Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 218 - Chương 218 - Xảy Ra Chuyện Lớn Rồi!

Chương 218 - Xảy Ra Chuyện Lớn Rồi!
Chương 218 - Xảy Ra Chuyện Lớn Rồi!

Bao nhiêu năm nay làm gia chủ Lý gia, chưa bao giờ hắn bị sỉ nhục như vậy!

Hắn bị "Nhai Tí" mắng là "Đồ chó già", "Hèn nhát" trước mặt tất cả người chơi ở Kinh Đô!

Quan trọng là trong tình huống này, hắn không thể phản bác!

Cách dùng thông báo để mắng người này, không phải ai cũng có thể bắt chước.

Nếu không thể đáp trả, đành phải im lặng nghe chửi.

Không chỉ mất sạch mặt mũi, mà Lý Lập Hiên còn cảm thấy huyết áp trong cơ thể tăng vọt, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.

" Nhai Tí! Đừng vội, trái lại ta thật sự muốn xem thử liệu ngươi có thể sống qua tối nay hay không! Ta trả giá nhiều như vậy chỉ để ngươi phải chết!”

Lý Lập Hiên nghiến răng nghiến lợi nói.

"Cốc cốc cốc."

Cửa thư phòng của hắn vang lên tiếng gõ cửa.

"Ai?"

"Gia chủ, không xong, xảy ra chuyện lớn rồi!"

Ngoài cửa, một người hầu Lý gia hoảng hốt nói.

Lý Lập Hiên lập tức cảm thấy có linh cảm chẳng lành, hắn lập tức mở cửa phòng, hỏi:

"Xảy ra chuyện gì?"

Người hầu nhìn cảnh tượng ngổn ngang trong phòng, rồi lén liếc nhìn gương mặt đỏ bừng vì tức giận của Lý Lập Hiên, bỗng nhiên sợ hãi không dám nói.

Hắn sợ mình vừa lên tiếng, đã khiến gia chủ tức giận bỏ đi.

Thấy dáng vẻ ấp úng của người hầu, sắc mặt Lý Lập Hiên lập tức tối sầm, hắn nói:

"Nói nhanh."

"Gia chủ, vì ban nãy ai đó phát thông báo, nói sóng zombies do Lý gia chúng ta gây ra, nên ngay lập tức đã khiến cho rất nhiều nhân viên khó chịu.”

"Đặc biệt là mấy căn cứ lớn mà ngoài mặt chúng ta quản lý, trong đó có rất nhiều người đều chọn rời đi. Chẳng qua bây giờ đang ban đêm nên mới tạm thời ở lại, thậm chí có nơi còn xuất hiện xung đột."

"Nhìn sơ qua thì có một nửa người định rời đi, số còn lại vẫn đang do dự, nếu những người này đều đi thật, vậy mấy căn cứ lớn của chúng ta sẽ sụp đổ!"

"Còn cả mấy căn cứ chúng ta âm thầm nâng đỡ. Dù nhân viên trong những căn cứ đó không chọn rời đi, thế nhưng họ đều đã thù ghét Lý gia chúng ta. Ta có cảm giác, nếu họ biết chúng ta âm thầm quản lý căn cứ, rất có thể cũng sẽ xảy ra xung đột."

Người hầu báo cáo cẩn thận từng li từng tí, hắn cố gắng dùng giọng điệu bình thản nhất để báo cáo tình hình hiện tại.

Trên thực tế, tình hình hiện tại ở những căn cứ này còn nghiêm trọng hơn những gì hắn nghĩ rất nhiều!

Nếu không, các lãnh đạo của những căn cứ này cũng không phái người đến đưa tin khẩn cấp dù đang ban đêm.

Đây chính là một mục đích khác của Lâm Tử Lạc!

Chẳng có ai thật sự cho rằng, hắn phát thông báo chỉ để mắng Lý Lập Hiên.

Bên ngoài hắn mắng Lý Lập Hiên, thế nhưng thật ra hắn đã đẩy Lý gia ra làm bia ngắm của tất cả loài người!

Ban đầu có thể nói là ân oán cá nhân giữa Lý gia, "Nhai Tí" và các thế lực của Quân Bộ.

Giờ đã trở thành ân oán giữa Lý gia và tất cả người chơi ở khu vực Kinh Đô!

Ai mà không căm ghét kẻ đã cố gắng phá hỏng khu vực an toàn của tất cả người chơi khu vực Kinh Đô?

Còn ai muốn đi theo gia tộc dẫn zombies tấn công con người?

Có thể nói, ngoài các tử sĩ của Lý gia, thậm chí còn có rất nhiều người hầu chọn rời đi.

Cho dù người hầu đã cố gắng báo cáo tình hình theo cách đỡ nhất.

Nhưng sau khi nghe xong tin tức này, Lý Lập Hiên vẫn trợn mắt, tức giận không nói nên lời.

Sau đó hắn bừng bừng lửa giận, cả người ngã ra đằng sau.

Cả người hắn ngã xuống mặt đất toàn là mảnh vỡ, sau lưng bị cắt rất nhiều vết thương.

May mà không đâm vào chỗ chí mạng.

Nếu không gia chủ Lý gia đã chết một cách lãng xẹt.

"Gia chủ! Gia chủ!"

Người hầu hốt hoảng, vội vàng hét to.

"Người đâu mau đến đây, gia chủ tức đến ngất xỉu rồi!”

. . .

Trò chơi tận thế thông báo sóng zombies tấn công vào lúc 4 giờ chiều, đếm ngược năm tiếng.

Bây giờ đã là 8:30 tối.

Nói cách khác, chỉ còn 30 phút nữa sẽ đến lúc sóng zombies tấn công!

Lúc này, người ở hai phía đông tây của khu vực an toàn đều cố gắng hoàn thành xây dựng hàng phòng ngự.

Chiến hào, bức tường ngăn cản, dây thừng, bẫy rập. . .

Họ dùng hết tất cả các cách có thể nghĩ ra để ngăn cản zombies tấn công.

Tất cả mọi người im lặng, cố gắng miệt mài xây dựng.

Họ có thể cảm nhận được sự thay đổi của bầu không khí xung quanh.

Dù cả khu vực đèn đuốc sáng trưng, còn có nhiều người cùng đồng tâm hợp lực.

Nhưng trong lòng họ đều cảm thấy lo lắng, mông lung và mờ mịt.

Vì họ có thấy ngửi thấy trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng zombies gào rú vang vọng từ phía xa.

Càng lúc mùi máu càng nồng nặc, mùi máu nồng đến mức khiến người ta cảm thấy buồn nôn.

Bên phòng màn chắn của khu vực an toàn đã biến thành màn đen vô tận.

Cho dù có dùng đèn ánh sáng mạnh cũng không thể xuyên thủng màn đen kia, có thể thấy loại quái vật trong bóng đêm đáng sợ như thế nào.

Cứ như cả khu vực an toàn đều đã bị cô lập.

Trên một khán đài quan sát được xây dựng tạm thời, Trương Nguyên Trung nghiêm tú nghe từng đội trưởng báo cáo.

Bình Luận (0)
Comment