Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 304 - Chương 304: Cơ Duyên Của Bạch Như

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 304: Cơ Duyên Của Bạch Như

Trần Hạo đang chơi đùa với Đồng Đồng, kỳ vọng có thể làm cho cô bé vui vẻ, nhìn thấy Bạch Như cũng sững sờ.

Ta kháo, cô gái này thật sự là âm hồn bất tán, mình mới trở về thì cố ấy đã tìm đến rồi.

- Trần đại sư, đã lâu không gặp.

Bạch Như cười tủm tỉm chào hỏi, nhìn bộ dáng của cô thật đúng là chạy đến vì Trần Hạo.

Trần Hạo nói:

- Đã lâu không gặp, quản lý Bạch.

Bạch Như cười nói:

- Để Trần đại sư chê cười, tôi đã rời tập đoàn Song Long, trước mắt là tổng giám đốc công ty Linh Huyễn cùng cơ quan Thạch Thành hợp tác khai phát Linh Huyễn Phố.

Trần Hạo cười:

- Xem ra Bạch . . . Không đúng, hẳn là tổng giám đốc Bạch cuối cùng đạt được ước muốn, hợp tác cùng quan phương, cuộc làm ăn mở rộng không tệ lắm.

Bạch Như cười nói:

- Đa tạ khích lệ, trước mắt chỉ là mới bắt đầu, còn cần cố gắng nhiều hơn mới được.

Trần Hạo không có ý định lôi kéo, nói thẳng:

- Tổng giám đốc Bạch đến nhà Chu ca sẽ không thật tới làm khách chứ?

Bạch Như nói:

- Đây cũng không phải, tôi phái người ngồi xổm ở bên ngoài cư xá Trần đại sư ở, chỉ cần Trần đại sư trở về, tôi liền có thể ngay lập tức biết, Trần đại sư rời cư xá, tôi đoán hẳn là đến nơi này.

Lông mày Trần Hạo nhíu lại, giống như cười mà không phải cười nói:

- Tổng giám đốc Bạch, mặc dù hai ta cũng coi như quen biết, nhưng cô làm như thế tựa hồ có chút quá phận.

Bạch Như nói:

- Không còn biện pháp, ai kêu người nào đó mặc kệ điện thoại của tôi, còn không trả lời tin tức của tôi. Chẳng lẽ Trần đại sư vui lòng nhìn thấy tôi không ngừng đổi số quấy rối?

Trần Hạo:

- . . .

Bạch Như tiếp tục nói:

- Bất quá Trần đại sư yên tâm, ngài là nam nhân ý chí sắt đá, không hiểu phong tình, tôi đã không có hứng thú, hiện tại tôi chỉ muốn cùng anh xác định quan hệ hợp tác của chúng ta, dù sao Linh Huyễn Phố là anh gợi ý, cũng không thể mặc kệ được? Tôi đã dồn hết tài sản vào, còn đang vay ngân hàng một khoảng lớn, nếu như thua lỗ, tôi chỉ có nước đi nhảy lầu mà thôi.

Trần Hạo dở khóc dở cười.

Nữ nhân này, ta nói chỉ là một cái sáng kiến mà thôi, chẳng lẽ người có sáng kiến liền nhất định có đầu óc kinh doanh sao? Còn lấy cái chết uy hiếp ta? Ha ha, ngươi muốn chết thật, cũng chết vô ích, muốn hóa thành lệ quỷ, nhiều lắm là cho Tiểu Hắc nhà ta thêm bữa ăn, còn có thể sao nữa?

Lắc đầu, Trần Hạo nói:

- Tổng giám đốc Bạch đã nói, vậy tôi cũng nói thẳng, liên quan tới sự tình sinh ý, tôi không hiểu. Bất quá chuyện này hoàn toàn có quan hệ với tôi, như vậy đi, thời điểm cô làm việc buôn bán của cô, gây dựng, tôi sẽ đi qua hỗ trợ nhìn xem, bảo đảm sẽ không để cho một ít đồ vật không sạch sẽ phá hư chuyện làm ăn của cô, về sau như thế nào thì tôi không quản nữa, trừ phi cô thật gặp vấn đề. Đến lúc đó chính là sinh ý, chúng ta lại thương nghị.

Bạch Như cười:

- Trần đại sư quả nhiên nhân hậu, mục đích của tôi chính là chuyện này, ba ngày sau Linh Huyễn Phố chính thức kinh doanh, đến lúc đó tiểu nữ cung nghênh Trần đại sư đại giá quang lâm.

Khóe miệng Trần Hạo giật một cái.

Mẹ nó, quả nhiên nữ nhân không thể trêu vào, một cái mục đích đơn giản có thể quấn xa như vậy, còn có thể để cho mình chủ động tỏ thái độ.

Cũng được, tóm lại có chút giao tình, cũng coi là quý nhân lúc mới bắt đầu tu hành, đi qua nhìn một chút, coi như là chấm dứt một đoạn giao tình này.

Sau khi nói xong, Bạch Như gọn gàng linh hoạt nói với Chu Cương:

- Chu đội trưởng, chuyện của tôi đã xong, chút lễ vật này xem như là quà gặp mặt Đồng Đồng, hi vọng anh không cự tuyệt.

Nói xong, Bạch Như đem một cái cái hộp nhỏ trong tay để lên bàn, sau đó khẽ gật đầu, quay người rời đi.

Chu Cương muốn nói lại thôi, chỉ có thể nhìn Bạch Như đi ra ngoài.

- Ài, khó lường a khó lường, về sau ở Thạch Thành, cô gái này tuyệt đối là nhân vật số 1.

