Đây không phải là đánh rắn động rừng.
Mà là. . .
Để họ sớm đề cao cảnh giác!
Trong tính huống cực kỳ cảnh giác, chỉ một cơn gió thổi cỏ bay, chắc chắn cũng có thể thu hút sự chú ý của những người kia.
Đây chính là mục đích của Lâm Tử Lạc.
Lâm Tử Lạc đến chỗ ngoặt ở cửa chính biệt thự, rồi lấy một quả cầu đen thu.
Đây là đạo cụ cấp đồng chỉ có thể dùng một lần duy nhất: “Pháo sáng siêu cấp.”
Hắn ném thẳng vào bên trong.
Lúc này, người trong sảnh chính đều vô cùng cảnh giác.
Ai nấy đều liên tục quan sát xung quanh, cố gắng phát hiện tung tích Lâm Tử Lạc.
Khi thấy một cái quả cầu nhỏ bay vào, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên quả cầu kia.
Chẳng trách họ không kịp phản ứng, đây là pháo sáng.
Họ chưa từng thấy thứ này.
Cứ như vậy, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người.
Quả cầu nhỏ đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt.
Ánh sáng nhanh chóng nổ tung, nên không ai kịp phản ứng.
Chỉ nháy mắt, trong sảnh chính liên tục xuất hiện tiếng hét thảm thiết.
"Á, mắt ta!"
"Ta mù rồi, có phải ta mù rồi hay không?"
. . .
Người trong sảnh chính vốn đang sẵn sàng chờ đón kẻ địch, giờ lại lập tức loạn cào cào.
Dĩ nhiên hầu hết những người làm loạn đều là bảo tiêu và người hầu của Lý Hạo Bác.
Đoàn lính đánh thuê Liệp Sát được huấn luyện nghiêm chỉnh vẫn đang giữ vững sự cảnh giác.
Còn Lâm Tử Lạc quang minh chính đại đi vào từ cửa chính của biệt thự.
Cùng lúc đó, hắn cũng sử dụng hai kỹ năng "Giày Tật Phong" và "Chạy nhanh".
Lâm Tử Lạc nhanh chóng đến giữa sảnh chính với tốc độ khủng khiếp.
Ngoài mấy người kịp phản ứng, những người khác vẫn đang rơi vào trạng thái mù.
Ngay lúc này!
Sau khi chạy đến chỗ mình muốn, vòng tay Tiêm Thứ trong tay Lâm Tử Lạc bắt đầu lóe ánh sáng màu vàng đất.
"Gai nhọn xung kích!"
Chiêu thức " Gai nhọn xung kích" đã phá hủy quán Bàng Cầu lại cho thấy chỗ đáng sợ của nó!
Lần đầu tiên gai nhọn xung kích đã thành công giết chết mười mấy con zombies.
Lần này, với những người hoàn toàn không thể tránh né, thuộc tính cơ thể còn kém hơn zombies, liệu nó có thể lấy mạng được bao nhiêu người?
Nền nhà biệt thự bắt đầu nứt toác.
Đá cẩm thạch đắt đỏ và thảm trải sàn quý giá đều bị đám gai nhọn mọc lên đâm thủng.
Mấy người kia vốn dĩ đang lo che mắt mình, làm gì có chuyện kịp nhận ra điều gì vừa xảy ra.
Họ đều bị gai nhọn mọc lên từ dưới đất đâm thủng cơ thể, xé thành mấy phần.
Không ai có thể may mắn thoát khỏi những hàng gai nhọn mọc lên từ dưới đất.
Trong sảnh chính ngập ngụa máu tươi và thịt nát.
Vốn dĩ sảnh chính đã chất đống xác chết, giờ càng trông giống như địa ngục nhân gian.
Lúc đó vì quá hoảng sợ, Lý Hạo Bác đã lập tức hét to.
Vừa hay có một con ngươi không biết của ai bắn vào miệng hắn.
Hắn còn vô ý ngậm miệng, cắn nhẹ con ngươi kia.
Ngay lập tức, nước trong con ngươi bắn ra, rồi bị hắn nuốt chửng.
Lâm Tử Lạc thấy rất nhiều người đã thoát khỏi "Trạng thái mù".
Hắn lại lấy quả cầu thứ hai từ trong không gian trữ vật, cũng quả pháo sáng siêu cấp cuối cùng.
Hắn quăng pháo sáng siêu cấp lên thật cao.
Đường Đao xuất hiện trong tay Lâm Tử Lạc.
"Hồi Toàn Trảm Kích!"
Lâm Tử Lạc cố ý nói to.
Lâm Tử Lạc ném mạnh Đường Đao về chỗ đoàn lính đánh thuê Liệp Sát.
Ngay sau đó, Lâm Tử Lạc chạy đến cửa chính của biệt thự.
Đường Đao như như lưỡi hái của thần chết, chỉ trong nháy mắt nó đã lướt qua cổ của Hắc Tinh và Ngạc Ngư.
Sau khi quay lại, nó còn giết thêm hai tên lính đánh thuê khác.
Mà lúc này, rất nhiều người chợt nhìn về chỗ mà Lâm Tử Lạc vừa nói "Hồi Toàn Trảm Kích".
Quả pháo sáng siêu cấp vừa được quăng lên cao đã bắt đầu rơi tự do, cách mặt đất khoảng 1.8m
Vừa hay nó xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Vãi chưởng, còn nữa!!!!
Trong lòng những người kia đều điên cuồng chửi mẹ nó!
Không ngờ nó còn đến lần thứ hai.
Ánh sáng chói mắt lại phát nổ.
Sau hai lần liên tiếp gặp ánh sáng chói mù mắt, rất nhiều người đều ôm mắt đau khổ rơi nước mắt.
Có người mắt còn sưng vù, kể cả tốn ít nhất mấy tiếng cũng chưa thể hồi phục.
Nhân lúc này, Lâm Tử Lạc đã đến cửa chính biệt thự bắt lấy tới Đường Đao vừa bay về, rồi biến mất trong màn đêm.
Mấy phút sau, sảnh chính hỗn loạn của biệt thự mới bắt đầu ổn định.
Mặt mũi Vinh Chiến tái nhợt.
Hắn là một chiến sĩ đã trải qua rất nhiều trận chiến, thế mà lần này thậm chí còn chưa thấy mặt kẻ địch đã mất một đống thuộc hạ.
Khỉ Ốm hoảng sợ đi đến trước mặt Vinh Chiến.
"Lão đại, đã thống kê xong số người chết trong đoàn chúng ta.”
Khỉ Ốm cúi đầu, nói.
"Bao nhiêu người chết? Nói!"
Vinh Chiến vội vàng hỏi.
"Hắn dùng một loại phép thuật trông giống gai đất, gần như giết sạch bảo tiêu và người hầu của Lý thiếu gia."
"Còn cây đao liên tục xoay tròn đã giết anh em trong đoàn lính đánh thuê của chúng ta, bao gồm Hắc Hùng, Ngạc Ngư, Bạch Lang. . ."
Khỉ Ốm còn chưa nói hết, đã bị Vinh Chiến ngắt lời.
"Đủ rồi. Nói luôn cho ta biết, chúng ta còn bao nhiêu người?"
Vinh Chiến nói.