Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 59 - Chương 59 - Đồng Vu Quy Tận

Chương 59 - Đồng Vu Quy Tận
Chương 59 - Đồng Vu Quy Tận

Thứ này xuất hiện và sử dụng lần đầu trong trận chiến giữa Trung Quốc và Nhật Bản.

Sau khi Trung Quốc đặt một kết giới báo thù ở thủ đô Nhật Bản.

Từ đó người Trung Quốc cứ thế truy đuổi những người chạy trốn khỏi thủ đô Nhật Bản liên tục vài ngày, đánh cả Nhật Bản đến kêu cha gọi mẹ.

Bây giờ cuối cùng Lâm Tử Lạc cũng có thể được trải nghiệm cảm giác đó.

Lâm Tử Lạc lục lọi cái xác đứt đôi của những tên lính đánh thuê, tùy tiện lấy một vài thứ gì đó.

Sau đó hắn tiếp tục đi bộ vào trang viên.

Biệt thự giữa trang viên vẫn đang tràn ngập bầu không khí vui sướng.

Không hề biết Lâm Tử Lạc đã giết sạch bảo vệ trang viên.

Tuy nhiên Lâm Tử Lạc đang đi đến tòa nhà nhỏ bên cạnh nhà chính hơi ngẩn người.

Hắn nhìn con số bên trên giao diện nhiệm vụ đang liên tục tăng.

(7 - 269), (8 - 269), (9 - 269). . .

Tình huống này rốt cuộc là như thế nào?

Ta còn chưa ra tay, sao đã bắt đầu có người chết rồi?

. . .

"Á, Ngạc Ngư, ngươi đang làm gì vậy? Người phụ nữ cuối cùng cũng bị ngươi chơi chết rồi!!!!"

Hắc Tinh tức giận nói.

Trong sảnh chính của biệt thự có một đống xác chết phụ nữ.

Từ sau khi Vương Đại Hổ đồng vu quy tận với zombies, những người này đã mất đi thú vui.

Từng người ngồi trên ghế, buồn chán thở dài.

Chủ nhà "Nhiệt tình hiếu khách" như Lý Hạo Bác sao có thể để mọi người thất vọng?

Hắn vung tay, gọi tất cả phụ nữ trong trang viên của mình tập trung chỗ lại.

Ngay cả dì quét dọn hơn bốn mươi tuổi cũng không tha.

Hắn muốn mở một cuộc cuồng hoan nhiều người!!!!

Nhưng hắn không để ý sức mạnh của đoàn lính đánh thuê Liệp Sát này.

Những người phụ nữ đó sao có thể chịu nổi một đám đàn ông cao lớn như dã thú cùng nhau hành hạ.

Chỉ một lát sau, tất cả bị hành hạ đến chết.

"Không để ý nên hơi mạnh tay, bẻ gãy cột sống của người này rồi."

Ngạc Ngư nói như chẳng hề "Không để ý".

Dĩ nhiên hắn chỉ xin lỗi vì đã phá hỏng đồ chơi của các anh em, chứ không phải vì vừa giết chết một người phụ nữ.

"Người cuối cùng cũng chết luôn rồi, giờ chúng ta chơi cái gì?”

Hắc Tinh buồn bực nói.

"Chơi cùng ta đi."

Bỗng ngoài sảnh chính biệt thự vang lên một giọng nói. Giọng nói này đến từ khắp mọi nơi!

"Ai đó?"

Vinh Chiến đang chợp mắt trên sa lon đứng bật dậy.

Ngay khi âm thanh này xuất hiện.

Lông tơ cả người hắn đều đã dựng đứng.

Sát khí.

Sát khí trước nay chưa từng có!

Vinh Chiến có thể chắc chắn rằng, kể cả dùng từ giết người như ngóe cũng không đủ để miêu tả sát khí này.

Trong những năm trên chiến trường, hắn cũng tự tay giết chết hàng chục nghìn người.

Nhưng nếu so sánh với sát khí vừa ập đến này, thì chẳng khác gì sông nhỏ gặp biển rộng.

Không chỉ Vinh Chiến.

Những người trong đoàn lính đánh thuê Liệp Sát cũng vội vàng đề cao cảnh giác.

Họ cũng là những kẻ giết người như ngóe, làm gì có chuyện không nhạy cảm với sát khí.

Lý Hạo Bác còn chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng quản gia tóc bạc đằng sau hắn nhanh chóng đứng trước mặt, bảo vệ hắn cẩn thận.

Nhưng sau khi âm thanh đó vang lên, nó lại im lặng không nói gì thêm.

Lúc này Lý Hạo Bác mới kịp phản ứng.

"Đến, đến thật rồi! Thật sự có người muốn giết ta!"

Lý Hạo Bác hoảng sợ hét to.

"Thiếu gia, tỉnh táo lại đã!"

Tóc bạc quản gia lên tiếng.

Lúc này Lý Hạo Bác mới kịp ngậm miệng.

Có điều trong ánh mắt hắn vẫn ngập tràn sợ hãi, cả người cũng liên tục run rẩy.

"Không biết rốt cuộc vị cao thủ kia có mục đích gì? Liệu có thể thương lượng một chút được không?”

Vinh Chiến la lớn.

Hắn đã hơi sợ hãi.

Cao thủ có thể đi vào biệt thự mà thần không biết quỷ không hay.

Chứng tỏ tất cả bảo vệ ngoài trang viên đều đã bị giải quyết!

Đó đều là thành viên của đoàn lính đánh thuê Liệp Sát.

Mặc dù không phải lính tinh nhuệ, thế nhưng trên chiến trường ai cũng có thể lấy 1 đánh 10!

Kết quả chưa đến một tiếng, tất cả đã bị giết sạch.

Rốt cuộc người bên ngoài là người?

Hay là thần!!!!

“Dù ta là người, thế nhưng lúc này ta cũng là thần chết đến lấy mạng các ngươi!”

Giọng nói vừa rồi cũng là của Lâm Tử Lạc.

Sau khi giải quyết hết tất cả những người còn lại trong toà nhà phụ.

Lâm Tử Lạc đi đến tầng hai biệt thự.

Hắn cũng thấy cảnh tượng ma quỷ xảy ra trong sảnh chính.

Tuy nhiên, Lâm Tử Lạc cũng chỉ lạnh lùng quan sát tất cả những gì đã xảy ra trong sảnh chính.

Thật ra cảnh tượng này vẫn chỉ là trường hợp nhỏ.

Mười năm sau tận thế, tất cả mọi người đều xuất hiện vấn đề về tinh thần dù ít hay nhiều.

Chỗ nào cũng có đủ loại hành động biến thái, buồn nôn.

Còn tại sao không thương hại những người phụ nữ này?

Giống như Lâm Tử Lạc đã từng nói.

Thật ra chết như vậy cũng là một chuyện rất hạnh phúc.

Điều đáng sợ hơn đó là muốn chết cũng không chết được!

Khi Lâm Tử Lạc để mặc cho họ phóng túng, hắn cũng lắp mấy cái loa đã chuẩn bị trước vào bốn chỗ trên tầng hai.

Sau đó cài đặt số liệu, hắn để chúng phát ra âm thanh cùng một lúc.

Bình Luận (0)
Comment