Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 302 - Chương 302: Muốn Tìm Chút Kích Thích, Lại Gặp Đả Kích Lớn

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 302: Muốn Tìm Chút Kích Thích, Lại Gặp Đả Kích Lớn

- Cậu về Thạch Thành rồi? Không có ý định hành đạo nữa?

Nghe Trần Hạo nói, Long đại sư phát tin tức hỏi thăm.

Trần Hạo trả lời:

- Ừm, ở phương bắc gặp không ít chuyện, cảm ngộ rất nhiều, cho nên dự định an tâm, hảo hảo tiềm tu một đoạn thời gian.

Long đại sư:

- Là như thế này, ừm, chuyện Trần Hạo đại lão gặp khẳng định không phải người tu hành bình thường chúng ta có thể so sánh, không biết có thể nói cho chúng ta một chút sự tình hành đạo hay không, để chúng ta được thêm kiến thức?

- Đúng thế, Trần Hạo đại lão, chúng ta chỉ có thể trà trộn phàm tục, vất vả kiếm chút tiền sinh hoạt, đối với sự tình giới tu hành chân chính cũng không rõ nhiều, cậu hành đạo nhất định thập phần thú vị.

- Ha ha, Trần Hạo đại lão cậu không biết, bên trong chúng ta có đạo lão tám năm trước gặp được một con lệ quỷ đạo hạnh không kém trăm năm, cũng không biết vận khí cứt chó gì, trốn khỏi một kiếp. Kết quả hiểm tử hoàn sinh không may mắn thì cũng thôi đi, còn trước mặt chúng ta hít hà bảy tám năm, cậu mau nói tao ngộ khi mình hành đạo, để cái lão này về sau cũng không tý lại đem chuyện xưa xửa xừa xưa ra nói.

Chu đại sư nói xong, Trần Hạo nhìn dở khóc dở cười.

Những đại sư này không nói tu vi, nhỏ nhất đều là tuổi bốn mươi, giọng điệu này hoàn toàn là người già nhưng tâm không già.

Còn Long ca, ngươi là cố ý à? Cảm giác mình bị ta kích thích còn chưa đủ, còn muốn để đồng đạo khác cũng bị lừa một cái sao? Ngươi làm như vậy thật sao? Lương tâm của ngươi sẽ không đau sao?

Lúc này, La Bình đại sư phát một đầu tin tức.

- Lão Chu, ta không nói lời nào không có nghĩa là ta không ở đây, ngươi nói ta như vậy, là không sợ sao?

- Nha, lão La ngươi ở đây à, thế mà dòm màn hình không trả lời, khinh bỉ. Bất quá ta nói có sai sao?

- Được, tại trước mặt đại lão Trần Hạo, ta không cùng ngươi tranh, hôm nào ta đi tìm ngươi, một rương Ngũ Lương Dịch chuẩn bị xong, ngươi rửa sạch sẽ cái mông chờ xem.

Sau đó, La Bình đại sư lại phát một đầu tin tức:

- Trần Hạo đại lão, lần đầu nói chuyện phiếm, không cần tin tưởng những lão gia hỏa này nói, ta người này rất điệu thấp, xưa nay không đem sự tình giao chiến lệ quỷ trăm năm treo ở bên miệng.

Trần Hạo cười phát tin tức:

- Ừm, ta tin tưởng La Bình đại lão.

- Không dám, đừng gọi ta đại lão, ngài mới là chân tu sĩ, chúng ta đây đều từ bỏ đại đạo, kiếm miếng cơm ăn trên xã hội.

- Lão La nói câu này nói đến ý tưởng bên trên, sau khi Trần Hạo đại lão về đây, cảm giác đẳng cấp chúng ta đều cao hơn một chút.

Trương đại sư phát biểu.

Trần Hạo vội vàng phát tin tức:

- Trương đại sư nói đùa, ta chỉ là một tán tu, không dám nhận.

- Được, không nói chuyện khác, Trần đạo hữu, có thể nói một chút sự tình hành đạo được không? Ta đã chuẩn bị xong quýt, chờ ngươi lên tiếng.

Long đại sư chen vào nói.

Trần Hạo nghĩ nghĩ, vẫn là ăn ngay nói thật:

- Gặp không ít chuyện, ừm, phát hiện một cái yêu hồn Thủy Hầu Tử bị phong cấm, diệt.

- Yêu hồn Thủy Hầu Tử? Cái này rất hiếm thấy, Thủy Hầu Tử nhiều, nhưng Nhập Đạo ít, sư tổ ta tu hành có ghi chép bút ký, hơn bảy mươi năm trước gặp được một con, đáng tiếc Thủy Hầu Tử yêu giảo hoạt, chạy rất nhanh, chỉ là nhìn liếc qua một chút liền không tìm thấy nữa.

- Trần Hạo đại lão quả nhiên lợi hại, yêu hồn nói diệt liền diệt, nếu ta gặp được, đoán chừng chỉ có thể chạy.

- Còn không, còn không?

Giờ phút này, Long đại sư đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách, một bên giám sát con gái nhỏ bảy tuổi làm bài tập, một bên phát tin tức, trên mặt cười gian.

Các ngươi liền kinh ngạc, đây chỉ là món ăn khai vị mà thôi.

