửu Lê.
Rồi hắt đặt ngọn lửa của mình lên trên đao Cửu Lê.
Sau khi ngọn lửa tiếp xúc với thân đao, nó nhanh chóng tan rã, cuối cùng biến mất không một dấu vết.
Mà lúc này, trên thân đao Cửu Lê cũng xuất hiện một dấu ấn hình ngọn lửa.
Lâm Tử Lạc xuống giường, đứng ở chỗ trống trải, vừa hơi suy nghĩ thôi, dấu ấn đã phát ra ánh sáng đỏ rực.
Ngay sau đó, ngọn lửa từ dấu ấn đã bao phủ thân đao của đao Cửu Lê.
Một thanh đao rực lửa cứ vậy mà xuất hiện.
Nhiệt độ của ngọn lửa này cực cao, Lâm Tử Lạc cảm thấy như có một cơn sóng nhiệt ập vào mặt.
May mà đồng phục của người giữ trật tự Ma Đô nhanh chóng hạ nhiệt độ, khiến Lâm Tử Lạc cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Hắn thử giơ tay chạm vào ngọn lửa, vì hắn biết rõ ngọn lửa này sẽ không thể gây bất cứ vết thương nào cho tay hắn.
Hắn lại vung thử đao Cửu Lê.
Kết quả những chỗ lưỡi đao lướt qua, lại xuất hiện ngọn lửa bay lơ lửng giống hệt quỹ đạo của vết chém, tận 30 giây sau mới hoàn toàn dập tắt.
Khả năng này quá tuyệt!
Lâm Tử Lạc cầm đao đến chiếc bàn gần đó.
Kết quả còn chưa tiếp xúc, chiếc bàn gỗ đã xuất hiện dấu vết cháy xém.
Càng đến gần, nơi xuất hiện vết cháy xém lập tức bốc cháy.
Cái bàn đã bị đốt cháy!
Lâm Tử Lạc nhanh chóng rút đao Cửu Lê, sau đó tạo ra bong bóng nước thử dập tắt ngọn lửa trên bàn.
Nhưng rõ ràng đây không phải ngọn lửa bình thường.
Sau khi bị Lâm Tử Lạc dội nước một lúc lâu, nó mới hoàn toàn dập tắt.
Mà lúc này, thời gian của "Lời thề Hỏa Diễm" cũng đã đến giới hạn.
Lâm Tử Lạc nhẩm tính, thời gian một dấu ấn kéo dài khoảng ba phút.
Rất được, hắn cực kỳ hài lòng!
Đây mới chỉ là buff với hình dạng bình thường của đao Cửu Lê.
Nếu cho ngọn lửa tác dụng với "Cửu Lê Trảm Kích" và "Cửu Lê Trọng Trảm". . .
Ồ~~~
…
…
Hôm nay là thời gian vô cùng quan trọng với khu vực an toàn ở Kinh Đô.
Vì hôm nay là ngày tổ chức trận chung kết của "Đại hội thi đấu sức mạnh cá nhân ở Kinh Đô".
Hôm nay những cường giả đứng đầu đại diện cho khu vực Kinh Đô đều sẽ xuất hiện ở hiện trường.
Chứ chưa nói, trong số những người này còn có nhân vật truyền kỳ như "Nhai Tí"!
Người người sợ "Nhai Tí", nhà nhà sợ "Nhai Tí". Ai cũng từng nghe đến tin đồn độc ác và tanh máu của "Nhai Tí".
Nhưng điều đó cũng không hề ảnh hưởng đến việc họ sùng bái và kính trọng "Nhai Tí".
Ngược lại, trong tận thế, người có tính cách thế này càng khiến người chơi bị tận thế dày vò sùng bái.
Cho nên hôm qua, vừa nghe nói "Nhai Tí" xuất hiện ở đại hội, những người không đi xem tranh tài đều vô cùng hối hận, họ phàn nàn sao mình lại tiết kiệm 10 đồng vàng để bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy dáng vẻ của "Nhai Tí".
Dù sao nếu rời khỏi đại hội, những người dám nhìn thẳng "Nhai Tí" đều sẽ bị chém một nhát đứt đầu.
Cho nên hôm nay, để có thể nhìn thấy diện mạo của "Nhai Tí", để có thể quan sát sức mạnh nghiền nát mọi người của "Nhai Tí".
Gần như tất cả người ở tại khu vực an toàn ở Kinh Đô đều đến cửa "Sân vận động Kinh Đô" cửa, định vào khán đài.
Mà người đàn ông được tất cả người chơi tại khu vực an toàn Kinh Đô mong mỏi và trông ngóng, giờ đang ngáy khò khò trong khách sạn.
Mãi cho đến khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên, Lâm Tử Lạc mới mở mắt.
Hắn giơ đồng hồ đeo tay, liếc nhìn thời gian.
13:00.
Cách một tiếng trước khi bắt đầu thi đấu.
Không phải hắn ham ngủ, mà sau khi học xong "Lời thề Hỏa Diễm", đã đến sáu giờ sáng.
Trong trạng thái tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, hắn sắp xếp một "Con mắt Trinh Sát", đặt báo thức, sau đó nằm xuống giường ngủ luôn.
Cho tới bây giờ mới coi như hoàn toàn khôi phục trạng thái bình thường.
Hắn đánh răng rửa mặt sơ qua, sau đó Lâm Tử Lạc gọi Đại Ngốc cùng thảnh thơi thưởng thức "Bữa sáng", thì nghe thấy tiếng của hệ thống.