Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 366 - Chương 366 - Xử Lý La Nguyên

Chương 366 - Xử Lý La Nguyên
Chương 366 - Xử Lý La Nguyên

Đầu của La Nguyên phía dưới cũng nổ tung dưới đòn đánh của chiếc búa, những thứ đỏ trắng văng ra xung quanh, tung tóe khắp mặt đất.

Bảy nhát búa!

Đại Ngốc chỉ dùng bảy nhát búa đã đập chết một cường hóa giả cấp B sở hữu vũ khí cấp B!

Ngay cả cường giả cấp A cùng lắm cũng chỉ làm được thế thôi!

Chỉ có thể nói rằng Luo Yuan đã đưa ra một chiến lược sai lầm, thế mà lại dám đấu sức với Đại Ngốc.

Sau khi xử lý La Nguyên xong, Đại Ngốc giơ cây búa khổng lồ lên và đi về phía Đồng Đức Trạch.

Đồng Đức Trạch nằm trên mặt đất, nhìn chỗ dựa duy nhất của hắn là La Nguyên bị giải quyết xong, sợ đến mức nước mắt nước mũi trào ra như suối.

Hắn dốc sức dùng tay và đầu gối bò ra phía sau.

Nhưng cũng hết cách, tay chân không nghe lời nữa rồi, tốc độ bò cũng chẳng nhanh là mấy.

Đại Ngốc bước vài bước là đuổi kịp, một nhát đập nát hắn.

Lâm Tử Lạc đã đánh xong từ lâu đứng bên cạnh bực bội đòi hỏi.

“Động tác chậm chạp quá, cứ đần độn đập nhau với người ta chỉ tổ phí thời gian, kỹ năng đâu? Sao không biết dùng?”

Cuối cùng hắn đưa ra hình phạt:

“Bữa tối nay trừ một con gà quay.”

Đại Ngốc lúc nãy còn đang bừng bừng hứng khởi, chuẩn bị tranh công, nghe vậy liền thả cây búa khổng lồ trong tay xuống, khuôn mặt lộ rõ vẻ buồn rầu tủi thân.

Lâm Tử Lạc nói thêm một câu:

“Gì mà như mất sổ gạo thế, bao giờ học được cách dùng kỹ năng thì ta lại đền lại cho ngươi một con gà quay.”

Đại Ngốc lập tức vui trở lại, hắn nở một nụ cười ngốc nghếch rồi lại nhặt cây búa đẫm máu lên, lấy lại động lực.

Hắn cảm tưởng như mình đã kiếm thêm được một con gà quay mà không hề nhận ra con gà này chỉ là lấy từ suất ăn tối nay đắp sang mà thôi.

Sau khi toàn bộ trận chiến kết thúc, đội tuần tra Thiên Liên thành cuối cùng cũng “thong dong đến trễ”.

Một nhóm người thuần thục theo thói quen cầm chổi quét, chổi lau, giẻ bắt đầu dọn dẹp đám người què người cụt, xác chết và vết máu la liệt khắp đường phố.

Ngay cả cái khoảng sàn xi măng và cửa hàng rộng lớn mà Lin Ziluo đập vỡ cũng bắt đầu được các nhân viên chuyên nghiệp đo đạc để sau còn sửa chữa khôi phục.

Đội trưởng đội tuần tra này đi tới trước mặt Lâm Tử Lạc, cúi đầu cung kính hành lễ rồi nói:

"Ngài Đồ Lục Giả tôn kính, cảm ơn ngài đã xóa sổ đám người xấu này khỏi Bang Ngũ Dương và đóng góp cho công cuộc trị an của Thiên Liên thành. Để bày tỏ lòng biết ơn, chúng ta đã trao 2.000 điểm tích lũy nhóm lính đánh thuê cho tài khoản đoàn lính đánh thuê của ngài.”

Lâm Tử Lạc gật đầu.

Đây là lợi ích của việc thể hiện sức mạnh.

Lạm sát người ở nơi công cộng có thể được tôn vinh là "đóng góp cho công cuộc trị an", lại còn tích lũy được 2.000 điểm nhóm lính đánh thuê một cách tích cực và đầy lòng biết ơn nữa chứ.

Đây là cái định nghĩa quái quỷ gì vậy, một điểm lính đánh thuê tương đương với 10 đồng tiền thành phố, đây lại còn trực tiếp cho không 20.000 đồng tiền thành phố lận.

Đội trưởng liếc nhìn phản ứng của Lâm Tử Lạc rồi nói tiếp.

"Không biết quý ngài Đồ Lục Giả đã ăn tối chưa, thành chủ của chúng ta muốn nhân cơ hội này dùng bữa tối cùng ngài."

Thành công rồi!

Đây chính là mục đích của hắn.

Không gióng trống khua chiêng thì làm sao có thể nhanh chóng lẻn vào ban quản lý cấp cao và nhận được các nhiệm vụ cấp cao hơn kia chứ?

Lâm Tử Lạc thản nhiên nói:

"Được, vừa hay ta vẫn chưa ăn cơm, cảm phiền ngươi dẫn đường."

Đội trưởng rõ ràng không ngờ rằng Đồ Lục Giả vừa tàn sát hàng trăm người lại có thể thay đổi sắc mặt trong nháy mắt, hắn vội vàng thấp thỏm nói:

"Không phiền, không phiền."

Sau đó, hắn cung kính dẫn Lâm Tử Lạc cùng Đại Ngốc rời khỏi nơi này.

Những người dân bình thường đang ẩn nấp trong bóng tối và theo dõi toàn bộ trận chiến cũng nhanh chóng truyền tin tức đi khắp nơi, không quên thêm mắm dặm muối.

Chẳng bao lâu sau, toàn bộ Thiên Liên thành đều biết đến việc chỉ cần hai người trong "Bộ ba Tử thần" tiếng tăm lừng lẫy cũng có thể tận diệt "Ngũ Dương Bang", đám quái vật đáng kinh khiếp có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ trong mắt họ.

Trong tòa nhà dưới lòng đất cao nhất của toàn bộ Thiên Liên thành, một ông già tóc hoa râm đang nằm trên ghế dựa, ông cất chiếc kính viễn vọng trên tay đi.

Bên cạnh ông có một người đàn ông trung niên cũng đang nằm.

Ông giả hỏi:

"Thế nào rồi? Xem rồi có hiểu không?"

Người đàn ông trung niên thở dài và tiếp lời.

"Cũng không hiểu lắm. Chỉ có thể nói là, quả không hổ là ‘Bộ ba Tử thần’ chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi đã thăng cấp lên lính đánh thuê cấp S. Trong ba người này, một người có sức chiến đấu cấp A cao nhất, một người có sức chiến đấu gần như cấp A, còn một người nữa vẫn chưa xuất hiện, đội hình này quá mạnh.”

"Hahaha, ngươi vẫn còn non lắm." Ông lão nghe người đàn ông trung niên nói xong lập tức bật cười.

Bình Luận (0)
Comment