Đối với Trần Hạo đạo hữu, ta tin tưởng phương bắc hắn đi khẳng định gặp rất nhiều chuyện, mà lại là sự tình chúng ta ai cũng không gặp được, nhất định phải ép hỏi ra, để đám gia hỏa các ngươi tự cho là có tu vi trước mặt phàm nhân biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, về sau cùng ta cùng một chỗ hô Trần đại lão đi.

Trần Hạo tiếp tục phát tin tức:

- Gặp một Thiên Sát Cô Tinh, ta chạy.

Trong nhóm trong nháy mắt yên tĩnh.

Sau một lúc lâu, Trương đại sư phát biểu:

- Mẹ kiếp, Thiên Sát Cô Tinh? Trần đại lão thế mà gặp loại người quỷ dị này!

- Đáng sợ, Thiên Sát Cô Tinh đó, thấy được ta đều bị hù chết.

- Không thể trêu vào, loại người này chính là đời trước chọc thiên nộ, thượng thiên giáng tội, phàm tu hành gặp được chỉ có thể trốn tránh.

- Mấu chốt nhất là, gặp Thiên Sát Cô Tinh, Trần Hạo đạo hữu thế mà không có chuyện gì? Lợi hại, đại lão của ta.

Long đại sư sợ hãi thán phục.

Mặc dù Trần Hạo nói mình chạy, chuyện này nghe rất không quang vinh. Nhưng Long đại sư rất rõ ràng uy lực Thiên Sát Cô Tinh, đây mẹ nó căn bản chính là khắc tinh của tất cả người tu hành trong thiên hạ. Gặp không chạy mới là ngu xuẩn, bởi vì chỉ cần cùng Thiên Sát Cô Tinh có một chút xíu liên lụy liền bị tai vạ nguy hiểm bất ngờ.

Trần Hạo trả lời:

- Có chuyện, bởi vì liên lụy một chút xíu, bị tử khí Thiên Sát quấn thân, sau khi đi phương bắc, cùng Hoàng tiên nãi, một trong ngũ gia tiên quấn lấy, kém chút bị hố chết.

- Hoàng tiên nãi!!!

La Bình đại sư phát một câu, ba cái dấu chấm than biểu thị là ông ta chấn kinh.

Long đại sư cũng lập tức đứng lên, đụng phải cái bàn, làm chén nước trên bàn bị lắc đổ.

Cô bé đang làm bài tập ngẩng đầu nghi hoặc nhìn về phía Long đại sư.

Long đại sư vội vàng nói:

- Duyệt Duyệt không có việc gì, cha vừa rồi bị con gì cắn một cái.

Nhãn tình cô bé sáng lên, liền vội vàng đứng lên nói:

- Bị cắn phải thoa thuốc, nếu không sẽ nghiêm trọng, con đi lấy thuốc.

Nói xong cô bé chạy đi.

Long đại sư lại không có thời gian phản ứng với con gái, khoanh tay tiếp tục gửi tin tức.

- Trần đạo hữu, vậy ngươi không sao chứ?

Trần Hạo trả lời:

- Ta không sao, nào có sự tình gì. Hoàng tiên nãi kia muốn hố ta, kết quả bị ta chém giả thân trăm năm đạo hạnh, còn thu dây thừng hoàng tiên, cuối cùng Hoàng tiên nãi hao tốn một chút đại giới đổi về. Nhân quả này mới xem như có một cái kết thúc, ta đoán chừng chuyện này cũng không xong, bất quá nó tổn thất trăm năm đạo hạnh, về sau muốn tìm ta gây phiền phức, đoán chừng phải đợi.

Long đại sư:

- ...

Trương đại sư:

- ...

Chu đại sư:

- ...

La Bình đại sư:

- ...

Bên trong nhóm lập tức triệt để trầm mặc xuống.

Cho dù là Long đại sư cũng trong lúc nhất thời không có tâm tư tiếp tục đả kích đồng đạo.

Ông ta kiến thức Trần Hạo tiến bộ thần kỳ, đối với sự tình Trần Hạo có thể gặp được có loại tin tưởng vững chắc, thế nhưng sự tin tưởng vững chắc này cũng có ranh giới cuối cùng.

Vừa vặn rất tốt, điểm mấu chốt của mình vẫn là quá thấp, quá coi thường Trần đạo hữu.

Đây cũng không phải là ngưu bức có thể hình dung, đây là thần bức rồi! Mẹ nó ngươi đến Hoàng tiên nãi vị đại lão giới yêu tu đại danh đỉnh đỉnh đều đánh bại, chém trăm năm đạo hạnh không nói, còn đoạt pháp bảo. Hoàng tiên nãi còn bị ngươi làm cho trả giá đắt mới có thể đổi về pháp bảo?

Ha ha, ngươi xác định là ngươi gặp Thiên Sát tử khí, mà không phải Hoàng tiên nãi gặp phải sao?

- Ta quyết định, cái giao tình quỷ gì, xóa không ra mặt mũi, đi mẹ nó lão bản công trường, ta hiện tại liền đi Thạch Thành. Trần Hạo đại lão, ngươi gặp ta không? Ta muốn mời ngươi ăn cơm, đi nhà tắm hơi, xem đại bảo kiếm.

Thời điểm này thấy Trương đại sư phát ra một đầu tin tức phiền phức.

Trần Hạo:

- ...

Minh Lâm - Lục Đạo - TruyenYY.com

Bình Luận (0)
Comment