- Trương đại sư, ngươi quá phận, ngươi đem Trần đại lão thành cái gì rồi? Còn nhà tắm hơi, còn đại bảo kiếm? Ha ha, ngươi đây là muốn hố Trần đại lão sao?
Long đại sư phát một đầu tin tức cho Trương đại sư.
Bất quá sau đó Long đại sư lại phát một đầu tin tức:
- Trần đại lão, nữ nhi Long Duyệt của ta, nhũ danh Bảo Bảo, năm nay bảy tuổi lẻ sáu tháng, dáng dấp rất đáng yêu lại rất nghe lời, mà thiên phú nữ nhi của ta coi như không tồi, ngươi có muốn thu đồ hay không? Ngươi yên tâm, lễ bái sư cái gì, ta có thể dựa theo tiêu chuẩn đồ cưới chuẩn bị, cam đoan ngươi hài lòng.
Trần Hạo:
- . . .
- Lão Long vô sỉ, không có chút hạn cuối.
- Lão Long vô sỉ, không có chút hạn cuối + 1
- Lão Long vô sỉ, không có chút hạn cuối + 2
- Lão Long vô sỉ, không có chút hạn cuối + 3
Trần Hạo đang định cũng bổ sung một câu, đột nhiên động tác dừng lại, nhìn bên kia đột nhiên lại xuất hiện một người.
Người này hắn quen biết, chính là Lãnh đạo hữu tặng hắn Long Huyền Bội hộ thân.
Muội tử này vừa tới vẫn một mực dòm tin nhắn!
- Lãnh đạo hữu đã lâu không gặp, qua một thời gian ngắn ta dự định đi tìm ngươi, trả lại Long Huyền bội cho ngươi, có thể nói cho ta biết địa chỉ không?
Trần Hạo phát tin tức.
Lãnh đạo hữu hồi âm:
- Ngươi là Trần đạo hữu à? Xin lỗi, Lãnh tỷ tỷ bế quan, ta là Tiểu Thúy, là trợ thủ Lãnh tỷ tỷ, nhìn chư vị đại sư trò chuyện vui vẻ, thay mặt Lãnh tỷ tỷ nói.
Trần Hạo:
- . . .
- À ừm, có một số việc ta đang bận, chúng đại sư chậm rãi trò chuyện.
Lãnh đạo hữu lại phát một đầu tin tức.
Trần Hạo dở khóc dở cười.
Thần mẹ nó Tiểu Thúy, một cái tiểu trợ thủ dám đùa giỡn Long đại sư như thế? Còn dám xưng hô đạo hữu? Ta sớm đã xem thấu ngươi rồi Lãnh đạo hữu, ngươi cũng chớ giả bộ.
Trần Hạo vội vàng phát tin tức:
- Long ca, nói cho ta địa chỉ Lãnh đạo hữu.
Long đại sư còn chưa phát biểu, Lãnh đạo hữu lại phát một đầu tin tức:
- Ha ha.
Liền hai chữ lại làm cho nhóm lập tức lạnh xuống.
Trần Hạo tức xạm mặt lại, ấn mở nói chuyện riêng với Long đại sư, phát tin tức:
- Long ca, nói địa chỉ cho ta.
Lúc này, Long đại sư đang bị Lãnh Yên Nhiên phát một cái hình ảnh uy hiếp, chần chờ một chút mở giọng nói:
- Trần đạo hữu, ngươi muốn địa chỉ Lãnh đạo hữu cũng đơn giản, sự tình nữ nhi của ta, ngươi cho ta một cái trả lời chắc chắn, chỉ cần ngươi thu nữ nhi của ta, Lãnh đạo hữu bên kia. . .
Ông ta còn chưa nói xong, liền nghe được ba một tiếng.
Theo bản năng nhìn lại, Long đại sư trợn tròn mắt.
Lúc này con gái Duyệt Duyệt vừa mới trở về, cầm trong tay một cái bình nhỏ, nghe ông ta nói, bình nhỏ rơi trên mặt đất, trợn mắt hốc mồm nhìn ông ta.
Long đại sư trong lòng nhảy một cái, vội vàng nói:
- Duyệt Duyệt, con nghe cha nói, cha vừa nói là thu. . .
- Mẹ ơi, mẹ ơi, ba ba muốn bán con, ô ô ô, con còn nhỏ như vậy, con không muốn lấy chồng.
Cô bé hoàn toàn không nghe ông ta giải thích, khóc lên chạy ra ngoài.
Long đại sư quá sợ hãi, còn chưa đuổi theo liền nghe được tiếng gầm lên giận dữ:
- Lão vương bát đản họ Long, tôi đã sớm biết ông ghét bỏ tôi không sinh được con trai, con gái lớn sớm bị ông gả đi, Duyệt Duyệt còn nhỏ như vậy mà ông cũng không buông tha, tôi liều mạng với ông.
Tiếng gầm thét truyền đến, Long đại sư nhẹ buông tay, liền đem tin còn đang ghi âm phát ra ngoài.
Trần Hạo ấn mở nghe xong, một mặt im lặng.
Tình huống như thế nào đây, Long ca chẳng lẽ cũng đánh chủ ý lên ta? Nhìn ta tiền đồ vô lượng, muốn làm nhạc phụ ta? Mẹ kiếp, ngươi tính toán hay thật.
Chỉ bất quá, nghe thanh âm con gái của ngươi vẫn là cái tiểu la lỵ, ngươi làm sao hung ác như thế, cầm thú!
