Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 489 - Chương 489 - Thứ Kỳ Lạ

Chương 489 - Thứ Kỳ Lạ
Chương 489 - Thứ Kỳ Lạ

Thế này là được rồi.

Dịch nhầy màu vàng từ trên trời hạ xuống, úp thẳng lên mười mấy người nhà họ Lý.

Hơn nữa cũng không thiếu kẻ đang há to mồm cãi nhau, phát ra những câu từ quái gở công kích đối phương.

Khiến thứ kì lạ kia rơi thẳng vào mồm bọn họ.

“Á!”

Đám người đang vây xem cũng không nhịn được mà hít sâu một hơi.

Cả người Phá Quân cũng không nhịn được mà run lên bần bật.

Cái cách sỉ nhục như thế này!

Quả thực là kinh khủng thái quá!

Chẳng qua là một giây tiếp theo, Phá Quân bắt đầu lo lắng cho Hầu Dương Đức.

Gây ra hành động sỉ nhục người khác như thế này, sẽ không bị thiên lôi nghiêm phạt sao!

Đáp án là… không có.

Hầu Dương Đức đang ngã nhoài trên đất mang vẻ mặt mờ mịt, ngu người tại chỗ, chỉ biết ôm lấy chân mình mà xoa chỗ bị thương.

Thế nhưng người nhà họ Lý chắc chắn sẽ không bình tĩnh như vậy.

Trên người bọn họ đều đang dính dịch nhầy màu vàng vàng!

Một người bình thường bị hắt vào người­, điều đầu tiên họ nghĩ đến là cởi quần áo ra.

Dưới tình huống hỗn loạn như thế, người nhà họ Lý cũng làm như vậy đầu tiên.

Tuy rằng có thể cởi quần áo nhưng trong lúc vội vàng bọn họ đương nhiên sẽ có sơ sẩy, không cẩn thận vượt quá ranh giới đỏ.

Có mấy người nhà họ Lý vừa cởi quần áo ra thì nghe thấy bầu trời vang lên một tiếng sấm đánh “đùng” một cái.

Giây tiếp theo, sấm sét kéo tới, bao phủ đám người nhà họ Lý ở trong.

Sau khi sấm chớp ngừng lại, nhìn về vị trí cũ, nhà họ Lý đã thiếu mất ba người.

Chỉ còn lại vài người nhà họ Lý đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn không dám cởi quần áo tiếp nữa.

Bọn họ muốn rời đi nhưng toàn bộ lối ra đã bị quân đội chặn lại.

Họ chỉ có thể đứng yên tại chỗ, mặc quần áo dính dịch nhầy màu vàng, cảm thấy vừa kinh tởm vừa xấu hổ muốn chết.

“Phì!”

Trong đám người không biết có ai bật cười.

Ngay sau đó, cả đám người vây xung quanh xem cũng có không ít người cười ra tiếng.

Trong lúc nhất thời, xung quanh cửa hàng trở thành một biển người vui vẻ.

Đối với tình cảnh người nhà họ Lý bị dội phân cực kì mất mặt ngay trước mắt mọi người, ai cũng thích xem!

Còn Lâm Tử Lạc là người đầu tiên phì cười lúc này cũng đã dẫn Đại Ngốc lẩn vào trong đám người, yên lặng rời đi.

Điển hỉnh cho việc “Xong chuyện rời đi, giấu diếm tên tuổi”.

Đùa à, trong phương diện chơi nhau bằng quy tắc này, có ai có được mười năm kinh nghiệm như Lâm Tử Lạc.

Lúc này đây, Lâm Tử Lạc lợi dụng cách hiểu của mình đối với quy tắc để nhục nhã nhà họ Lý.

Đầu tiên hắn bảo Hầu Dương Đức đi tìm một chậu dịch nhầy màu vàng, sau đó đi thẳng theo hướng mà hắn đã vạch ra là được.

Cho nên Hầu Dương Đức hoàn toàn không cố tình tìm cách hắt lên người nhà họ Lý, cũng chính là không có động cơ gây án.

Hắn chỉ đơn giản là sơ sẩy nên dẫm phải một hòn đá nhỏ do một quỷ đồng không tên làm rơi trên mặt đất mà thôi, bản thân hắn chính là người bị tổn thương.

Quỷ đồng thì sao?

Tôi chỉ vô tình làm rơi một hòn đá mà thôi, chứ đâu có suy nghĩ đi hại người khác chứ?

Cho nên, những chuyện vừa xảy ra đều nằm trong phạm vi cho phép của quy tắc.

Đồng thời điều này cũng là một lần hợp tác hiệu quả giữa mọi người.

Thế nhưng người nhà họ Lý thì khác.

Có thể cởi quần áo nơi công cộng, nhưng một ngày mà cởi nhiều lần thì là trái với quy tắc, sẽ bị thiên lôi trừng trị nặng.

Cho nên sau khi những chuyện này phát sinh, nhà họ Lý đã hoàn toàn mất mặt, bị thua thiệt nhiều, có thể nói là thảm hại vô cùng.

Thế nhưng phương pháp này chỉ có thể dùng một lần thôi.

Hệ thống giám thị trò chơi tận thế diệt vong này không phải đồ ngốc, sẽ tự sửa chữa bug.

Ai biết được nếu lại lợi dụng quy tắc “hợp tác đoàn đội” thì có thể bị hệ thống vừa được tu bổ tốt xong cho một tia sét xuống không.

“Hầu Dương Đức! Hay cho ngươi một Hầu Dương Đức! Ngươi chờ đó!”

Lý Nhất nén lại lửa giận, cắn răng nghiến lợi nói.

Suýt nữa!

Suýt nữa thì chính bản thân hắn cũng bị hắt đầy những thứ kia rồi!

Lúc này Hầu Dương Đức nằm rạp trên mặt đất cũng đã bò dậy.

Hắn cũng là người thông minh, khi đứng lên đã phản ứng lại kịp.

Thì ra đại lão “Nhai Tí” đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi rồi.

Cho nên đối mặt với cơn giận không có chút ảnh hưởng nào của Lý Nhất, hắn không thèm để ý chút nào, còn mở miệng nói:

“Sao hả, ta chỉ không cẩn thận mà ngã một phát thôi, ai biết được người nhà họ Lý các ngươi lại thích thứ đồ chơi này, còn lấy bôi lên mặt chứ.”

Hắn vừa mới nói xong, ngay cả Phá Quân bình thường luôn cực kì nghiêm túc cũng phải bật cười ha hả.

Hắn vừa cười vừa giơ ngón tay cái lên với Hầu Dương Đức.

Người xung quanh càng cười to hơn.

Lý Nhất sắp tức phát nổ luôn rồi, dù thế nào hắn cũng không ngờ được rằng bản thân sẽ bị sỉ nhục bằng cách này.

“Khụ khụ, các đồng chí à, chúng ta cũng hơi mệt mỏi rồi, mọi người ở lại đây nghỉ ngơi thêm một lúc đi.”

Hầu Dương Đức tiếp tục mở miệng bổ thêm một đao.

Bình Luận (0)
Comment