Chờ Bạch Như rời đi, Vương Chấn mở miệng, sợ hãi thán phục nói.

Trần Hạo cười hỏi:

- Làm sao? Em rời đi khoảng thời gian này, Bạch Như gặp chuyện gì sao?

Vương Chấn nói:

- Gặp được chuyện gì thì anh không biết, chỉ biết cô gái này chạy tỉnh thành một chuyến, về sau trở về, quan phương Thạch Thành liền nhiệt tình hơn rất nhiều, các loại chính sách, mở rộng đèn xanh, nếu không Linh Huyễn Phố của cô ấy đừng nói hoàn thành, chỉ sợ là sớm đã có người đỏ mắt muốn nhúng tay vào rồi.

- Đúng vậy, mấy vị lãnh đạo đều khen cô ấy rất nhiều, ngày thường anh đều nghe không ít lời khen, nói cô ấy sáng ý, vì Thạch Thành phát triển mở ra một loại phương pháp mới, nói không chừng có thể hình thành một loại đặc sắc. Như thế rất được những lãnh đạo ưu ái, cô ấy lưu lễ vật lại cho anh, ngay cả anh cũng không cự tuyệt nổi.

Chu Cương gượng cười phụ họa.

- Đi tỉnh thành? Chẳng lẽ là kết giao quý nhân? Chậc chậc, cơ duyên đến, cản cũng không nổi.

Trần Hạo cười nói.

Chu Cương trêu ghẹo nói:

- Thế nào? Cô gái này hiện tại có tiền đồ như thế, Hạo tử cậu vẫn không động tâm ư?

Trần Hạo nói:

- Động tâm cái gì? Tiền tài? Không phải ta khoe khoang, nếu như em muốn kiếm tiền, rất đơn giản, trong một năm trở thành người giàu nhất cũng không có vấn đề gì. Nhưng tiền tài hiện tại đối với em mà nói đã không còn quan trọng như vậy. Dung mạo? Chuyến này ra ngoài cũng gặp được mấy cô gái, luận dung mạo, khí chất, ý chí, Bạch Như còn phải xếp phía sau, những người kia em còn không động tâm, nào đến phiên cô ấy.

Nhìn Trần Hạo bình tĩnh, Chu Cương cùng Vương Chấn hai mặt nhìn nhau.

Lúc này mới bao lâu không gặp mặt, Trần Hạo cho hai người cảm giác người tu hành chân chính, chẳng lẽ có thể biến hóa nhanh như vậy sao?

- Oa, thật xinh đẹp!

Thời điểm này, Đồng Đồng từ trong ngực Trần Hạo tránh thoát mở hộp Bạch Như lưu lại ra, lấy ra một cái đồ vật, phát ra tiếng sợ hãi thán phục.

Trần Hạo nhìn lại, ánh mắt động một tý.

Thứ này lại là một khối ngọc phật, nhìn ánh sáng long lanh, quang trạch lưu động, cho dù người không hiểu ngọc cũng có thể nhìn ra đây tuyệt đối là một khối cực phẩm.

Chu Cương cười khổ:

- Đồ vật quý giá như vậy, anh vẫn nên nghĩ biện pháp trả lại mới được.

Trần Hạo cười nói:

- Chu ca không cần để ý, là cô ấy đột ngột đến đây cho nên mới lấy ra đền bù, anh không thiếu cô ấy thứ gì, nếu như trong lòng có chút băn khoăn, nhiều lắm là chiếu cố vấn đề trị an ở Linh Huyễn Phố một chút là được, cô ấy cũng không có ý kiến gì đâu.

Nói xong Trần Hạo nói với Đồng Đồng:

- Đồng Đồng, đưa ngọc cho thúc thúc nào.

Đồng Đồng nhu thuận tiến lên, đưa ngọc phật cho Trần Hạo.

Ngọc phật tới tay, Trần Hạo liền cảm nhận được cực phẩm ngọc khác biệt, ôn nhuận, hơi lạnh, bên trong thế mà ẩn chứa linh tính yếu ớt, đã có cơ sở pháp khí.

Quả nhiên là đồ vật tốt.

Cười cười, Trần Hạo khẽ vươn tay, tay bắt pháp quyết, một đoàn pháp quang tại đầu ngón tay hiển hiện, nhìn Chu Cương cùng Vương Chấn trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Liền Đồng Đồng đều hiếu kỳ hưng phấn nhìn tay Trần Hạo.

Ngưng tụ pháp quang chuyển vào trên ngọc phật, sau một khắc, ngọc phật phát ra linh quang mãnh liệt, loáng thoáng có thanh âm phật âm thiện xướng. Làm trong lòng người ta một mảnh an tường, tạp niệm bị quét sạch sành sanh.

Khai quang rất mau trở lại quỹ đạo.

Ngọc phật: Pháp Khí khai quang, gia trì trừ tà, thủ thần, tĩnh tâm, dưỡng sinh, dự cảnh.

Tác dụng Khai Quang tuyệt hảo, sau khi khai quang, ngọc phật còn có tiềm lực, có thể tiếp tục khai quang, hiển nhiên có khả năng trở thành Linh Khí.

Bất quá suy nghĩ một chút, Trần Hạo từ bỏ hai lần khai quang, sau đó giao ngọc phật cho Chu Cương nói:

- Về sau để Đồng Đồng mang theo thứ này, có nó, Đồng Đồng sẽ được bảo hộ, hơn nữa tương lai còn có rất nhiều chỗ tốt.

Bình Luận (0)
Comment