Thu Ngữ vừa đi, không gian xung quan liền trở nên yên tĩnh im ắng.
Trần Hạo ngưỡng vọng nhìn ngôi sao đầy trời, đột nhiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Một trận hành đạo, tao ngộ rất nhiều, cũng lĩnh ngộ rất nhiều.
Đặc biệt là tiếp xúc cùng Thu Ngữ, Trần Hạo phát hiện một ít ý nghĩ cũng thực buồn cười.
Người tu hành cũng không phải làm ăn, không cần kết giao tứ phương, có ba lượng hảo hữu, đàm huyền luận đạo là được, muốn nhiều đạo hữu như vậy làm gì? Kết giao nhiều, rồng rắn lẫn lộn, có lẽ sẽ làm cho người đỏ mắt, đây chính là lấy họa chi đạo.
Đến tận đây, Trần Hạo đột nhiên cảm thấy. Trận này hành đạo nên kết thúc, trở về hảo hảo kiềm chế lại, lắng đọng, vững chắc căn cơ lại.
Ở Sơn Khâu Quan nghỉ ngơi một đêm, ngày thứ hai Trần Hạo liền xuất phát.
Mang theo mấy con vật lái xe trở về, một đường đi cao tốc, không có chút nào dừng lại.
Buổi chiều hai ngày sau, Trần Hạo đã đi tới Thạch Thành.
Cửu biệt trở về, thành thị quen thuộc ngày xưa vẫn như trước, không có gì thay đổi.
Phòng ở cũng rất sạch sẽ, hẳn là trước khi đi, Chu Cương lưu lại chìa khoá, anh ta thường để cho người tới quét dọn.
Trong lòng sinh ấm áp, Trần Hạo gọi điện thoại cho Chu Cương, thông báo mình đã trở về.
Chu Cương đại hỉ, yêu cầu đón tiếp Trần Hạo.
Trần Hạo cũng không cự tuyệt, đáp ứng sau đó cúp điện thoại.
Tuần đồ mệt nhọc, Trần Hạo thanh tẩy một cái, thay một thân quần áo khô mát, sau đó hỏi thăm mấy con vật, muốn cùng mình đi dự tiệc hay không.
Biết được là đi tới nhà Chu Cương ăn cơm, mèo mun biểu thị cự tuyệt, nó sợ tiểu nha đầu kia thích túm lông, đánh cũng đánh không được, cự tuyệt cũng không tốt, dứt khoát không gặp mặt.
Mà mèo mun để Lam hồ điệp phiên dịch truyền lời, lúc này trở về, nó muốn đi thăm cô gái chiếu cố nó nhiều năm lúc trước.
Gà ngốc cũng không muốn về ông chủ cũ, linh trí nó phóng đại rất rõ ràng, mình bị bán đi, nếu trở về, không chừng ông chủ cũ bắt lấy nó lại bán một lần, đến lúc đó làm thế nào.
Bất quá nó cũng không muốn đi dự tiệc, muốn ở nhà học nói, có gắng vì mộng súng ống.
Bạch Lộ thì biểu thị muốn dốc lòng tu hành, Lam hồ điệp cũng không muốn chạy loạn.
Cuối cùng Trần Hạo đành phải đi một mình.
Lái xe đi vào nhà Chu Cương, gõ gõ cửa, tẩu tử Dương Tuệ liền ra mở cửa.
Nhìn thấy Trần Hạo, Dương Tuệ lộ ra khuôn mặt tươi cười:
- Anh chị luôn chờ cậu quay về, Đồng Đồng không biết nhắc tới cậu bao nhiêu lần, chỉ hỏi Hạo thúc thúc bao giờ trở về.
Trần Hạo vừa vào cửa vừa cười nói:
- Đồng Đồng nói như vậy à, nó ở chỗ nào rồi?
Dương Tuệ nói:
- Đi học ở nhà trẻ rồi, Chu ca cậu mỗi ngày đưa đón, vừa vặn cậu trở về, Chu ca cậu thuận đường đi mua chút đồ ăn, đón tiếp cậu vẫn là trong nhà tương đối tốt.
Trần Hạo nói:
- Chuyện này tuyệt đối tốt, mấy ngày này không ăn thức ăn tẩu tử làm, rất nhớ.
- Ha ha, vậy cậu nghỉ ngơi trước, chị đi nấu canh trước, tẩu tử gần đây vừa học được một loại canh, Chu ca cậu thử qua nói rất ngon, hôm nay liền làm cho cậu nếm thử.
- Được, làm phiền tẩu tử rồi.
Chờ Dương Tuệ đi vào phòng bếp, Trần Hạo tìm sofa ngồi xuống.
Trái phải vô sự, Trần Hạo lấy ra điện thoại.
Hành đạo đến nay, Trần Hạo cơ bản thuộc về trạng thái tuyệt giao cùng điện thoại, ngoại trừ cách mấy ngày gọi điện thoại cho mẹ báo bình an, cũng không có tác dụng khác.
Giờ phút này mặc kệ là QQ hay là Wechat, đều chồng chất đầy tin tức, các loại 99+.
Trần Hạo cười cười, từng cái ấn mở.
Tin tức QQ tất cả đều là tin tức nhóm, group bạn học, bằng hữu, công việc, còn có một nhóm trước kia thêm các bạn đọc.
Group bạn học có bốn cái, tiểu học, sơ trung, cao trung, đại học.
Trong đó náo nhiệt nhất là nhóm cao trung, đồng học bên trong đều là người bản địa, nói chuyện đều thoải mái, nói khoác, bạn gái, cái gì năm thu nhập mười mấy vạn, hỗn không ra cái gì. Trần Hạo chỉ là lật nhìn một chút liền thôi.