Cũng không muốn từ bên Long đại sư tìm địa chỉ Lãnh đạo hữu, Trần Hạo thối lui ra khỏi nhóm nói chuyện phiếm.
Lại lật nhìn một chút tin tức khác, có con thỏ nhỏ ngoan ngoãn phát nói xin lỗi, còn có một số nhìn ngữ khí không thích hợp, thời gian cách vài ngày rồi.
Chỉ bất quá một trận náo kia, Trần Hạo hạ quyết tâm không liên hệ, cũng không muốn phản ứng.
Còn có tin tức Bạch Như phát tới, các loại vấn an, hỏi thăm, còn có một số hình ảnh loạn thất bát tao không giải thích được, Trần Hạo nhìn đau đầu, trực tiếp đóng lại.
Mặt khác chính là các loại tin tức Vương tỷ phát tới, hỏi thăm tình hình hắn gần đây, gần nhất là gửi hai ngày trước.
Nhìn thấy cái này, trong lòng Trần Hạo ngược lại rất ấm áp.
Sau khi tốt nghiệp, công việc thứ nhất mặc dù ở chung không lâu, bất quá Vương tỷ chiếu cố hắn rất tốt, dù mình có lựa chọn tốt hơn, cũng đem vị trí công việc lưu lại cho mình.
Cười cười, Trần Hạo trả lời tin nhắn của Vương tỷ:
- Khoảng thời gian trước đi ra một chuyến, hôm nay vừa về Thạch Thành, nếu Vương tỷ có chút thời gian, em mời chị đi ăn cơm.
Tin tức phát ra, chưa có hồi âm. Đoán chừng là bận rộn công việc rồi.
Trần Hạo cũng không để ý, rời khỏi Wechat, lên mạng xem các loại tin tức để giết thời gian.
Cũng không lâu lắm, cửa mở ra, Chu Cương mang theo đồ ăn, ôm con gái trở về.
Vừa vào cửa, Chu Cương liền nhìn xung quanh một lần, nhìn thấy Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng:
- Hạo tử đến rồi à.
- Chu ca, đã lâu không gặp.
Trần Hạo thu hồi điện thoại, đứng lên.
- Hạo thúc thúc.
Đồng Đồng được Chu Cương ôm nhãn tình cũng sáng lên, há miệng hô một câu.
Sau đó từ trong ngực Chu Cương thoát xuống, chạy tới.
Trần Hạo mặt mày hớn hở ôm lấy Đồng Đồng.
Tiểu nha đầu trước đó mặc dù thân cận, lại không biết nói, không nghĩ tới lần này vừa đến, nha đầu liền hô ra miệng.
- Đồng Đồng thật ngoan, í, hiện tại lại xinh đẹp hơn rồi.
Trần Hạo nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn tút tút thịt của Đồng Đồng, khích lệ nói.
Đồng Đồng mừng đến nheo mắt lại, mở miệng nói:
- Hạo thúc thúc, Tiểu Hắc Hắc đâu, nó không đến ư?
Trần Hạo cười nói:
- Tiểu Hắc Hắc có việc, không tới đâu.
- A, Tiểu Hắc hắc không đến ư.
Cảm xúc Đồng Đồng lập tức sa sút rất nhiều, nhìn cũng không vui vẻ.
Trần Hạo:
- . . .
Làm sao luôn cảm giác là lạ ở chỗ nào.
Chu Cương đem đồ ăn giao cho Dương Tuệ, đi tới, cười nói:
- Hạo tử, đi ra ngoài một chuyến, cảm giác thế nào?
Trần Hạo nói:
- Tạm được, quốc gia chúng ta đất rộng của nhiều, phong thổ ân tình, thêm không ít kiến thức.
- Ha ha, người cả đời chính là phải đi một chút, nhìn một chút, thấy nhiều, tư duy tự nhiên sẽ mở ra, anh cũng đang bận rộn công việc, không có thời gian, nếu không cũng mang tẩu tử cùng chất nữ cậu ra ngoài chơi.
Chu Cương cười một câu.
Ngồi xuống, Chu Cương tiếp tục nói:
- Hạo tử, lần này trở về là ở hay là ở một thời gian ngắn rồi đi?
Trần Hạo nói:
- Tạm thời chưa định, trước ở đã, xem tình huống lại nói.
Chu Cương gật đầu:
- Cũng đúng, cậu làm một chuyến này cũng không có định trước, nói không chừng liền có chuyện tự đến làm phiền cậu.
Đang nói, đột nhiên tiếng đập cửa truyền đến.
Trần Hạo sững sờ, Chu Cương cười nói:
- Anh thông tri cho Vương Chấn, hẳn là anh ta đến.
Nói xong Chu Cương liền đi mở cửa.
Mở cửa, quả nhiên Vương Chấn đứng ở bên ngoài, trong tay còn cầm một cái hộp.
Bất quá bên người Vương Chấn còn có cả một cô gái xinh đẹp, nhìn Chu Cương đang sững sờ.
Thời điểm này nữ nhân mỉm cười:
- Chu đội trưởng, tôi đến làm khách, có hoan nghênh hay không?
Chu Cương cười nói:
- Bạch tiểu thư có thể đến, bồng tất sinh huy, làm sao lại không chào đón.
Cô gái này chính là Bạch Như.
Minh Lâm - Lục Đạo - TruyenYY.com