Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 490 - Chương 490 - Kiến Bò Trên Chảo Nóng

Chương 490 - Kiến Bò Trên Chảo Nóng
Chương 490 - Kiến Bò Trên Chảo Nóng

Những lời này nhận được rất nhiều sự tán đồng của binh sĩ, bọn họ ở lại tại chỗ, không chịu rời đi.

Hay thật, thế này là muốn giữ chân người nhà họ Lý ở luôn chỗ này, đến cả hội đấu giá cũng không thể tham gia được nữa.

Rõ ràng Lý Nhất đã hơi luống cuống.

Mất mặt thì thôi đi, nhưng không thể không tham gia hội đấu giá được!

Lúc này toàn bộ hi vọng của nhà họ Lý đã được ký thác vào buổi đấu giá rồi.

Nếu như thật sự không thể tham gia được thì tổn thất là cực kì lớn!

Hầu Dương Đức nhìn nhà họ Lý đã sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, hắn bèn nở một nụ cười thỏa mãn.

Chỉ là hắn vẫn không quên lời đại lão Nhai Tí đã dặn dò hắn trước khi rời đi.

“Giữ chân lại một lúc là được rồi, đến khi hội đấu giá mở màn thì tìm cơ hội cho người nhà họ Lý đi vào.”

Ha ha ha, nói thế nghĩa là đại lão Nhai Tí còn có biện pháp để dạy cho đám người kia một bài học ưBuổi "Đấu giá siêu cấp” này đúng là không uổng công!

Đây là suy nghĩ chung của hầu hết người chơi bước vào phó bản!

Không chỉ người đứng đầu Trái Đất…Không đúng, phải là cửa hàng của cường giả “Nhai Tí” đứng đầu thế giới, hàng hóa trong cửa hàng của hắn vừa đẹp vừa rẻ.

Hơn nữa trên quảng trường còn có rất nhiều người chơi đến từ những khu vực khác bù đắp lẫn nhau. Họ đã nhận được rất nhiều thứ từ các khó bản, từ thông tin của zombies đến bố cục phó bản, thậm chí có người còn nghe được Bình Thư vô cùng đặc sắc.

Dĩ nhiên, nhìn thấy đám người Lý gia bình thường kiêu ngạo, giờ lại mặc quần áo dính chất lỏng màu vàng run rẩy đứng cảnh cửa hàng càng khiến họ cảm thấy sung sướng.

"Hầu trưởng quan, cũng đến lúc rồi, giờ thay ca, để chúng ta canh cho.”

Một binh sĩ mặc quân trang nói.

Lúc này chỉ còn 10 phút trước khi buổi “Đấu giá siêu cấp” trong phó bản bắt đầu.

Hầu Dương Đức thấy các binh lính vẫn tiếp tục ngăn người của Lý gia ở bên ngoài cửa hàng, không cho họ bước vào nửa bước.

Khi bị đám đông vây xem trong tình trạng thê thảm như vậy, khiến người Lý gia sắp phát điên đến nơi.

Thậm chí còn người còn nôn nóng định phá vòng vây của quân đội bằng biện pháp mạnh, cuối cùng lại bị sét đánh thành tro.

Lý Nhất cũng chẳng khá hơn chỗ nào.

Trong vòng mấy tiếng, dưới sự quan sát của mọi người, cao thủ bên phe hắn đã bị nghiền thành bã vụn.

Chỉ còn người Lý gia vây quanh hắn, tránh người ngoài nhìn với ánh mắt khác thường.

Cuối cùng, chuyện mọi người mong đợi cũng đã đến.

Vì phải thay binh sĩ giao ca, nên quân đội phải đợi một lúc để điều thêm mười mấy binh sĩ đến đây.

Trong quá trình thay ca, các binh sĩ vừa cười vừa nói, cứ như đang nói chuyện gì thú vị lắm, bước chân vô cùng chậm chạp.

