Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 544 - Chương 544 - Cơ Chế Phân Phối

Chương 544 - Cơ Chế Phân Phối
Chương 544 - Cơ Chế Phân Phối

Khi nghe thấy có cơ hội được phân phối bạn đời, đám người mới này lớn như thế này rồi hầu như chưa từng gặp qua nhân loại nữ tính lập tức có tinh thần, hập tấp đi cùng với Chu Nghị Nhiên về khu vực của người mới, chỉ còn mỗi Lâm Tử Lạc, Đại Ngốc và Quỷ Đồng mặc dù là thân phận người mới nhưng thực lực chiến đấu max ở lại nơi này.

Cơ chế phân phối bạn đời này Lâm Tử Lạc trước đây đã từng nghe qua rồi, thực ra bản chất của nó là duy trì nhân số của quân doanh.

Trong rất nhiều chiến sĩ ở quân doanh, bởi vì tố chất thân thể của nam giới tốt hơn nên chiếm số lượng lớn trong quân doanh.

Vì vậy, dưới tỷ lệ tử vong cao khi hoạt động ngoài trời, số lượng đàn ông chết trong trận chiến càng nhiều.

Điều này dẫn đến tỷ lệ nữ ở lại quân doanh nhiều hơn nam so với tổng số người ở quân doanh và điều này dẫn đến việc tạo nên cơ chế phân phối bạn đời.

Cơ chế phân phối bạn đời này không bắt buộc, nó tương tự như buổi xem mắt ở Vương quốc Lam Tinh Long Quốc, điểm khác biệt là tỷ lệ thành công cao hơn rất nhiều.

Suy cho cùng, có ai lại không muốn có thêm một người bạn đồng hành trong khi đang vật lộn sinh tồn mà đời sống tinh thần thiếu thốn này?

Thực ra cũng có người không nguyện ý ví dụ như Ngũ Nam Tinh, năm đó cô và Hoa Tinh Thần đều là một trong số ít những người có tư chất tốt trong đám người mới, cho nên trong quân doanh có rất nhiều người mong muốn mai mối cho cô kết hợp với Hoa Tinh Thần.

Bởi vì hai người có tư chất tốt nếu đến được với nhau thì tỷ lệ sinh ra đứa trẻ sở hữu tư chất cực kỳ tốt lại càng cao.

Kết quả là, Ngũ Nam Tinh hung hãn trực tiếp tìm đến Hoa Tinh Thần có hảo cảm với cô, dùng một chiêu Liêu Âm Thối cực manh đá văng hắn ra ngoài, cú đá tuy không nặng lắm nhưng cũng làm dập tắt mọi ý định mai môi cô cho Hoa Tinh Thần.

Đây cũng chính là nguyên nhân khi mà Hoa Tinh Thần nghe về việc cô đá dã thú lại tràn ngập cảm xúc.

Sau khi trải qua tình tiết này, Bàng thúc dẫn mọi người vào tòa nhà và vừa đi vừa nói:

“Hôm nay lái xe một ngày trên đường chắc hẳn mọi người đều mệt mỏi, chúng ta hãy tranh thủ thời gian này để nghỉ ngơi thật tốt nhé, cuộc họp tối nay chắc chắn là về Lễ kỷ niệm 200 năm của Thi tộc, đến lúc đó sẽ không còn nhẹ nhàng nữa đâu.”

Lâm Tử Lạc đi theo Bàng thúc tiến vào, trước khi bước vào, hắn còn nhìn thấy những người lính cũ cùng mình trở về đã được đoàn tụ với gia đình ở bên kia, trong khi đoàn tụ cũng không quên lấy cuốn “Tự do luận” từ Lâm Lạc ra bắt đầu khoe với mọi người.

Nhìn những người trong quân doanh vừa nghe phần giới thiệu chung về cuốn sách mà mắt sáng lên, hắn biết rằng cuốn sách này đã thành công thu hút sự chú ý của họ.

Lâm Tử Lạc cười vui vẻ, được đó ta có thể tự coi giác coi các ngươi là Những Tín đồ số một của Lâm Lạc, khi ta ra khỏi phó bản để tính toán sức ảnh hưởng của thế giới, tôi sẽ không quên sự đóng góp của bạn.

Sau khi vào tòa nhà, Lâm Tử Lạc phát hiện ra rằng đây thực sự là một phòng hội nghị khổng lồ, phòng hội nghị đủ rộng để chứa ít nhất hai đến ba trăm người cho các cuộc họp cùng một lúc.

Đây cũng là một trong những nét đặc sắc của quân doanh Húc Nhật – tương đối dân chủ.

Đã có một nhóm người đang đợi trong phòng họp, họ đều là những người mạnh mẽ xuất hiện trong cuộc tấn công vào Thi thành số 9 trước đó, họ nhìn thấy Bàng thúc và những người khác đến thì lập tức đứng dậy chào đón, sau đó mọi người bắt đầu cùng nhau ôn lại chuyện cũ.

Lâm Tử Lạc không muốn từ bỏ cơ hội này, lập tức đưa ra lời phát biểu hấp dẫn của mình, khiến những người này choáng váng, chỉ ngắn ngủi trong vài giờ đã tiến hành một cuộc tẩy não nhỏ đối với bọn họ, với hiệu quả này, ngay cả các giáo chủ phương Tây của Lam Tinh cũng sẽ cam bái hạ phong.

......

Sáu tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh, trong khoảng thời gian này, rất nhiều người lần lượt đi vào phòng họp, nhưng nhìn chung, vẫn còn rất nhiều chỗ ngồi trống chưa có người lấp đầy hết trong phòng họp.

Mắt thấy thời gian quy định sắp đến mà một phần ba số ghế trong phòng họp vẫn còn trống, mọi người đang trò chuyện đều bất giác ngậm miệng lại, trong lòng cảm thấy lo lắng vô cùng.

Thời gian quy định đã được mọi người thống nhất từ lâu, chỉ cần đủ các đội ngũ của mỗi tiểu trại trở về Quân doanh Húc Nhật là được, nhưng cho đến hiện tại vẫn còn những chỗ ngồi bị trống, điều này có nghĩa là bọn họ đã lành ít dữ nhiều!

Trong bầu không khí im lặng như vậy, thời gian cuối cùng cũng vượt quá thời gian quy định, ngoại trừ năm người nữa đến giữa chừng, những vị trí còn lại vẫn còn trống, nhiều người lơ đãng nhìn về những vị trí trống này.

Hoa Tinh Thần ngồi bên cạnh Lâm Tử Lạc cũng sắc mặt âm trầm, chậm rãi nói: "Tiếu Tự Cường cũng chưa quay về."

Tiếu Tự Cường, một trong mười chủ sở hữu cơ khí ở Quân doanh Húc Nhật, sở hữu "Cơ giáp Sóng" có thể điều khiển dòng nước, hắn cũng là một trong những huynh đệ của Hoa Tinh Thần.

Chỉ là không ngờ cho dù có cơ giáp, hắn cũng không thể thoát khỏi kiếp nạn này, đến bây giờ hắn vẫn chưa trở lại.

Mười phút sau, Chu Nghị Nhiên vẻ mặt u ám, sải bước dài bước vào, hắn đứng trước bàn hội nghị và nói:

“Thật đáng tiếc, những người đồng đội còn lại của chúng ta đã không thể trở về an toàn”.

Bình Luận (0)
Comment