Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 864 - Chương 864 - Thú Tâm Cự Thú

Chương 864 - Thú Tâm Cự Thú
Chương 864 - Thú Tâm Cự Thú

Trong đó có hai khối đá ngầm lớn, giữa hai khối đá đó lộ ra một khe hở nhỏ.

Đương nhiên, cái khe đó nhỏ so với đám quái thú đại dương.

Trên thực tế, cái khe hở này hoàn toàn đủ rộng cho mấy người trưởng thành xếp hàng ngang đi qua, nói là một cái cốc nhỏ cũng không quá.

Năm đó ở nơi này, Thích Nguyên Võ cũng bị nhiều con quái thú đại dương tập kích ở đây.

Hắn cuống quít chạy tới nơi này.

Kết quả là có một con quái thú đầu óc không thông minh đuổi theo, cắm thẳng vào cái khe hở này.

Thích Nguyên Võ cũng nhờ vậy mà nhặt được món hời, đánh chết luôn con quái thú đó.

Viên Ma Thần hạch “Thú Tâm Cự Thú Tablinr” mà hắn đưa cho Lâm Tử Lạc cũng là lấy từ con quái thú đó ra.

Hiện tại bọn họ còn có thể nhìn thấy thi thể con quái thú đại dương bị kẹt ở giữa khe hở còn chưa hoàn toàn phân hủy hết.

Lâm Tử Lạc và Thích Nguyên Võ dời hết tất cả những phần còn lại của thi thể ra xa khỏi khu vực đó, dọn dẹp ra một khoảng trống lớn.

Lại một lần nữa, chỗ này trở thành một cái bẫy hoàn hảo.

Sau khi bố trí xong xuôi tất cả, hắn bèn lấy cái bình được bịt kín ra, đặt sâu trong cái khe hở, cũng bố trí một loạt những biện pháp bảo vệ.

Nếu như quái thú hải dương muốn lấy được cái bình đó thì nhất định phải chui sâu vào giữa cái khe hở này.

Đến lúc đó…

Sau khi chuẩn bị xong xuôi một loạt, Lâm Tử Lạc bèn dẫn Thích Nguyên Võ đi núp ở trong khe hở, lẳng lặng đợi cá mắc câu.

Bọn họ kiên nhẫn đợi gần nửa tiếng đồng hồ, sau đó nhìn thấy trên mặt biển có một chỗ gợn sóng lên.

Giây tiếp theo, một cái càng như kìm kẹp thò ra từ trong những làn sóng.

Cái càng khổng lồ cường tráng, chỉ một phần vuốt đằng trước đã dài tới hai mươi mấy mét, giữa hai cái càng cứng rắn là một lượng lớn răng cưa nhọn hoắt nhô ra, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta sợ hãi.

Lát sau, một con cua có bề ngoài to lớn có cái đầu của một con quái thú đại dương từ trong nước ngoi lên trên bờ, lao về phía cái khe nứt.

“Quái thú đại dương Ngao Kiềm Cự Thú” cấp 73.

Ở bên ngoài khe hở, khi Ngao Kiềm Cự Thú nhìn thấy cái bình được bịt kín nằm ở bên trong, nó hưng phấn tới mức cái miệng phun ra một lượng bọt biển lớn.

Nó vội vàng dùng cái càng cua khổng lồ của mình luồn vào khe hở, muốn móc cái bình đó ra.

Thế nhưng kì lạ là cái bình này như có chân, dưới sự lôi kéo của bùn đất, nó xê dịch ra đằng sau.

Vì xê dịch như thế nên cái càng cua cứng rắn của Ngao Kiềm Cự Thú không với được đến cái bình.

Cho nên nó chỉ có thể cố gắng chen cơ thể của mình vào cái khe đó, từ đó dễ dàng duỗi cái càng cua cứng như đá của nó vào trong.

Ngay khi cái càng của nó sắp chạm tới cái bình được bịt kín, phía trên vết nứt đột nhiên phát ra tiếng vang ầm ầm.

Nó ngẩng đầu nhìn lên, một lượng lớn đá tảng và bùn đất rớt từ trên đỉnh khe nứt xuống, rất có xu thế muốn chôn vùi tất cả.

Xuất phát từ bản năng, nó muốn lui về phía sau.

Kết quả nó phát hiện vì cơ thể của mình đã chen vào trong vết nứt quá sâu nên bị kẹt chặt trong đó, trong thời gian ngắn không thể nào dứt ra ngoài được.

Đã nghèo còn gặp cái eo.

Ngay khi từng mảng lớn bùn đất từ bên trên rơi xuống bịt kín hai mắt của nó, nó phát hiện ra được từ đằng sau mình có uy áp kinh người ập tới.

Con mắt bị bịt kín, cơ thể bị kẹt, hiện tại nó chỉ có thể hoạt động cái càng còn sót lại ở bên ngoài khe nứt.

Thế này thì lấy gì mà phản kháng?

“Soạt!”

Một đao hạ xuống, Ngao Kiềm Cự Thú cảm giác được ít nhất là hai cái chân sau của mình đã mất đi tri giác.

Nhưng như thế còn chưa xong.

Một câu “Đi chết đi” vang lên ngay trước mặt nó.

Ngay sau đó, từng nắm đấm như những hạt mưa lớn chừng bao cát rơi đùng đùng xuống mặt nó.

Từng đòn từng đòn có uy lực tương đối đáng sợ.

Cứ như vậy, đầu thì bị đấm, bên sườn thì bị đao bổ vào.

Ngao Kiềm Cự Thú chỉ có thể nương vào thể chất siêu cường của mình để chống đỡ một thời gian ngắn, cuối cùng nó không cam lòng mà phát ra một tiếng gầm giận dữ, sau đó ôm hận mà chết.

“Xong! trước tiên ngươi vận chuyển cơ thể của nó, hành động nhất định phải nhanh.”

Lâm Tử Lạc giơ Cửu Lê đao lên, vội vàng chỉ huy Thích Nguyên Võ.

Trên gương mặt Thích Nguyên Võ tràn đầy vẻ hưng phấn, bắt đầu tách cơ thể Ngao Kiềm Cự Thú thành từng khối từng khối, sau đó kéo chúng ra khỏi khe nứt.

Không dễ dàng gì!

Bản thân mình cuối cùng cũng có ích!

Lâm Tử Lạc thì huy động hai cánh của mình bay tới bên cạnh đầu của Ngao Kiềm Cự Thú, dùng Cửu Lê đao chọc vào đầu của nó, không ngừng khua khoắng.

Chỉ một lát sau hắn đã chạm tới Ma Thần hạch ở trong đó.

Lấy Ma Thần hạch ra, dùng nước sạch cọ rửa xong là có thể nhìn thấy rõ ràng, dưới ánh mặt trời, toàn bộ vật thể hình thoi sạch sẽ trong suốt, hoàn hảo không tì vết.

Xinh đẹp!

Lần này để Thích Nguyên Võ tấn công vào đầu của quái thú đại dương, kết quả lấy được Ma Thần hạch, ở trong trạng thái hoàn hảo y như cũ!

Sau khi kiểm tra Ma Thần hạch xong, Lâm Tử Lạc cũng bắt đầu trợ giúp Thích Nguyên Võ dọn dẹp thi thể của Ngao Kiềm Cự Thú.

Hai người hợp lực lại với nhau, chỉ mất vỏn vẹn mười mấy phút đã quét dọn sạch sẽ toàn bộ khe nứt, đưa nó về dáng vẻ như ban đầu.

Bình Luận (0)
Comment