Trong hắc khí, lão bà bà đột nhiên bắt đầu biến thân.
Hai cái lỗ tai nhanh chóng kéo dài, cái mũi bắt đầu nhô lên, miệng bắt đầu biến hình, hai mắt vốn đang đục ngầu, lập tức biến thành màu lục.
Đặc biệt là phía sau lão bà bà đột nhiên lộ ra một cái đuôi, nhẹ nhàng đong đưa.
Trong miệng phát ra một tiếng meo ô, lão bà bà giống như vừa mới tỉnh ngủ, duỗi cái lưng mệt mỏi.
Trần Hạo:
- . . .
Long đại sư:
- . . .
Mẹ nó, lão bà bà biến thành một con mèo cái!
Không đúng, đây mẹ nó là mèo lão phu nhân, nhìn thật sự là quá xấu.
Nhưng mèo mun không có chút kinh ngạc nào, ngược lại ánh mắt sáng rực, lăng lệ vô cùng.
Gà ngốc cũng rất bình tĩnh, hoàn toàn không có loại sợ hãi như khi đối mặt với bạch y nữ tử kia.
Sau khi duỗi lưng xong, lão phu nhân tai mèo nhìn về phía nhóm Trần Hạo, ánh mắt chuyển động, rất nhanh khóa chặt mèo mun, con mắt màu xanh lục kia lập tức sáng lên.
- Linh miêu! Không nghĩ tới tại nơi quỷ quái này còn có thể gặp được thể xác tốt như vậy, trời không tuyệt ta!
Lão phu nhân tai mèo mở miệng, ngữ khí vô cùng kinh hỉ.
Oa ô!
Mèo mun thét lên một tiếng, lông mèo dựng lên, rất là tức giận.
- Hì hì, tức giận à? Không sao cả, đợi chút nữa ngươi sẽ chết rất nhanh.
Lão phu nhân tai mèo cười quái dị một tiếng, thân ảnh vọt thẳng tới.
Oa ô!
Mèo mun không chút nào sợ, nhảy lên một cái, hoàn thành biến thân, phóng tới lão phu nhân tai mèo.
Hai thân ảnh như thiểm điện tiếp xúc, nhảy vọt, nhanh đến mức làm cho người ta nhìn không rõ ràng.
Ánh mắt của gà ngốc lấp lóe, âm thầm thăm dò, lặng lẽ chuẩn bị.
Quản ngươi là cái đồ vật quỷ gì, đừng để ta chụp được, nếu không ngươi chết chắc.
Trần Hạo lúc này cũng kịp phản ứng, không nói hai lời, móc ra đại kiếm gỗ đào liền vọt tới.
Ngấp nghé thân thể Tiểu Hắc nhà ta, ha ha, hôm nay không chém chết ngươi, lão tử theo họ ngươi.
Thiên Cương Bộ di chuyển, chớp mắt Trần Hạo liền gia nhập vòng chiến, kiếm gỗ đào bộc phát hồng quang, hung hăng chém về phía lão phu nhân tai mèo.
Đinh một tiếng, lão phu nhân tai mèo đưa tay bắt lấy kiếm gỗ đào, trên thân kiếm gỗ đào lưu động hồng quang trừ tà, thế mà hoàn toàn không cách nào thẩm thấu vào bàn tay của lão phu nhân tai mèo, ngược lại ẩn ẩn có chút bị áp chế.
Ánh mắt sắc bén nhìn về phía Trần Hạo, sắc mặt của lão phu nhân tai mèo âm trầm xuống, ngữ khí yếu ớt nói:
- Tu sĩ nhân loại, ta không tìm ngươi, ngươi còn dám chủ động tiến công, rất tốt, thù mới hận cũ, liền lấy trước một chút lãi từ trên người ngươi.
Nói xong, trong lòng bàn tay lão phu nhân tai mèo bộc phát ra hắc khí, thế mà bắt đầu thẩm thấu vào đại kiếm gỗ đào, hồng quang trên thân kiếm không ngừng bị bức lui, phát ra tiếng vang ầm ầm.
Trần Hạo quá sợ hãi.
Con yêu tà này thế mà quỷ dị như vậy! Hoàn toàn không sợ hồng quang trừ tà của kiếm gỗ đào?
Mắt thấy kiếm gỗ đào sắp chèo chống không được nữa, Trần Hạo đảo tay, xuất Hiên Tể Kiếm từ bên trong Tụ Lý Càn Khôn ra, sau đó đưa pháp lực vào, hung hăng chém xuống một kiếm.
Lão phu nhân tai mèo có chút phát ngốc, hoàn toàn không nghĩ tới Trần Hạo còn có thể từ trong hư không lấy ra thanh kiếm thứ hai, tránh không kịp, tay đang bắt kiếm gỗ đào liền bị Hiên Tể Kiếm chém trúng.
Như cắt đậu hũ, tay của lão phu nhân tai mèo trực tiếp bị chặt đứt, không dừng lại chút nào.
Oa ô!
Lão phu nhân tai mèo kêu thảm một tiếng, thân ảnh nhanh chóng lui ra phía sau.
