Thi Độc Nhân tiếp tục vẽ một bức tranh tuyệt vời về tương laic ho Lâm Tử Lạc.
Lâm Tử Lạc cố gắng chịu đựng để không bật cười.
Cái gì mà nữ tính chất lượng cao chứ, nói vậy chẳng phải hắn chính là nam tính có chất lượng cao nhất của nhân loại trong truyền thuyết sao?
Chẳng qua là cái lũ này cũng biết chơi, còn biết lợi dụng nữ tính để thu hoạch gen ưu tú, từ đó thăng cấp hương vị cho các khẩu phần ăn của bọn chúng.
Nếu như Đế Ma của Thản Mẫu Tinh biết sử dụng cách này thì chắc nó đã được nếm mùi vị của người cường hóa cấp SS từ lâu rồi.
Đương nhiên ngoài mặt hắn vẫn giả vờ một chút.
Nhìn đám người đứng xung quanh nghe thấy nhắc tới nữ nhân, hai mắt sáng rỡ lên cũng biết được, có thể sinh đẻ ở nơi này đúng là một phần thưởng khổng lồ.
“Cũng được đi, tâm trạng của ta sẽ vui vẻ nhanh hơn.”
Lâm Tử Lạc mở miệng nói.
Thi Độc Nhân cũng rất hài lòng mà gật đầu, sau đó nhìn về phía Nhân Gian, mở miệng nói:
“Ta đã chọn người xong rồi, ngươi quay lại nộp những dãy số này lên chỗ nhân viên quản lý, đã hiểu chưa?”
Nhân Gian lập tức khom lưng mở miệng nói:
“Đã hiểu, thuộc hạ đã hiểu, lần này đại nhân thắng lợi trở về, nhất định sẽ thăng quan phát tài.”
Lời này nghe cực kì êm tai, Thi Độc Nhân nháy mắt đã thay đổi suy nghĩ của mình.
Vốn dĩ định tiện thể ăn luôn thằng nhãi này để xoa dịu cảm giác thèm ăn do ba người Lâm Tử Lạc gây ra.
Nhưng bây giờ thấy thằng nhãi này cũng dẻo miệng, thì thôi bỏ qua vậy.
Chỉ là Thi Độc Nỗ cũng không thèm phản ứng lại Nhân Gian, hắn dẫn những người được tuyển chọn xong đi về phía thang máy.
Những người còn lại cũng không nói được câu nào, chỉ biết cắm đầu cắm cổ đi theo.
“Tích, hoan nghênh zombie cấp sáu “Thi Độc Nỗ” đi thang máy.”
Thi Độc Nỗ áp một cái thẻ vào mặt trước thang máy, sau đó âm thanh điện tử của cửa thang máy vang lên.
Đợi một phút đồng hồ sau, cửa thang máy từ từ mở ra.
Không gian của cái thang máy này rất lớn, trùng hợp rằng bên trong còn có một đám người khác và một con zombie dẫn đầu.
“Thi Việt Cổ, sao ngươi cũng nhanh vậy hả?”
Lúc bước vào nhìn thấy zombie đứng trong thang máy, Thi Độc Nỗ chào hỏi.
Thi Việt Cổ đánh giá đám người đằng sau lưng Thi Độc Nỗ, mở miệng đáp lại:
“Khỏi phải nói ta xui tới mức nào, phụ trách tầng mười chín cũng chẳng có con hàng nào nhìn nổi, cho nên cứ tiện tay chọn mười tên rồi rời đi trước thôi.”
Khi Thi Việt Cổ nhìn thấy Đại Ngốc, hắn lập tức nuốt nước miếng một cái.
“Ôi trời ơi, nhân loại cường tráng cực phẩm như thế này, thịt này mà nhai thì ngon lắm đây!”
“Ha ha, đây chính là chiến lợi phẩm của ta đấy, ngươi đừng nghĩ nữa.”
Thi Độc Nỗ dẫn mọi người vào thang máy.
Xuất phát từ việc cảnh giác với Thi Việt Cổ, hắn không để lộ sự tồn tại của Lâm Tử Lạc.
Thế nhưng mùi của một nam tính loài người chất lượng cao như thế sao có thể giấu được?
Thang máy còn chưa vận hành xuống dưới, Thi Việt Cổ đã ngửi thấy mùi hương kì lạ.
“Ông trời của ta ơi, dù ta đã từng được ăn thịt người hảo hạng rồi cũng chưa từng thấy chúng thơm thế này.”
Thi Việt Cổ không nhịn được mà cảm thán.
“Có phải ngươi đã giấu đồ tốt gì không?”
Ngay khi Thi Việt Cổ vặn hỏi, thang máy đã xuống thêm một tầng hầm nữa.
Thi Độc Nỗ mặc kệ không để ý đến, đi ra khỏi thang máy đầu tiên.
Lâm Tử Lạc cũng không chờ được mà nối gót đi theo.
Vừa ra khỏi thang máy là có thể thấy được, ở bên ngoài đều có không ít zombie đang đứng đó.
Trong tay những zombie này đa số đều cầm đao lớn bằng sắt, trường kiếm, một tên đứng đầu số đó cầm một vũ khí hình chữ “Z”.
Nhìn hình dạng thì có lẽ là súng ống của thế giới này.
Những thang máy khác cũng có nhân loại lục tục đi ra ngoài.
Những zombie cầm vũ khí phụ trách trông coi các nhân loại này, đề phòng có kẻ nào đó có hành động muốn chạy trốn.
Lâm Tử Lạc nhân cơ hội này để tra xét thuộc tính cơ bản của mấy con zombie.
Phát hiện thuộc tính của đám zombie này đều ít hơn Thi Độc Nỗ một chút.
Cho nên bọn chúng là binh sĩ của Thi Độc Nỗ.
Theo bước chân của Thi Độc Nỗ đi về phía trước, chẳng bao lâu sau bọn họ đã tới một khu vực để xe dưới hầm cực kì rộng.
Bên trong hầm để xe này có hơn mười chiếc xe vận tải, bên ngoài còn viết “Xe vật tư vận chuyển thịt người.”
Một đám nhân loại tới sớm hơn bọn họ một chút đã ngồi hết lên trên xe rồi.
Thi Độc Nỗ chỉ vào một chiếc xe được đánh số 10, uy hiếp:
“Các ngươi tự giác lên xe đi, chờ hết trên xe đi, dù thế nào cũng đừng nghĩ tới việc chạy trốn, tin ta đi, đối với nhân loại chạy trốn, có cả nghìn hình phạt kinh khủng hơn nhiều so với việc chết đi để dành cho các ngươi.”
“Số 523, ngươi bước ra, ta dẫn ngươi đi gặp cán bộ tổng vận chuyển của bọn ta, hắn sẽ sắp xếp một hoàn cảnh tốt hơn cho ngươi.”
Thi Độc Nỗ xoay người lại, mở miệng nói chuyện rất nhẹ nhàng.