Đối mặt tiểu nữ quỷ đuổi theo, người đàn ông trung niên giật nảy mình, vội vàng móc ra một lá bùa, niệm động chú ngữ, vung lên về phía tiểu nữ quỷ, lá bùa hóa thành một đạo hoàng quang đánh bay tiểu nữ quỷ.
Sau đó trung niên nam tử lại không chút nào dừng lại, đóng cửa xe, nhanh chóng đi xa.
Tiểu nữ quỷ giữ vững thân thể, nhìn trung niên nam tử chạy, khí nộ kêu to, sau đó nó đột nhiên nhìn về phía Trần Hạo xe, con mắt đen nhánh, lăng lệ đáng sợ.
Trần Hạo:
- . . .
Sao thế, giận chó đánh mèo? Ha ha.
Trần Hạo bất động thanh sắc nhìn tiểu nữ quỷ.
Tiểu nữ quỷ thân ảnh lóe lên, hiển hóa thân ảnh ở ghế phụ trong xe Trần Hạo, nhìn Trần Hạo nói:
- Đuổi theo hắn.
Trần Hạo lạnh nhạt nói:
- Không đuổi theo.
Tiểu nữ quỷ giận dữ, nâng tay còn nhỏ lại bén nhọn lên, hung tợn nói:
- Đuổi theo hắn.
Trần Hạo bĩu môi, lạnh nhạt nói:
- Ngươi muốn hại người, ta mặc kệ thì cũng thôi đi, còn giúp ngươi hại người, chuyện này không thể được. Tiểu nữ quỷ cả giận nói:
- Là hắn hại chúng ta trước, hắn hại chết ông ngoại và bà ngoại của ta.
Trần Hạo sững sờ, chăm chú nhìn tiểu nữ quỷ nói:
- Ngươi xác định?
Tiểu nữ quỷ hung tợn nói:
- Chính là hắn, dù hóa thành tro ta cũng nhận ra, mau đuổi theo hắn, ta muốn báo thù.
Ding: Lệ hồn Minh Châu, oán linh bảy ngày, hoàn thành di nguyện, ban thưởng ba tháng đạo hạnh.
Nha, kích phát nhiệm vụ! Chuyện này là thật.
Mà lại ban thưởng còn không ít, ba tháng đạo hạnh đó.
Trần Hạo lúc này khởi động, nói:
- Yên tâm đi, chạy không thoát.
Nói xong Trần Hạo giẫm chân ga, tiếng bánh xe gào thét vang lên, đuổi theo hướng gã đàn ông trung niên.
Âm Dương Nhãn khóa chặt khí tức pháp lực yếu ớt của người đàn ông trung niên, Trần Hạo một bên lái xe, vừa lên tiếng nói:
- Tiểu gia hỏa, hiện tại có thể nói cho anh biết em tên là gì, chuyện này rốt cuộc là như thế nào không? Vừa rồi em hại chết đến hai người đấy.
Tiểu nữ quỷ một mực chú ý phía trước, nghe vậy nói:
- Chuyện không liên quan tới anh.
Khóe miệng Trần Hạo giật một cái.
Ông trời ơi, ta đã hỗ trợ như thế rồi, hỏi thăm một chút cũng không được ư? Ngươi là lệ quỷ thì hay lắm à, ca chỉ cần dùng một bàn tay là có thể giải quyết được đấy.
Trần Hạo tiếp tục nói:
- Hay là nói thử đi, không chừng anh có thế giúp một tay đấy.
Tiểu nữ quỷ quay đầu nhìn về phía Trần Hạo:
- Không cần anh hỗ trợ, em có thể tự báo thù, anh cứ lo việc lái xe của anh đi.
Trần Hạo:
- . . .
Gặp được tiểu nữ quỷ siêu hung hãn như thế, ta vẫn nên thành thật một chút vậy.
Không ngừng truy kích, chậm rãi liền đi tới bên ngoài một cao ốc.
Trần Hạo quan sát được khí tức pháp lực trung niên nam tử đang tiến vào cao ốc.
Mà giữa cao ốc mơ hồ có linh tính ba động, hiển nhiên là hang ổ của người đàn ông trung niên kia.
Trần Hạo dừng xe, đang muốn mở miệng, chợt im lặng.
Tiểu nữ quỷ trực tiếp lách mình biến mất.
Mẹ nó, tiểu thí hài không biết lễ phép gì cả, mà ngươi lại quá xúc động, tên kia cũng không phải người bình thường, hang ổ còn có pháp khí hộ thân, ngươi muốn báo thù, đoán chừng khó khăn.
Trần Hạo cũng không nóng nảy, sau khi xuống xe, chậm rãi đi vào cao ốc.
Thông qua thang máy một đường hướng lên, không bao lâu Trần Hạo đi tới tầng 12.
Mới vừa đi ra thang máy, Trần Hạo liền nghe được một tiếng hét thảm, theo tiếng nhìn lại, Trần Hạo liền thấy tiểu nữ quỷ bị một cỗ linh quang bắn bay.
Nhếch miệng cười một tiếng, Trần Hạo đi tới.
- Anh nói rồi, em cần phải có người hỗ trợ, nếu không em se không thể báo thù được.
Đi đến bên cạnh tiểu nữ quỷ, Trần Hạo cười tủm tỉm nói.
Tiểu nữ quỷ không cam tâm, lần nữa phóng tới cửa phòng.