Mà vì mấy người Hầu Dương Đức canh lâu nên cũng mệt, họ vội vàng muốn thay ca, nên rời khỏi trước khi binh sĩ thay thế đến nơi, vì vậy hàng phòng thủ xuất hiện lỗ hổng.

Vì việc đó, cả vòng vây xuất hiện một lỗ hổng lớn.

Đám người Lý gia đang vô cùng căng thẳng cũng nhanh chóng kịp phản ứng.

Họ phát điên lao về phía lỗ hổng.

Trong đó Lý Nhất đang nấp đằng sau nhanh chóng dẫn đầu, hắn là người đầu tiên lao ra khỏi vòng vây.

Hầu Dương Đức "Vô cùng sợ hãi", vội vàng hoảng sợ nói to:

"Mau, mau ngăn cản họ.”

"Không được đâu Hầu trưởng quan, nếu giờ ngăn cản, rất có thể sẽ bị sét đánh!”

Binh lính bên cạnh vội vàng khuyên nhủ.

"Đúng vậy, chết tiệt! Đều do chúng ta sơ sẩy!”

Hầu Dương Đức vô cùng tự trách, hắn tức giận đến đấm ngực dậm chân.

Những binh sĩ chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người Lý gia chạy như điên về phía phòng đấu giá.

Đợi họ chạy mất hút, những binh sĩ này mới thở phào như trút được gánh nặng.

"Ha ha Hầu trưởng quan, ban nãy ngươi diễn y như đang đóng phim! Khiến ta thật sự tin rằng ngươi không cẩn thận.”

Binh sĩ bên cạnh vội vàng nịnh nọt.

"Đúng vậy, ngươi nhìn thằng nhãi Lý Nhất kia kìa, hắn còn chạy nhanh hơn chó. Đi thôi, tất cả mọi người vất vả rồi, mau đến quảng trường xem màn hình quay trực tiếp buổi đấu giá. Ta tin chúng ta sẽ nhanh chóng được thấy một màn biểu diễn tuyệt vời.”

Hầu Dương Đức kích động nói.

. . .

Quân đội! Phá Quân! Hầu Dương Đức!

Các ngươi chờ đó cho ta.

30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây!

Sau khi Lý Nhất này lấy được đồ mình muốn trong buổi đấu giá, đến khi ra ngoài nhất định ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá đắt!

Đôi mắt Lý Nhất đỏ ngầu, hắn cắn chặt răng chạy như bay, thầm hạ quyết tâm.

Trên đường, thấy họ phát điên mọi người đều vội né tránh.

Họ nhanh chóng đi đến quảng trường bên ngoài phòng đấu giá.

Lý Nhất không để ý ánh mắt kinh ngạc và khinh bỉ của mọi người, hắn nhanh chóng tìm thấy lối vào phòng đấu giá.

Phòng đấu giá là một tòa nhà lớn hình tròn, chỉ có một lối vào đối diện quảng trường. Lúc này có rất nhiều người đang đứng ngoài cửa.

Dĩ nhiên đây là những người không thể mua nổi vé vào cửa, họ đứng ở đây chỉ để chiêm ngưỡng phong thái của các đại lão.

Dù sao bây giờ, chỉ có những người cầm đầu các thế lực trong từng khu vực, mới có đủ 5000 đồng vàng để mua vé vào cửa, người bình thường khó có thể mua nổi.

"Mau nhìn, kia là chủ tịch hiệp hội Tân Thành Cuồng Mãng, đứng thứ 9 trên bảng xếp hạng Danh Vọng."

"Đại trưởng lão vinh dự đằng sau mới đỉnh, ở Vụ Thành của chúng ta, hắn có địa vị một tay che trời.”

"Những người các ngươi nói vẫn rất bình thường, nhìn người kia kìa, hắn xếp hạng 8 trên bảng xếp hạng cấp độ, cũng là người có sức chiến đấu mạnh nhất ở Tinh Thành của chúng ta.”

Nghe thấy vậy, sắc mặt Lý Nhất trở nên tối sầm.

Bình Luận (0)
Comment