Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 863 - Chương 863 - Trưởng Cảnh Cự Thú 3

Chương 863 - Trưởng Cảnh Cự Thú 3
Chương 863 - Trưởng Cảnh Cự Thú 3

Thích Nguyên Võ lấy lại tinh thần, gật đầu một cái mở miệng nói:

“Đại nhân nói không sai, Ma Thần hạch nằm ở vị trí trung tâm ở giữa hai mắt các quái thú đại dương, đào vào trong đó là được rồi.”

Nghe vậy, Lâm Tử Lạc hạ xuống chỗ mi tâm của cái đầu, đấm thẳng một cái xuống.

“Oành!”

Chỗ mi tâm của Trưởng Cảnh Cự Thú lập tức bị đánh thủng ra một lỗ.

Lâm Tử Lạc thò tay vào, lục lọi trong một đống bầy nhầy nhơn nhớt không biết là chất liệu gì.

Cũng không lâu sau hắn đã mò được một đồ vật có góc.

Hắn lấy thứ đó ra xem, đương nhiên đó chính là một “Ma Thần hạch” mới.

Ma Thần hạch này lớn hơn khá nhiều so với hai cái mà hôm qua Thích Nguyên Võ đưa cho hắn, điều này chứng minh được thực lực của Trưởng Cảnh Cự Thú không nhỏ.

Lâm Tử Lạc triệu hồi ra một làn nước, cọ rửa Ma Thần hạch một phen.

Sau khi cọ rửa đống bầy nhầy trên Ma Thần hạch đi xong, hắn cũng thấy được diện mạo thực sự của viên Ma Thần hạch này.

Toàn bộ viên hạch hình thoi trong suốt, sáng long lanh, cực kì tự nhiên, không có một vết tì vết nào!

Xinh đẹp!

Là một viên Ma Thần hạch hoàn mỹ!

Lâm Tử Lạc mừng rỡ không thôi.

Hắn vốn hơi lo lắng không biết ra tay như thế có làm cho Ma Thần hạch của Trưởng Cảnh Cự Thú bị tổn hại gì không, nhưng bây giờ nhìn kết quả này có thể thấy hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì.

Xem ra trong quá trình này, có zombie khổng lồ hoặc là Thích Nguyên Võ nhúng tay vào thì có thể cam đoan được sự hoàn chỉnh của Ma Thần hạch.

Cũng không biết là zombie khổng lồ hoặc là Thích Nguyên Võ phải chiến đấu tới mức độ nào mới có thể đạt được kết quả như thế này.

Những thứ này đều phải được kiểm tra ra từ những trận chiến sau.

Đáng tiếc là trước đó zombie khổng lồ luôn không hề xuất hiện.

Nếu không thì hẳn là đám người Vu Gia cũng đã có thể thông qua việc dẫn dắt zombie khổng lồ đến đánh giết quái thú đại dương, từ đó đo lường được số liệu tương quan.

“Trưởng Cảnh Cự Thú Reappos”

Sau khi xác nhận được tính hoàn chỉnh của viên Ma Thần hạch này, Lâm Tử Lạc liền chuẩn bị để thay đổi với viên Ma Thần hạch của mình ngay tại chỗ.

Thực lực của Trưởng Cảnh Cự Thú ngang với 72 Ma Thần.

Thậm chí còn có khả năng, trên phương diện chiến đấu nó còn mạnh hơn cả 72 Ma Thần.

Còn Ma Thần hạch của Bào Hao Cự Thú tuy không bị tổn hại nghiêm trọng nhưng thực lực cuối cùng cũng chỉ có thể thất bại trước Ngụy Ma Thần.

Hiện tại trong thời đại săn giết không ngừng này, đương nhiên là có thể tăng cường được bao nhiêu thực lực thì tăng.

Lâm Tử Lạc bèn lấy một cái Linh Hồn đan ra nhét vào miệng.

Có Linh Hồn đan phụ trợ, việc lấy Ma Thần hạch ra vô cùng dễ dàng.

Không bao lâu sau hắn đã lấy Ma Thần hạch của “Bào Hao Cự Thú” trong mi tâm mình lấy ra.

Tiếp theo dựa vào quá trình kế thừa lúc trước, hắn lặp lại việc đó với Ma Thần hạch của Trưởng Cảnh Cự Thú.

Giống như hắn dự đoán, lần này chỉ cần sử dụng vỏn vẹn một giọt máu đã đủ khiến Ma Thần hạch tỏa ra hào quang sáng chói.

Chờ Ma Thần hạch nhập vào mi tâm rồi, Lâm Tử Lạc bắt đầu kết nối với nó.

Kết quả thời gian còn ngắn hơn cả lần trước làm với Bào Hao Cự Thú, chỉ chốc lát sau trong đầu hắn đã kết nối xong với Tưởng Cảnh Cự Thú.

Muốn triệu hồi là có thể lập tức triệu hồi ra.

Đáng tiếc là Thích Nguyên Võ ở bên cạnh không sử dụng tới Ma Thần hạch, cũng không hiểu được khó khăn khi kết thừa thứn ày.

Cho nên hoàn toàn không hiểu thao tác lần này của Lâm Tử Lạc đáng sợ tới mức nào.

Hắn chỉ biết bất kể là làm việc gì thì trông đại nhân đều có vẻ cực kì nhẹ nhàng, một lát là xong.

Kế thừa Ma Thần hạch mới xong, dã tâm của Lâm Tử Lạc cũng lớn hơn rất nhiều, trong đầu hắn nảy ra một số suy nghĩ.

Hắn nhìn Thích Nguyên Võ một cái, mở miệng nói:

“Đại dương bên này đã bị máu tươi làm ô nhiễm, còn có một lượng lớn thi thể, cho nên chúng ta phải di chuyển vị trí, tiến hành đi săn một lần nữa.”

“Không thành vấn đề, đại nhân, chạy theo hướng này mười phút đồng hồ sẽ có một vị trí cực kì hiểm yếu, ở bên đó cũng thích hợp để đi săn, lần đó ta đánh giét được quái thú đại dương cũng ở đằng đó.”

Thích Nguyên Võ chỉ về một phía, nói.

“Ồ? Còn có một nơi dễ đi săn hơn ư?”

Vừa nghe thấy có một nơi như thế tồn tại, Lâm Tử Lạc lập tức thay đổi suy nghĩ to gan ban đầu.

“Đúng vậy, ở phía đó có một cái khe hẹp, dụ được quái thú đại dương ra đó được thì cực kì dễ tiêu diệt.”

Thích Nguyên Võ gật đầu, tiếp lời.

“Như vậy thì không thể lãng phí được, đi, chúng ta bắt đầu cuộc đi săn từ bên đó.”

Lâm Tử Lạc tuyên bố.

Trông cậy vào việc có thể nhặt nhạnh được vài món đồ tốt sau khi châm ngòi cho đám quái thú đại dương và zombie khổng lồ đánh nhau, là chuyện rất không có khả năng.

Hiện tại có một địa điểm đi săn tuyệt vời như thế, đương nhiên Lâm Tử Lạc sẽ không bỏ qua.

Hai người Lâm Tử Lạc và Thích Nguyên Võ men theo bờ biển đi thẳng về phía trước.

Cũng không bao lâu sau hai người họ đã rời khỏi vùng biển “máu” kia để đi tới một vùng biển hoàn toàn khác.

Mà trước đó Thích Nguyên Võ nói địa điểm mà hắn hay săn bắn nằm ở ngay chỗ này.

Ở phía này, dọc đường bờ biển có rất nhiều đá ngầm trải dài.

Bình Luận (0)
Comment