Vừa mới tới gần, trên cửa phòng đột nhiên bộc phát linh quang, sau đó tiểu quỷ lần nữa bị bắn bay, phát ra tiếng kêu thảm, âm khí trên thân đều tán đi không ít, mơ hồ mấy cái âm hồn khác cũng có xu thế tản ra.
Trần Hạo nhìn về phía cửa phòng, liền phát hiện linh quang trên cửa phòng mơ hồ giống như là đồ án bát quái. Cẩn thận quan sát, Trần Hạo liền nhìn ra, đồ án bát quái này là khắc hoạ ra, bên trong tựa hồ dùng linh vật phác hoạ bổ sung, vì thế khiến đồ án bát quái có một chút linh tính.
Môn linh hộ pháp rất sáng tạo à nha.
Trần Hạo mỉm cười, cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn tiểu nữ quỷ.
Liên tục hai lần bị đẩy lùi, tiểu nữ quỷ cũng có chút e ngại, nhìn về phía Trần Hạo.
- Anh mới vừa nói muốn giúp em.
Trần Hạo lạnh nhạt nói:
- Đúng là anh nói thế, bất quá anh phải xem tình huống rồi mới quyết định có giúp hay không.
Tiểu nữ quỷ nói:
- Người kia hại chết ông ngoại và bà ngoại của em. Trần Hạo nói:
- Em nói rõ xem, là hại chết như thế nào.
Tiểu nữ quỷ nhìn Trần Hạo thật sâu một lát, rốt cục mở miệng.
Nguyên lai tiểu nữ quỷ tên Chu Minh Châu, năm nay mới sáu tuổi, gia đình không hoàn mỹ, cha là một gã sở khanh, lúc đang hoài thai Chu Minh Châu, ông ta đã bỏ rơi mẹ Minh Châu. Mặc dù như thế, mẹ Chu Minh Châu vẫn cô bé ra, coi như máu thịt, bảo bối trong tay, cái tên của cô bé chính là minh chứng tốt nhất.
Vài ngày trước là sinh nhật của Chu Minh Châu, ông ngoại bà ngoại và mẹ quyết định dẫn cô bé đi chơi một ngày, để tiểu nữ quỷ có một sinh nhật thật vui vẻ.
Đây vốn là chuyện tốt, một gia đình mỹ hảo.
Nhưng trời có bất trắc phong vân, chơi đùa một ngày, tới gần chạng vạng tối, một nhà bốn người lái xe trở về, trên đường đột nhiên gặp phải mấy người đua xe, ông ngoại Chu Minh Châu không xử lý kịp, trực tiếp lao xe ra khỏi đường, xe nát người mất.
Chuyện này cũng chưa hết.
Tựa hồ có một chút hiểu biết với chuyện linh dị, người đua xe sau khi thu dọn một nhà Chu Minh Châu liền liên hệ với gã đàn ông trung niên này, khi hoả táng an táng sau nghĩa địa khắc hoạ phù chú lên, ngăn cản linh hồn của bọn họ chạy ra ngoài.
Vì muốn kêu oan, ông ngoại và bà ngoại Chu Minh Châu dùng hồn phách xung kích phù chú, bỏ ra đại giới hồn phi phách tán, giúp Chu Minh Châu và mẹ mình chạy ra nghĩa địa.
Còn tàn hồn ông ngoại bà ngoại Chu Minh Châu bám vào trên thân cô bé, đến đây lấy mạng báo thù.
Thế nhưng bọn họ truy tìm cừu nhân cũng không ngờ tới trong nhà cừu nhân còn có linh vật, mẹ cô bé cũng bị hồn phi phách tán.
Mắt thấy những người thân của mình cứ như vậy chết đi, tiểu nữ quỷ phẫn nộ, nó hấp thu tàn hồn mẫu thân, dung hợp lực lượng tam hồn, để cho mình chuyển hóa trở thành lệ quỷ, dựa vào chấp niệm báo thù trong lòng, sinh sinh áp chế linh vật hộ trạch, báo thù rửa hận.
Nguyên bản còn một người hại chết bọn họ, tiểu nữ quỷ dự định đi tìm kẻ kia.
Thế nhưng không nghĩ tới gã đàn ông trung niên kia tự mình chạy ra, oán hận xông lên, nó đương nhiên sẽ không bỏ qua kẻ ngăn cản một nhà mình báo thù, còn làm ông ngoại bà ngoại hồn phi phách tán.
Nghe xong chuyện này, mày Trần Hạo nhăn lại.
Băng đua xe? Đây chính là một đám bại hoại, chỉ muốn mình vui vẻ, không để ý đến sinh mệnh người khác, chết không có gì đáng tiếc.
Mặt khác người đàn ông trung niên kia thân là người tu hành, thế mà trợ Trụ vi ngược, dùng phù chú áp chế linh hồn, hành động này không nói có phải là giúp người xấu hay không, nhưng nó đã khiến một nhà Chu Minh Châu không thể tiến vào luân hồi được, hoàn toàn là hành vi độc ác.
- Nếu thật như thế, vậy anh sẽ giúp em.
Trần Hạo mở miệng, sau đó đi tới trước của phòng, nhìn thoáng qua đồ án bát quái, vươn tay, đầu ngón tay lưu động pháp quang, chậm rãi ngưng tụ một ụ nước.
Trần Hạo lắc ngón tay một cái, nước rơi vào trên đồ án bát quái, thẩm thấu trong đó.
Chờ dòng nước chảy hết, linh tính bên trong đồ án bát quái liền biến mất không còn tăm tích, đồ án bát quái, phá!
Minh Lâm - Lục Đạo - TruyenYY.com