Những đồng học nói khoác này hắn rất rõ ràng, trong nhà không quan hệ, toàn mẹ nó đi nhà máy làm việc, từng người tiền lương hai ba ngàn, còn chưa nhất định có người muốn. Chỉ là đầu thai tốt, có cái gì tốt để khoe khoang, ca được hệ thống còn không nói cái gì đây.
Nhóm tiểu học, sơ trung cùng cao trung liền phát tin tức ít, đứt quãng, cũng không ai nói tiếp, trữ hàng mấy tháng mới góp nhặt hơn một trăm tin, ngoại trừ nhóm đại học công tác ít có thời gian nói nhảm, nhóm tiểu học cùng sơ trung xem chừng không được bao lâu sẽ tan.
Các bạn đọc không nói, sách cũng không nhìn, còn nói cọng lông.
Đóng lại QQ, mở ra Wechat, Trần Hạo lay một cái, đột nhiên nhãn tình sáng lên.
Là mình thêm nhóm bằng hữu Long đại sư.
Lúc này bên trong đang nói chuyện phiếm.
Trần Hạo mở ra xem. Quả nhiên, Long đại sư online, đang cùng hai đạo hữu nói chuyện phiếm.
Trần Hạo lật xem một cái, trò chuyện liên quan tới một cái vấn đề phong thuỷ công trường.
Tựa hồ người chết ở công trường, sau đó liền xuất hiện sự kiện linh dị, trong đó một đại sư tiếp nhận nhiệm vụ, đi qua nhìn một chút, kết quả phát hiện công trường cũng không phải là vấn đề phong thuỷ. Cho dù là ban đêm đi điều tra cũng không có phát hiện cái gì dị thường.
Thế nhưng lúc đại sư kia dự định rời đi, công trường lại chết thêm người, kiểu chết còn rất thê thảm, thậm chí sau khi chết đều không có hồn phách, nhìn không giống như là người sống gây nên, cho nên y ở trong nhóm xin giúp đỡ.
Sau đó Long đại sư cùng một đại sư khác thì giúp một tay hỏi thăm, tìm hiểu tình huống, trong lúc đó còn dẫn chứng phong phú, các loại thảo luận, hiển lộ rõ ràng ra mấy vị đại sư này một đạo đối với phong thuỷ, kiến thức linh dị và học thức thâm hậu.
Trần Hạo nhìn mở rộng tầm mắt, lật đến cuối cùng liền thấy Long đại sư phát tin tức nói:
- Đây không phải vấn đề phong thuỷ, đây là có tà đạo âm mưu giết người, đoán chừng là muốn mượn thủ pháp phong thuỷ để che dấu sự thật phạm tội. Lão Trương, ông vẫn là tham gia cái khác, loại sự tình này vẫn là giao cho Ban Ngành Liên Quan đi.
Lão Trương đại sư trả lời:
- Tôi cũng giải thích cho lão bản công trường, thế nhưng ông ta càng sợ hơn, quấn lấy không cho tôi đi.
- Người kia là người quen à? Làm sao giới thiệu cho ông loại nhiệm vụ này?
- Là ngũ ca.
- Ngũ ca? Lão tiểu tử này không phải rửa tay chậu vàng, không làm chuyến này sao? Làm sao còn hỗ trợ giới thiệu?
- Nói đến phức tạp, ngũ ca cũng là bị người quen xin giúp đỡ, ài, mấy người nói làm thế nào, tôi hiện tại mặc kệ đi đâu, lão bản công trường đều đi theo tôi, sợ tôi chạy, đi ngủ đều ở bên cạnh giường của tôi dựng chăn đệm nằm dưới đất, lão tử cũng sợ.
- Ha ha ha, lão bản chẳng lẽ làm việc trái với lương tâm, lúc này mới sợ trả thù, lão Trương ông kiềm chế một chút, cũng đừng vì một chút tiền mà kéo mình vào.
- Đúng đúng, chúng ta làm chính là phong thuỷ, cũng không phải đấu pháp cùng người ta, vì ít tiền không đáng.
Nhìn mấy vị đại sư trò chuyện như thế này, Trần Hạo cười cười, phát tin:
- Chào mấy vị đại lão.
- ...
-...
-...
Nhóm lập tức an tĩnh lại.
Sau một lúc lâu, Long đại sư phát tin tức:
- Tu hành giới lão bị vùi dập giữa chợ cung nghênh Trần Hạo đại lão giáng lâm.
Tu hành giới lão bị vùi dập giữa chợ cung nghênh Trần Hạo đại lão giáng lâm + 1
Tu hành giới lão bị vùi dập giữa chợ cung nghênh Trần Hạo đại lão giáng lâm + 2
Hai vị đại sư vội vàng bổ sung.
Hiển nhiên sự tình Trần Hạo nhóm người đều biết, đây chính là một kẻ tu hành rất có tiền đồ, tân tú thiên kiêu!
Đáng giá kết giao.
Trần Hạo phát ảnh chân dung mồ hôi lạnh.
- Đúng rồi, Trần Hạo đại lão cậu không phải hành nghề đạo sao, muốn đi nhìn việc bên kia của lão Trần hay không?
Long đại sư tiếp tục phát tin tức.
Trần Hạo cười nói:
- Anh nói chậm, tôi hôm nay vừa trở về Thạch Thành, dự định lắng đọng một chút, tạm thời không có ý định đi ra.
Minh Lâm - Lục Đạo - TruyenYY.com