Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 443 - Chương 443 - Vị Trí Trung Tâm

Chương 443 - Vị Trí Trung Tâm
Chương 443 - Vị Trí Trung Tâm

Không chỉ hắn ta, tất cả mọi người trong hội nghị đều cảm nhận được bầu không khí khác thường.

Làn sóng khí thế vô hình không cách nào diễn tả đó đang bao trùm lấy toàn bộ căn phòng, khiến mọi người cảm thấy ngột ngạt và lo lắng.

Ngay cả ba vị trưởng lão ngồi ở vị trí cao nhất cũng không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh như trước.

Lê trưởng lão ngồi ở vị trí trung tâm nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Lạc, trong lòng dấy lên những con sóng dữ dội.

Sao có thể!

Mặc dù hắn đã đánh giá cao năng lực của Lâm Tử Lạc nhưng khi thấy hắn biểu lộ ra khí thế của mình, vì cái gì mà đến ngay cả hắn cũng cảm thấy hoảng sợ cơ chứ!

Hắn không hiểu.

Đây là loại khí tức tử vong len lỏi giữa ranh giới sinh tử, tàn sát, hun đúc suốt mười năm.

Đồng thời sau khi được tái sinh, trải qua “Vô Tận Hắc Ám” và “Thời Gian Huyễn Cảnh” rèn luyện hàng nghìn, hàng vạn lần, cuối cùng khí thế này đã được hình thành!

Dưới ánh mắt căng thẳng soi mói của mọi người, Lâm Tử Lạc đứng dậy.

Lúc này, Park Deshuang bị khí thế của hắn ta khóa chặt, cơ thể không tự chủ mà run rẩy.

Park Deshuang nuốt nước bọt điên cuồng, cố gắng vượt qua cảm giác sợ hãi này, nhưng lại tuyệt vọng nhận ra rằng nó hoàn toàn vô dụng.

Lúc này hắn ta đã hối hận vô cùng.

Tại sao mình lại chọc phải một kẻ tàn nhẫn như vậy!

Nhưng giờ hối hận có vẻ đã muộn!

Lâm Tử Lạc đẩy ghế ra, bắt đầu đi dọc theo mép bàn hội nghị về phía Park Deshuang.

Bước chân của hắn không quá rộng, cũng không nhanh.

Nhưng mỗi bước đi, mỗi khi đi ngang qua một người, đều khiến những người có mặt ở đó rùng mình.

Một bước, hai bước, ba bước...

Mọi người không tự chủ mà thầm đếm số bước Lâm Tử Lạc đi.

Còn hắn thì lại thản nhiên lấy một đôi găng tay từ trong túi ra, vừa đi vừa đeo vào tay.

Mười bảy bước!

Khi Lâm Tử Lạc đi đến bước thứ mười bảy, hắn ta dừng lại.

Lúc này hắn đã đến bên cạnh Park Deshuang.

Park Deshuang nhìn Lâm Tử Lạc đang ở gần trong gang tấc, dưới cảm giác mạnh mẽ áp bức này hắn ta muốn nói gì đó, chật vật há miệng ra run rẩy nói.

“Ngươi muốn… làm gì?”

“Ta muốn làm gì sao?”

Lâm Tử Lạc hỏi ngược lại.

Bỗng nhiên, một bàn tay đeo gang tay duỗi ra nhanh như chớp vẽ một đường tàn ảnh trong không trung, rồi tát chính xác vào mặt của Park Deshuang.

“Bốp!”

Tiếng tát vang dội, có thể nói âm thanh vô cùng thanh thúy lại êm tai, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều giật mình.

Sau khi sự hồi hộp ban đầu qua đi, họ lại lộ ra vẻ mặt ngỡ ngàng.

Một… một cái tát!

Thiên Hành thành chủ vậy mà lại dám ở “Thành chủ đại hội” tát thẳng vào mặt của một bị thành chủ khác!

Đây chính là trắng trợn khiêu khích!

Park Deshuang thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã bị giáng cho một cái tát.

Mãi đến khi cảm giác đau rát ập đến trên mặt, hắn ta mới hoảng hốt thốt lên.

“Ngươi dám đánh ta! Ngươi vậy mà lại dám đánh ta!”

“Bốp!”

Lâm Tử Lạc lại tung ra một cú tát vào nửa bên mặt còn lại của Park Deshuang.

Cú tát này còn dùng lực mạnh hơn, nửa bên mặt còn lại của Park Deshuang nhanh chóng bị sưng tấy lên.

“A! Ta sẽ giết ngươi!”

Park Deshuang bi phẫn tột độ, cả người run rẩy hét lên.

Một với loại người luôn mang tâm lí cao cao tại thượng như vậy, bị tát trước mặt hàng chục người cùng cấp bậc, so với cái chết quả thực còn làm hắn cảm thấy khó chịu hơn!

“Giết ta? Ngươi làm nổi không?”

Dứt lời, Lâm Tử Lạc lại giáng thêm một cái tát nữa.

Cái tát này trực tiếp khiến mặt của Park Deshuang lệch sang một bên, cả người loạng choạng lùi về qhias sau mấy bước.

Phải biết rằng, trước khi cường hóa bản thân, Lâm Tử Lạc đã có thể phối hợp với Tô Chí Thượng miễn cưỡng chiến đấu với “Odor”.

Hiện tại hắn đã tăng 30 điểm cho tất cả các thuộc tính, tổng cộng là tăng 120 điểm thuộc tính!

Với thược lực của hắn hiện tại, cho dù có gặp được “Odor” một lần nữa, cũng đều có thể đè lên nó mà đánh.

Huống chi là một kẻ chỉ có 249 điểm thể chất, sức mạnh miễn cưỡng đạt 190 như Park Deshuang!

Tuy nhiên, Park Deok-soo cũng không hề cảm thấy hổ thẹn với thể chất 249 điểm của mình, gắng gượng chịu ba cái tát của Lâm Tử Lạc, ngoạ trừ bộ mặt sưng tấy, thậm chí còn không chảy máu.

"A! Giết chết ngươi!"

Park Deshuang cuối cùng cũng tìm được cơ hội, rút ​​con dao găm ngắn từ thắt lưng ra, lao về phía Lâm Tử Lạc.

Lâm Tử Lạc né người, với một góc độ hiểm hóc, đá bay con dao găm trong tay Park Deshuang, sau đó lại tát một cái vào mặt Park Deshuang.

"Ha ha, còn muốn đứng trên cao đạo đức để trói buộc ta, thật khiến ngươi thất vọng rồi, ta không có đạo đức."

“Bốp!”

“Mẹ nó còn đem cả chủng tộc ra để uy hiếp ta, sao ngươi không đem vật tư của Thiên Bổng thành đến cho người dân? Thật dối trá.”

“Bốp!”

“Đúng rồi, không phải cái gì cũng đều là của Thiên Bổng các ngươi sao? Đúng lúc, cái tát này của ta cũng là của người Thiên Bổng các ngươi đúng không, giờ trả lại cho ngươi.”

“Bốp!”

“Đúng lúc cái tát này cũng đưa cho ngươi nốt.”

“Bốp!”

Bình Luận (0)
Comment