Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 639 - Chương 639 - Zombie An Ủi

Chương 639 - Zombie An Ủi
Chương 639 - Zombie An Ủi

"Các ngươi nói rất đúng, giờ các ngươi hãy theo đường cũ quay về báo tin ở đây cho Thi Hoàng đại nhân."

Lâm Tử Lạc lập tức ra lệnh.

Sau khi sương mù biến mất, hắn thấy cảnh tượng tanh máu xuất hiện, trước chỉ còn lại khoảng 100 con zombies còn sống. Hắn nói:

"Các huynh đệ, giờ chúng ta chỉ một lựa chọn, đó là tiếp tục đuổi theo. Chỉ cần có thể xác định được vị trí của con người, thì hy sinh lớn đến đâu cũng đều đáng giá!”

Đám Zombie được cổ vũ, rối rít yêu cầu được tiếp tục đuổi theo.

"Hay lắm! Tất cả đều đúng là nam nhi của tộc zombies. Tiếp tục đuổi theo, lúc thử đánh nhau với tên áo đen, ta cảm nhận thấy trên người hắn có tận hai cơ giáp. Hắn không thể trốn thoát khỏi định vị của ta đâu!”

"Mà đằng trước là khu S, chúng ta sẽ có thêm các huynh đệ khác giúp đỡ!”

Nói xong, Lâm Tử Lạc dẫn đầu lao về phía trước, hắn dẫn theo hơn 100 con zombies còn lại tiến hành truy đuổi.

Dĩ nhiên, trong quá trình truy đuổi, hắn cũng không quên kết nối với ý thức của Quỷ Đồng.

Khi biết họ đã đến nơi cần đến trong khi hắn đang câu giờ, gương mặt dưới mặt nạ của Lâm Tử Lạc nở nụ cười thỏa mãn.

Đây mới là chiếm hời một cách thoải mái!

Hắn lừa đám quan chức zombies đi xem xét tình hình, rồi thông qua thị giác của zombies để truyền tin cho mấy người Quỷ Đồng, để tiện cho họ bố trí cạm bẫy, hơn nữa còn phối hợp cùng tấn công.

Không chỉ gian lận truyền tin và phối hợp từ bên trong, mà bảy tám người họ đều sở hữu những cơ giáp cao cấp có lực chiến cao.

Nên có thể giết chết quan chức zombies chỉ trong chớp mắt.

Ngay sau khi giết chết quan chức zombies, họ lại bắt đầu chạy trốn.

Lúc này thì đến lượt Lâm Tử Lạc chiếm hời.

Những zombies bên ngoài đều cấp thấp, kể cả có giết cũng được ít điểm kinh nghiệm, ngay cả đạo cụ và trang bị rơi ra cao nhất cũng chỉ đến cấp bạc, còn tốn thời gian cũng chẳng an toàn.

Nhưng những zombies trong phi thuyền đều là zombies tinh anh, không chỉ cấp cao mà cũng có nhiều kinh nghiệm, hơn nữa chúng có thiên phủ dị bẩm, nên sẽ rơi Linh Hồn Chi Châu chất lượng cao.

Lâm Tử Lạc chỉ cần chém nhẹ một phát cũng có thể gặt được một đống, đây quả là cảnh cày quái lý tưởng.

Tại sao lại không nhân cơ hội này để cày nhiều hơn?

Dưới sự chỉ huy của Lâm Tử Lạc, đội ngũ zombies nhanh chóng chạy đến khu S.

Quản lý khu S là một zombies tên là Thi Trọng. Hắn có cặp mắt màu tím có thể điều khiển sấm sét bên ngoài cánh tay kim loại của cơ giáp vỏ ngoài, sức mạnh không hề tầm thường.

Thấy Lâm Tử Lạc dẫn đội ngũ đến đây, hắn cũng vội vàng mang zombies chạy tới.

Lâm Tử Lạc không nhiều, chỉ khóc nức nở chạy đến trước mặt Thi Trọng, vịn tay lên vai Thi Trọng.

"Thi Trọng lão ca! Có chuyện không hay xảy ra rồi, Thi Hoài lão ca đã bị con người giết chết!"

"Cái gì Thi Hoài bị giết? Sao có thể có chuyện này?"

Thi Trọng hoảng hốt nói.

"Thật mà, Thi Hoài lão ca đã...Đã bị con người đánh lén rồi giết chết, không chỉ vậy…Đám người đó còn lẻn vào địa bàn của ngươi!”

Lâm Tử Lạc đau khổ kể cho Thi Trọng những chuyện đã xảy ra.

Dĩ nhiên, hắn cũng không quên thêm mắm dặm muối, để cho hắn thấy mình vô tội và sự ác độc của con người.

Tuy nhiên chút thêm thắt đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc đám thuộc hạ đằng sau hắn đã nhìn thấy “Sự thật”.

Dưới sự xác nhận của Lâm Tử Lạc và những thuộc hạ đằng sau, Thi Trọng hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, hắn tức giận đến mức mắt đỏ ngầu.

"Giờ đám lợn đó còn dám to gan như vậy sao? Rõ ràng chúng ta nuôi dưỡng chúng, thế mà chúng còn dám quay lại tấn công chúng ta!”

Thi Trọng vừa nói vừa tập trung thuộc hạ của mình.

Rất nhanh sau đó, đội ngũ hơn 300 zombies đã được tập hợp đầy đủ.

Thấy Thi Trọng định đi tìm, Lâm Tử Lạc kéo hắn lại, tha thiết nói:

"Thi Trọng lão ca, hai chúng ta còn khó đánh lại tên con người nham hiểm đó, dù sao ngươi cũng biết người áo đen đó mạnh thế nào. Hay là chúng ta đến khu R tìm Thu Chúc lão ca.”

"Có lý."

Thi Trọng cũng hiểu rằng mình không nên hành động thiếu suy nghĩ, sau đó hắn đồng ý với kế hoạch của Lâm Tử Lạc.

Hai người họ dẫn theo thuộc hạ của mình đi đến khu R, tìm Thi Chúc.

...

Mười phút sau, cánh cửa của một khoang thuyền bỗng bật mở.

Lâm Tử Lạc mặc cơ giáp bị đánh bay ra bên ngoài, va vào bức tường hành lang.

Còn đè chết mấy con zombies đang canh giữ ở cánh cửa kim loại.

Dù đang bị thương nặng, thế nhưng Lâm Tử Lạc cũng không quên vội vàng đứng dậy, tuyệt vọng hét vào bên trong cánh cửa:

"Thi Trọng lão ca! Thi Chúc lão ca! Ta có lỗi với các ngươi!"

"Ha ha ha, mấy quan viên zombies nho nhỏ mà cũng dám đến khiêu khích con người sao? Chúng ta có thể giết các ngươi dễ dàng như ăn cơm uống nước vậy!”

Trong cánh cửa kim loại vang lên nụ cười suồng sã của Chu Nghị Nhiên. Sau đó, một màn sương mù quen thuộc xuất hiện bên trong hành lang.”

"Đến đây, cái đám bé tẹo như đồ ăn các ngươi có giỏi thì đuổi theo chúng ta đi!”

Đám zombies nghe thấy giọng nói ngang ngược, kiêu căng của loài người vang lên từ trong màn sương.

Bình Luận (0)
Comment