Làm sao Lâm Tử Lạc có thể nhịn nổi?
Hắn không quan tâm đến vết thương trên người, mà lao vào trong màn sương. Vừa chạy hắn vừa hét lên:
"Các huynh đệ, các ngươi đừng vào đây. Cứ để ta báo thù cho mấy lão ca một mình là được!”
Lão đại đã hăng hái như vậy, làm gì có chuyện thuộc hạ lại cam lòng núp đằng sau?
Bốn đội ngũ, gồm hơn 1000 con zombies ở đó, đều theo Lâm Tử Lạc chạy vào trong sương mù.
Sau đó, trong màn sương vang lên những tiếng hét thảm thiết.
Tiếc rằng đội ngũ hơn 1000 con zombies này cũng không thể ngăn cản loài người.
Còn có hơn 600 con zombies bị giết hại tàn nhẫn trong sương mù!
Đợi sau khi sương mù tan biến, những con zombies còn lại mới phát hiện ra, trong hành lang đã ngổn ngang đầy tay chân và máu của zombies.
Dù dùng từ núi thây biển máu cũng không đủ để miêu tả.
Sau đó họ phát hiện ra Thi Lạc đại nhân đã bị thương nặng ngất xỉu ở trong núi xác.
Thật cảm động!
Để đuổi giết loài người, báo thù cho các đại nhân, kể cả khi đang hôn mê Thi Lạc đại nhân vẫn liên tục la hét “Vì tộc zombies, vì huynh đệ”. Điều này khiến các zombies vô cùng cảm động.
Nếu không phải tộc zombies không thể rơi nước mắt, e rằng tất cả zombies ở đây đều không nhịn được mà rưng rưng nước mắt.
Chủ yếu là họ không thể xem cấp độ.
Nếu không chắc hẳn tất cả sẽ ngạc nhiên khi nhận ra, lúc trước Thi Lạc đại nhân mới cấp 47, thế mà giờ chẳng hiểu sao lại tăng lên cấp 48.
Kỳ lạ, sao đã bị đánh ngất xỉu mà vẫn được thăng cấp?
Khi Thi Lạc thong thả tỉnh lại, hắn kéo cơ thể rách nát, nói với giọng khàn khàn:
"Tiếp tục đuổi theo, không được để loài người chạy mất. Chúng ta vẫn còn các lão ca ở khu U, W, V. Họ có thể phái viện binh đến giúp chúng ta.”
"Đại nhân, ngươi đừng nói nữa. Chúng ta đã đi thông báo cho những đại nhân kia rồi, họ sẽ nhanh chóng đến đây giúp đỡ chúng ta.”
Mấy zombies vội nói.
Các ngươi đúng là quá hiểu chuyện!
Lâm Tử Lạc mỉm cười vui mừng.
...
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mẹ nó, ai đấy có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì được không?”
Thi Hoàng nổi trận đùng đùng nói, hơn nữa hắn còn bắt đầu dùng cánh tay kim loại bọc đầy băng gạc của cơ giáp Thiên Thi, đấm mạnh vào bức tường để trút lửa giận.
"Chỉ có mấy chục người! Tất cả cũng chỉ có mấy chục người! Làm thế nào mà họ có thể đùa giỡn, xoay chúng ta vòng vòng? Không chỉ vậy họ còn giết chết rất nhiều tinh anh của chúng ta!”
Thi Hoàng nói, rồi nhìn các quan viên zombies xung quanh.
Hắn dẫn tất cả 50 quan viên zombies và tất cả đại tướng quân của tộc zombies đến phi thuyền cuối cùng.
Nhưng bây giờ trước mặt hắn, số quan viên zombies còn sống thậm chí còn chẳng một nửa ban đầu!
Thậm chí 12 đại tướng quân mà tộc zombies phải tích lũy tận 200 năm, giờ cũng chỉ còn có 8 người!
Đây mới chỉ tính tổn thất của những người có sức chiến đấu cao, còn con số thương vong của những zombies tinh anh, đại diện cho tương lai của tộc zombies thì đã vượt qua 3000!
Phải biết rằng, những zombies được Thi Hoàng lựa chọn đưa vào danh sách, đều là những thiên tài đứng đầu.
Thế mà giờ cũng chỉ còn số ít, huống chi...
"Nói cho ta biết, người áo đen kia mạnh đến mức nào! Tại sao không chỉ đại tướng quân Thi Diễm, mà còn cả Thi Mạt Thi Lạc, bốn quan viên zombies cùng bao vây tấn công, thế mà cuối cùng chỉ còn lại Thi Lạc…”
Thi Hoàng nói rồi liếc nhìn Thi Lạc đang nằm dưới đất, không nói tiếp.
Chủ yếu, vì từ “Còn sống quay về” mà hắn định dùng không quá phù hợp với thực tế.
Giờ đây Thi Lạc đang bị đặt trên cáng cứu thương, cả người hắn chẳng có nơi nào lành lặn, máu liên tục chảy ra khỏi miệng vết thương, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Nhìn tình trạng bây giờ của hắn, trông cứ như có thể chết bất cứ lúc nào.
Với việc này, rất nhiều zombies đều vô cùng đau đớn.
Dù sao họ cũng đều nghe nói đến việc Thi Lạc liều mạng chiến đấu, còn cả sự tích anh hùng chấn động lòng người của hắn.
Họ rất tiếc nuối khi nhìn thấy một đồng loại ưu tú như vậy bỏ mạng.
"Đại nhân, chúng ta cũng không biết. Rõ ràng chúng ta đã bày thiên la địa võng, nhất định có thể bao vây đám con người đó. Thế nhưng chẳng biết tại sao, đám người đó lại cứ như không cần đoán cũng biết. Chúng đã phá từng vòng vây rồi lao ra ngoài.”
Thi Quỷ nghiến răng nghiến lợi nói.
"Đúng vậy, ta có cảm giác giống như chúng đã biết rõ kế hoạch của chúng ta. Ngay cả mưu kế thâm sâu hơn nữa chúng ta cũng không thể thực hiện, khiến ai nấy đều tức chết.”
Thi Ưng cũng ảo não lễ tiếng.
Từ lúc vào trong phi thuyền này, tộc zombies đã mất hai đại tướng quân là Thi Mộc và Thi Diễm. Các đại tướng quân còn lại cũng chẳng muốn trở thành người hy sinh tiếp theo.
Dĩ nhiên họ cũng rất quan tâm đến việc bắt giữ con người.
"Mặc kệ, từ giờ trở đi tất cả các ngươi đều phải đến tầng ba chặn toàn bộ lối thoát. Còn tầng hai trước hết vẫn để đó đã.”
Thi Hoàng cố nén đau lòng, cuối cùng quyết định.
Không thể để hy sinh tiếp nữa.
Vốn liếng mà hắn tích lũy 200 năm sắp mất sạch!