“Đoàn lính đánh thuê!”
Lâm Tử Lạc ngay lập tức nhận ra kẻ thù cũ của hắn.
Lúc trước trong quá trình hắn chạy trốn, không ít bị người của binh đoàn lính đánh thuê bao vây muốn giết.
Bởi vì binh đoàn lính đánh thuê này cũng coi như là thuộc hạ chân chính của Lý Hạo Bác.
Trong đó mỗi thành viên đều là những tử sĩ trung thành bị Lý gia tẩy não từ nhỏ bồi dưỡng lên.
Thực lực mạnh mẽ trung trinh như một.
Mà đối với những người này mặt, động tác, thần thái, chiến thuật, thói quen, Lâm Tử Lạc có thể nói là hiểu rõ như lòng bàn tay.
Nếu đã như vậy, vậy thì nhắm vào mục tiêu dễ dàng hơn nhiều rồi.
Người ngoài nhìn vào, giống như một bố cục tường sắt phòng thủ.
Còn trong mắt Lâm Tử Lạc còn có không ít lỗ hổng.
Nhưng mà Lâm Tử Lạc không thể nào cảm thấy hưng phấn bởi vì quen thuộc với đối phương.
Tính cách thận trọng của hắn khiến cho hắn quan sát lại các chuyển động và cách bố trí của binh đoàn lính đánh thuê đang đi săn một lần nữa.
Cuối cùng, lúc chạng vạng 6:00, lúc trời sắp tối.
Lâm Tử Lạc thấy một người quen cũ từ trong trang viên đi ra, hơn nữa còn chỉ huy binh đoàn lính đánh thuê đổi chiến thuật phòng bị mới.
Vinh Chiến, một trong mười chiến thần của Vương quốc Rồng - chiến thần săn giết.
…
Vinh Chiến, một trong những vị chiến thần ở Long Quốc - chiến thần săn lùng.
Trước ngày tận thế, ông là là thủ lĩnh của một nhóm lính đánh thuê Liệp Sát quanh năm chiến đấu ở những vùng bị chiến tranh tàn phá, trực thuộc sự kiểm soát của gia tộc Lý.
Bản thân cực am hiểu các kiểu chiến đấu cận chiến, chỉ huy các nhóm lính đánh thuê và truy đuổi các mục tiêu.
Sau tận thế, sau khi toàn bộ thành viên của nhóm lính đánh thuê Liệp Sát thất bại trong việc săn lùng Lâm Tử Lạc, ông đã chọn tự mình ra tay.
Nhiều lần đẩy Lâm Tử Lạc vào tình thế tuyệt vọng.
Có thể nói, đó là một trong những kẻ thù lớn nhất của Lâm Tử Lạc.
Tất nhiên, cùng với đó thì Lâm Tử Lạc cũng là nỗi xấu hổ lớn nhất của Vinh Chiến.
Bởi vì trên toàn thế giới, chỉ có Lâm Tử Lạc thoát khỏi tay Vinh Chiến, phá vỡ huyền thoại săn bắn của Vinh Chiến.
Cái gọi là cuộc gặp gỡ của kẻ thù, mắt đỏ rực lên.
Sau khi Lâm Tử Lạc thấy Vinh Chiến, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng.
Tuy nhiên, hắn cũng cất ống nhòm kịp thời và giấu mình trong bóng tối một lần nữa.
.........
Vinh Chiến vốn đang giải thích vị trí phòng thủ cho các thành viên của nhóm lính đánh thuê Liệp Sát, đột nhiên trở nên cảnh giác.
Lúc này, da gà và lông trên khắp cơ thể anh ta dụng đứng lên.
Vào lúc này, hắn ngửi thấy mùi chết chóc.
Nhưng cảm giác đó biến mất trong vòng chưa đầy vài phần mười giây.
Khiến Tống Chiến cảm thấy bản thân bị ảo giác.
.........
"Phù, may mà mình phản ứng nhanh.” Lâm Tử Lạc thở phào nhẹ nhõm.
Vì là đối thủ cũ, làm sao Lâm Tử Lạc có thể không biết Vinh Chiến nhạy cảm với sát khí và mối nguy hiểm cơ chứ.
Cho nên khi thấy Vinh Chiến, Lâm Tử Lạc dứt khoát cất ống nhòm đi, giấu hết khí tức của mình.
Tuy nhiên, Lâm Tử Lạc lại cảm thấy máu huyết trong cơ thể mình không ngừng sôi trào.
Kiểu gặp gỡ của đối thủ cũ, cảm giác hưng phấn với kỳ phùng địch thủ..
Khiến Lâm Tử Lạc háo hức thể hiện thực lực mạnh nhất của mình.
Lần chiến này, Vinh Chiến phải chết.
Hơn nữa, chỉ cần Vinh Chiến chết, hắn đã bẻ gãy một cánh tay quan trọng của nhà họ Lý.
Lâm Tử Lạc làm sao có thể để tuột mất cơ hội tốt trước mắt như vậy.
Nghĩ đến đây.
Lâm Tử Lạc lặng lẽ ẩn nấp.
Hắn bắt đầu sắp xếp các thẻ, vật tư và tài nguyên mà sắp sử dụng.
Phải sắp xếp tình hình của mình trước, mới có thể ra chiêu đâu vào đấy.
Sau khi hoàn thiện tất mọi thứ và kế hoạch.
Lâm Tử Lạc bắt đầu lẳng lặng chờ đợi màn đêm đến.
Đủ kiên nhẫn mới có thể khiến bản thân tấn công đúng thời điểm nhất.
.........
Thời gian từng chút trôi qua.
Sắc trời cũng càng ngày càng tối.
Các biện pháp bảo an nghiêm ngặt của nhà họ Lý cũng liên tục thay đổi.
Đồng hồ điểm 12 giờ lúc nửa đêm.
Trang viên nhà họ Lý được thắp sáng rực rỡ.
"Anh Vinh, em có thể đi ngủ không, bây giờ cũng đã 12 giờ đêm rồi, ngoài kia lũ zombie hoạt động rất nhiều, làm sao có người có thể đến giết em được." Lý Hạo Bác một mặt bất đắc dĩ mở miệng nói.
"Thiếu gia, tốt hơn hết là nên cẩn thận, linh cảm của ta nói với ta rằng chúng ta chắc chắn đang bị nhắm làm mục tiêu.” Vinh Chiến đứng ở một bên, không hề bị lay động bởi lời nói của Lý Hạo Bác.
Kinh nghiệm chiến đấu trong thời gian dài đã mang lại cho Vinh Chiến một bản năng chiến đấu đáng sợ.
Dù Lâm Tử Lạc không lộ ra bất kỳ manh mối nào, cũng khiến Vinh Chiến lo lắng.
"Ta không quan tâm, ta TM chán muốn chết rồi, vì một phế vật không dám lộ mắt, khiến bổn thiếu gia ta phải thức khuya cùng hắn." Lý Hạo Bác tức giận nói
"Thiếu gia, nếu cậu thấy chán, có thể đi tìm một vài thú vui.” Quản gia tóc bạc đứng sau lưng Lý Hạo Bác nhắc nhở.