Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 689 - Chương 689 - Một Con Đường Khác

Chương 689 - Một Con Đường Khác
Chương 689 - Một Con Đường Khác

Đây cũng là lý do, sau khi trò chơi tận thế bao trùm xuống không bao lâu, hắn đã bị đẩy khỏi vị trí hội trưởng, câu lạc bộ Tử Thần cuối cùng lại giải tán.

Nhưng đó là chuyện trước kia.

Sau khi Lâm Tử Lạc rời khỏi Ma Đô, đã đặc biệt chỉ ra cho hắn một con đường khác, nói cho hắn biết một số phương pháp có thể tăng cường thực lực.

Vốn Lâm Tử Lạc định cho Cao Đống làm quân cờ để sau này đối phó với nhà họ Lý, nhưng không hề ngờ được rằng, nhà họ Lý còn chưa bị đánh, trong thời gian ngắn đã bị tiêu diệt, khiến cho quân cờ khongoc ó đất dụng võ.

Chẳng qua Cao Đống cũng bước lên một con đường khác.

Hiện tại câu lạc bộ Tử Thần đã là thế lực phi chính phủ khổng lồ nhất ở vùng Ma Đô, đồng thời đổi tên thành Tử Thần điện.

Cao Đống là Pho điện chủ.

Còn điện chủ là ai…

Đương nhiên là Nhai Tí trong truyền thuyết.

Hai bên hàn huyên một lúc xong, Dịch Chính Thanh không nhịn được mà mở miệng nói:

“Ngài Nhai Tí, về chuyện vũ khí laser…”

“Dịch tướng quân, chuyện vũ khí Laser thì để ngày mai bàn tiếp, bây giờ tôi còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, tạm biệt.”

Lâm Tử Lạc cắt ngang lời Dịc Chính Thanh, sau đó nhanh chóng xông qua cổng lớn, chạy thẳng tới một gian hàng trong Ma Đô.

Thanh Long đại ca… Không đúng, Kỳ Lân là đại ca, Thanh Long phải là nhị ca mới đúng!

Nhị ca, em tới rồi!

“Ấy, không ngờ ngài Nhai Tí lại bận rộn đến thế.”

Dịch Chính Thanh hơi lúng túng nói.

“Khụ, đúng vậy, thực ra nghĩ lại thì thấy Lâm lão đại vội vàng trở về như vậy, chắc chắn là có chuyện gấp cần làm cho nên mới nhanh chóng như vậy.”

Cao Đống đứng bên cạnh giải thích.

“Không sao, ngài Đại Ngốc và Quỷ Đồng còn ở đây, hai vị mời theo ta, chúng ta dựa theo yêu cầu của ngài Nhai Tí, đã chuẩn bị một biệt thự lớn.

Dịch Chính Thanh quay đầu nhìn Đại Ngốc và Quỷ Đồng còn đang đứng đó, lập tức mở miệng nói.

Đại Ngốc và Quỷ Đồng đã được Lâm Tử Lạc dặn dò qua, nên chúng đi theo Dịch Chính Thanh và Cao Đống vào khu vực an toàn.

“Đùng!”

Một ánh sáng lóe lên.

Hai thủ vệ đi tuần dưới tường thành suýt nữa giật mình ngã nhào ra đất.

“Sao thế nhì? Vừa nãy hình như có thứ gì xẹt ngang qua trước mặt ta.”

Thủ vệ Giáp quá sợ hãi, vội vàng mở miệng nói.

“Mẹ nó, ta cũng cảm thấy thế, nhưng chúng ta chỉ thấy chút tàn ảnh màu đen thôi.”

Thủ vệ Ất lập tức đồng ý theo.

“Mau đi thông báo cho những người khác.”

Hai người lập tức cảnh giác, chạy ra ngoài.

Luồng sáng vừa nãy lại chính là Lâm Tử Lạc sử dụng hết tất cả tốc lực của mình để lao vụt qua.

Hiện tại hắn không biết tốc độ của mình đã khiến cho bọn thủ vệ ở Ma Đô rối loạn, còn hắn đang lao như bay tới cửa hàng ở Ma Đô.

Vì tăng thêm tốc độ, hắn thậm chí còn dùng Minh Vương cơ giáp, bắt chước ngụy trang hai đạo cụ gia tốc, giúp tốc độ của hắn được nâng lên.

Với thuộc tính nhanh nhẹn hiện tại của hắn, trang bị thêm thuộc tính “Gia tốc”, cộng với nguyên tố Phong và hai đạo cụ trợ giúp nữa, tốc độ chạy của hắn đã vượt quá giới hạn phản ứng của mắt thường của người chơi.

Dưới tốc độ khủng khiếp như thế, chẳng bao lâu sau hắn đã tới thư viện Ma Đô quen thuộc kia.

Hiện tại thư viện đang bị giám sát, có mấy thủ vệ đang đứng canh cửa.

Một thủ vệ đang chuẩn bị tiến lên hỏi ai tới, thì một thủ vệ khác đã lập tức ngăn cản hắn.

“Bị ngu hả, trước khi muốn ngăn cản ai đó thì xem kĩ mặt người ta đi đã!”

Tên thủ vệ ngăn cản hắn vội vàng nói.

“Mẹ ơi, Nhai Tí! Suýt nữa đã ngăn hắn lại rồi!”

Thủ vệ phản ứng lại được, kiểm tra giao diện, giật mình hô lên.

Tuy rằng trước đó đã được thông báo Nhai Tí sẽ về Ma Đô, nhưng họ chưa từng ngờ rằng lại nhìn thấy Nhai Tí ở chỗ này.

Lâm Tử Lạc liếc mắt nhìn họ một cái rồi đi vào thư viện.

Bây giờ đang là thời gian cấm đi lại ban đêm của khu vực an toàn ở Ma Đô, toàn bộ bên trong thư viện ngoại trừ thủ vệ ra thì không còn ai khác, cho nên hắn dê dàng đi thẳng tới phòng làm việc ở chính giữa kia.

Đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy phòng mua sắm quen thuộc, Lâm Tử Lạc bèn đi vào.

Cửa khoang đóng lại, giao diện mua sắm phát sáng lên.

“Người chơi Nhai Tí thân yêu, hoan nghênh tới cửa hàng Ma Đô.”

Giọng nói máy móc không chút đứt đoạn nào vang lên bên tai.

“Hệ thống, giúp ta mở cửa hàng ẩn.”

Lâm Tử Lạc âm thầm nói.

Giao diện mua sắm trước mặt đột nhiên rung lên, sau đó lại khôi phục như ban đầu, chẳng qua là có thêm một cái nút hiện “Cửa hàng ẩn của Ma Đô”.

Nhấn xuống nút đó, đồ ba mảnh của Ma Đô xuất hiện trước mắt hắn.

Anh đưa mắt nhìn bộ đồ ba mảnh bị tồn kho kia, sau đó thì phát hiện hàng tồn kho không thiếu một cái nào.

Ngay cả “Ấn ký thủ vệ Ma Đô” là yêu cầu giá trị cống hiến cho thành thị thấp nhất đến bây giờ vẫn chưa có người có tư cách mua.

Bình Luận (0)
Comment