“Cứ ở mãi chỗ này rất nhàm chán, ta muốn đi tản bộ một chút.”
Lâm Tử Lạc mở miệng nói.
Nhân Gian thở dài một hơi, hắn nhìn thoáng qua Thi Độc Nỗ vẫn còn đang tiếp tục chọn nguyên liệu nấu ăn, vội vàng mở miệng nói:
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề, Thi Độc Nỗ cũng cần thời gian để chọn nguyên liệu nấu ăn, nếu như ngươi muốn đi dạo thì ta dẫn đường cho người.”
Nói xong hắn đi lên trước ra dấu dẫn đường.
Đạt được mục đích, Lâm Tử Lạc đi theo hắn.
Thi Độc Nỗ đang chọn nguyên liệu nấu ăn trong đám người cũng biết rằng bọn họ đi dạo, nhưng không thèm để ý một chút nào.
Đi nhiều một chút, cũng khỏe mạnh hơn.
Hơn nữa đây là xưởng bồi dưỡng nhân loại, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ gặp phải sự cố gì.
“Nào đại nhân, nơi này và chỗ mà lúc trước các ngươi sống có sự khác biệt, nơi này có chỗ rắm rửa riêng, còn có những trang bị giúp nghỉ ngơi thư giãn, cùng với những hình ảnh phong cảnh tuyệt mỹ, tất cả những thứ này đều dành riêng cho nhân loại đặc biệt và zombie cấp cao sử dụng.
Nhân Gian đang ân cần dẫn ba người Lâm Tử Lạc đi vào sâu trong hành lang.
Trên hành lang này còn có một biển cấm kéo dài: “Cấm nhân loại cấp thấp tiến vào”.
Lâm Tử Lạc nghe xong thì gật đầu, đồng thời cực kì “tò mò” nhìn các phương hướng xung quanh.
Bởi vì vấn đề góc độ nên Nhân Gia hoàn toàn không thể thấy được ánh sáng hồng trong mắt hắn.
Mục đích hắn đòi đi tản bộ cũng đơn giản, chỉ là muốn dùng thấu thị để quan sát được nhiều chỗ hơn tại nơi này.
Chỉ đứng yên một chỗ thôi nên năng lực thấu thị của hắn cũng có hạn, không thể bao quát trên phạm vi rộng hơn.
Sau lần quan sát bằng thấu thị này, rốt cuộc hắn cũng biết được đại khái tình hình.
Sau khi quan sát thì chứng tỏ rằng dự đoán trước đó của hắn đã đúng, vị trí hiện tại của bọn họ chính là tầng thứ mười.
Không chỉ là tầng thứ mười mà hiện tại mỗi một tầng đều có zombie đang chọn người phù hợp.
Nhìn tình hình thì có lẽ sau khi tuyển chọn xong bọn chúng sẽ tập hợp lại một chỗ, cuối cùng đưa tới xưởng gia công mà Thi Độc Nỗ nhắc tới.
Đồng thời Lâm Tử Lạc cũng để ý tới những chỗ khả nghi.
Hệ thống sắp xếp vị trí và thân phận cho người chơi, chắc chắn là có mục đích, đây là nhận thức chung của tất cả người chơi sau ngần ấy phó bản.
Đây này, mười mấy tên mặc cơ giáp đang trốn trong con đường vận chuyển rác thải đầy bụi bặm kia không phải chính là điều bất ngờ sao!
“Đại nhân, chúng ta không thể đi qua bên kia, bên đó có trang bị kiểm tra đo lường, đến gần thì sẽ khiến chuông cảnh báo vang.”
Nhân Gian mở miệng nhắc nhở.
Khiến chuông cảnh báo kêu?
Lúc này Lâm Tử Lạc mới từ bỏ ý định tìm cách lại gần hơn một chút nữa để quan sát đám người mặc cơ giáp kia.
Nói chung biết đại khái có chuyện gì sẽ xảy ra là được.
Hiện tại nếu làm chuông cảnh báo kêu khiến bọn họ bị lộ thì sẽ không phải chuyện gì tốt.
“Đại nhân, mời tới đây, cái ghế mát-xa này dùng rất tốt, cho dù là nhân loại cấp cao cũng không được dùng, nhưng ta thấy một tồn tại đẳng cấp như đại nhân có dùng cũng không có vấn đề.”
Nhân Gian còn cho rằng hành động ngăn cản của mình khiến Lâm Tử Lạc không hài lòng cho nên vội vàng chỉ vào cái ghế mát-xa, nịnh nọt cứu vớt.
Lâm Tử Lạc cũng không khách sáo, ngồi thẳng lên chiếc ghế mát-xa với vẻ mặt cực kì hưởng thụ.
Đồng thời trong lúc hưởng thụ hắn còn không quên quan sát kết cấu kiến trúc xung quanh.
Đám người đang trốn trong lối đi phủ đầy bụi bặm kia vẫn giữ nguyên trạng thái hoàn hảo không hề sứt mẻ gì, thoạt nhìn có lẽ bọn họ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Khoảng chừng hai mươi phút sau, khu nghỉ ngơi của bọn họ vang lên tiếng bước chân.
“Thế nào hả số 523, những thiết bị tiêu khiển ở chỗ này chắc cũng được đấy chứ.”
Thi Độc Nhân hưng phấn nói.
Không còn cách nào nữa rồi, chỉ cần nhìn thấy Lâm Tử Lạc là hắn lại hưng phấn.
Đây không phải là một nhân loại thấp hèn, đây rõ ràng là cây thăng quan phát tài của hắn mà!
Lâm Tử Lạc nhìn về phía Thi Độc Nhân, lạnh nhạt đáp một câu:
“Cũng được.”
Đồng thời hắn cũng để ý đằng sau lưng Thi Độc Nhân có bảy người khác đi theo, người nào người đó vóc dáng cao lớn.
Nói vậy đây là những thực phẩm mà Thi Độc Nhân chọn ra được trong số hơn ba ngàn người ban nãy.
Nhận được câu trả lời này, Thi Độc Nhân lại càng hài lòng, tiếp tục liến thoắng:
“Chẳng qua cái này cũng chả là cái thá gì, chỗ mà các ngươi đang ở đây là nhà xưởng bồi dưỡng cấp thấp nhất, chờ tới khi các ngươi tới nhà xưởng cuối cùng các ngươi có thể hưởng thụ được những đại ngộ mà ta cũng không xứng đáng được hưởng.”
“Nhất là ngươi đấy số 523, ngươi ưu tú như thế này, xưởng gia công cuối cùn nhất định sẽ sắp xếp đủ loại người hầu hầu hạ ngươi, còn cho ngươi thêm một đống nữ tính nhân loại chất lượng cao để sinh con đẻ cái, đảm bảo trong vài ngày ngươi ở lại nơi đó có thể để lại gen ưu tú của ngươi.”
“Những kẻ từ khi sinh ra tới giờ còn chưa biết mùi nữ tính là gì như các ngươi chắc chắn vĩnh viễn không thể tưởng tượng ra được, tổ tiên của các ngươi từng thích việc sinh đẻ tới mức nào.”