Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 444 - Chương 444 - Xử Lý

Chương 444 - Xử Lý
Chương 444 - Xử Lý

Liên tục mười mấy cáu tát giáng xuống, khuôn mặt của Park Deshuang đã sưng to như đầu heo.

Còn đôi mắt vốn đang may mắn vì còn nhìn được nhưng giờ đã bị sưng lên hai mắt hoàn toàn đóng chặt.

Hơn nữa, tốc độ của hắn căn bản không thể theo kịp Lâm Tử Lạc, chỉ có thể đứng ở thế bị động chịu đánh đau.

“Lý thành chủ, vậy là được rồi, nơi này là thành chủ đại hội, phải chú ý mặt mũi một chút.”

Sau một thời gian dài để mọi người bình tĩnh lại, vị thành chủ phái bảo thủ vốn đứng bên cạnh Park Deshuang đứng dậy, cố gắng khuyên nhủ.

“Con mẹ nó ngươi câm mồm lại, nói nữa thì cả ngươi ta cũng đánh.”

Lâm Tử Lạc cũng chả thèm nhìn xem cái tên vừa nói là ai, xổ thẳng xuống một câu, rồi lại quay sang giáng tiếp lên mặt Park Deshuang một cái tát.

Thấy hai vị thành chủ phái bảo thủ của mình bị sỉ nhục như vậy, Bạch trưởng lão, người ngồi tại vị trí đầu bàn hội nghị, cuối cùng cũng nhịn không được.

Hắn đập mạnh bàn, đứng dậy quát lớn.

“Đủ rồi, đây là “Thành chủ hội nghị” nếu ngươi còn tiếp tuch quấy rối trật tự hội nghị, đừng trách ta không khách sáo.”

Lâm Tử Lạc lại vung tay tát mạnh vào mặt Park Deshuang khiến hắn ngã lăn trên mặt đất, sau đó nhìn về phía Bạch trưởng lão.

Đôi mắt đỏ ngầu ánh lên một tia hung hãn, lạnh lùng nói.

“Sao? Ngươi cũng muốn chết à?”

Mẹ nó!

Lời nói vừa dứt, cả hội trường như bùng nổ.

Hắn ta dám nói cả lời này với Bạch trưởng lão!

Tất cả mọi người có mặt tại đây đều không thể diễn tả được tâm trạng của bản thân lúc này cuối cùng là như thế nào.

Trước mặt tất cả mọi người, tát vào mặt của người đứng đầu một thành, chỉ vào mũi trưởng lão mà mắng “Ngươi muốn chết à?”

Cuối cùng là có điều gì hắn không dám làm không cơ chứ!

Mà Bạch trưởng lão làm sao có thể chịu để cho một thành chủ làm nhục như vậy chứ, hắn đứng dậy.

Lâm Tử Lạc vẫn không hề lộ ra vẻ sợ hãi, một tay vung lên, Cửu Lê chi đao đã xuất hiện trong tay hắn.

Ngọn lửa nóng rực và tia chớp chói mắt nhanh chóng quấn lấy nhau trên thân đao, tạo nên vẻ rực rỡ chói mắt.

Bạch trưởng lão nhục nhã không thôi, lập tức dịch chuyển chuẩn bị xông đến.

Nhưng không ngờ, Lê trưởng lão bên cạnh đứng dậy, trực tiếp đi đến chắn trước mặt Bạch trưởng lão.

“Chết tiệt, Lê lão quỷ, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!”

Bạch trưởng lão tức giận hét lên.

“Bạch lão đầu, chuyện giữa các thành chủ thì để bọn họ tự xử lí với nhau, một người cấp SS như ngươi ra tay thì còn gì là thể thống nữa.”

Lê trưởng lão cười ha hả nói.

Tuy nhiên, trong lòng hắn ta cũng đang thầm kêu khổ.

Cái tên “Lý Hạo Bác” này ta chỉ bảo hắn gây chút chuyện thôi, chứ đâu bảo hắn làm lớn chuyện đến vậy, còn khiêu khích cả Bạch lão đầu nữa!

Bây giờ phải thu dọn thế nào đây!

"Lê lão quỷ, hắn dám sỉ nhục ta trước mặt mọi người, hôm nay không trừng trị hắn, ta còn mặt mũi nào nữa, ngươi mau tránh ra..."

Bạch trưởng lão không hề nhượng bộ, thậm chí còn muốn ra tay với Lê trưởng lão đang đứng chắn trước mặt.

Ngay lúc Lê trưởng lão đang đề cao cảnh giác, đột nhiên hắn cảm nhận được một luồng sát khí xuất hiện sau lưng mình.

Sát khí đó mạnh mẽ đến mức khiến da gà hắn cũng dựng đứng.

"Lê trưởng lão, phiền nhường đường chút."

Một giọng nói nhẹ nhàng bỗng vang lên sau lưng hắn.

Lê trưởng lão theo bản năng mà né sang một bên.

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy một lưỡi đao màu vàng rực rỡ quấn quanh lửa và sét bay vụt qua chỗ hắn vừa đứng, hướng về phía Bạch trưởng lão.

Bạch trưởng lão còn đang buông lời hung hãn, nào ngờ lại bị bất ngờ đối mặt với lưỡi đao uy lực như vậy.

Hoảng hốt, hắn ta tập trung toàn bộ năng lượng vào tay, tạo thành một đôi găng tay, rồi nhanh chóng đưa tay ra đỡ lưỡi đao.

"Keng!"

Một tiếng va chạm giòn thanh thúy vang lên.

Ghế, bàn hội nghị, tường xung quanh đều bị dư âm từ va chạm giữa Cửu Lê chi đao và găng tay năng lượng tạo ra những vết nứt.

Nếu không phải nhờ các vị thành chủ đồng loạt Thi Lực ngăn cản, sợ rẳng nơi này sẽ bị phá tan thành từng mảnh.

Mà hai người đang ở tâm điểm va chạm.

Lâm Tử Lạc cầm Cửu Lê chi đao đứng im tại chỗ, không hề mảy may lay động.

Nhưng cả người Bạch trưởng lão lại bị hất văng ra xa, đập vào tường phòng họp mới dừng lại.

Đôi găng tay năng lượng do hắn ta tạo ra cũng dần vỡ vụn trong quá trình hắn lùi lại, cuối cùng tan biến hoàn toàn.

Yên tĩnh!

Cả hội trường lại một lần nữa chìm trong sự im lặng.

Chỉ có điều, sự im lặng lần trước là do hành động của Lâm Tử Lạc, còn lần này là do thực lực của Lâm Tử Lạc gây ra.

Có thể thấy được một đỉnh phong có thực lực cấp SS là Bạch trưởng lão đây cũng bị một đao đánh bay, cho dù là vội vàng ứng chiến, thì thất bại cũng tuyệt đối là chuyện bất khả thi.

Ngay cả Lê trưởng lão cũng chìm vào nghi ngờ sâu sắc.

Chúng ta là đỉnh phong thực lực cấp SS, chẳng lẽ không thể chịu nổi một kích này sao?

Cũng không đến mức đó.

Bình Luận (0)
Comment