Mèo mun thấy thế, sao có thể bỏ lỡ thời cơ, nó khống chế phi đao nhanh chóng đánh tới, phi đao xoay quanh, từng đạo đánh trúng lão phu nhân tai mèo.
Nhưng phi đao của nó thế mà hoàn toàn không có cách nào cắt vào thân thể của lão phu nhân tai mèo, sau khi đánh trúng lại phát ra tiếng vang của kim thiết giao thoa.
Mắt thấy như thế, mèo mun thu hồi phi đao, thân ảnh xoay chuyển, kéo ra khoảng cách, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo, tràn đầy ngạc nhiên.
Hạo ca sao tự nhiên lại có thêm một thanh kiếm lợi hại như vậy. Đao của ta đều chém không được thân thể bà ta, hắn vậy mà đơn giản liền cắt đứt? Là đao của ta rác rưởi, hay là tên chủ nhân ngu xuẩn tàng tư.
Trần Hạo lúc này nhìn thấy linh quang bên trên kiếm gỗ đào ảm đạm, lộ ra vẻ đau lòng, sau đó thu hồi kiếm gỗ đào, cầm Hiên Tể Kiếm trong tay, di chuyển Thiên Cương Bộ, trực tiếp đuổi theo.
Kiếm gỗ đào không gây thương tổn được cho ngươi đúng không, vậy nhấm nháp một chút lợi hại của Hiên Tể Kiếm đi.
Bị Hiên Tể Kiếm chém đứt một nửa cánh tay, lão phu nhân tai mèo quả thực rất hoảng sợ, đối mặt với công kích của Trần Hạo, trong lúc nhất thời không dám tiếp xúc, chỉ có thể né tránh.
Tốc độ của nó cực nhanh, Thiên Cương Bộ của Trần Hạo mặc dù lợi hại, nhưng cũng không đuổi kịp, công kích nhiều lần thất bại.
Lão phu nhân tai mèo lập tức phát hiện ra nhược điểm của Trần Hạo, nhe răng cười một tiếng, thân ảnh đột nhiên huyễn hóa thành mấy đạo, lúc Trần Hạo công kích thất bại, từ phía sau lưng bóp lấy cổ Trần Hạo.
Lúc đang muốn bẻ gãy cổ Trần Hạo, trên thân Trần Hạo đột nhiên hiện ra điện quang, trong nháy mắt bao trùm mình cùng lão phu nhân tai mèo.
Bên trong phát ra âm thanh đôm đốp, lão phu nhân tai mèo lần nữa kêu thảm, hung hăng đẩy Trần Hạo ra, thân ảnh cấp tốc lui lại.
Đúng lúc này, gà ngốc đã sớm chuẩn bị từ lâu, ánh mắt sáng lên, cô một tiếng phun ra một vòng ánh sáng.
Vầng sáng này bay vọt ra, thẳng tắp lao về phía lão phu nhân tai mèo đ-, lập tức chụp trúng vào thân thể.
Trong chốc lát, tà khí trên thân của lão phu nhân tai mèo thu liễm, thân thể rơi xuống mặt đất, trong mắt hiện ra quang mang không thể tưởng tượng nổi.
Chết!
Trần Hạo nắm lấy cơ hội, thân ảnh vút qua, từ trên trời giáng xuống, Hiên Tể Kiếm hung hăng đâm vào ngực lão phu nhân tai mèo.
Lợi kiếm nhập thể, kiếm cương càn quấy, lão phu nhân tai mèo phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, hắc khí trên thân không ngừng lan tràn ra, rất nhanh, lão phu nhân tai mèo liền khôi phục nguyên trạng, co quắp mấy lần, bất lực chết đi.
Vừa chết đi, thật giống như đã dẫn phát phản ứng dây chuyền, thân thể của lão phu nhân tai mèo nhanh chóng khô quắt, rất nhanh liền biến thành một bộ thây khô da bọc xương, sau đó sụp đổ, tiêu tán trong hư không.
Giải quyết xong lão phu nhân tai mèo, Trần Hạo hừ lạnh một tiếng.
Mẹ ngươi chứ, thật sự cho rằng thần thông của ta không đủ lợi hại sao, lão tử là một đoàn đội, am hiểu nhất chính là nhiều đánh một.
- Đậu phộng, chuyện gì thế này.
Đúng lúc này, Long đại sư một mực chưa hề nhúng tay vào đột nhiên kinh hô một tiếng.
Trần Hạo nghe thế, kinh ngạc nhìn sang, sau đó cũng trợn tròn mắt.
Ánh mắt chiếu tới, xuất hiện hai con mèo.
Đều là màu đen, đều ở trạng thái biến thân, cũng có phi đao vòng quanh thân, liền khí tức cũng giống nhau như đúc, không có chút khác biệt nào.
Hai con mèo mắt lớn trừng mắt nhỏ, phẫn nộ quấn quýt lấy nhau, không ngừng tiến công, thế mà thế lực ngang nhau, ai cũng không làm gì được ai.
- Đây, đây mẹ nó là tình huống như thế nào?
Trần Hạo kinh ngạc hỏi.
Long đại sư cười khan nói:
- Ta cũng không biết, đột nhiên liền phát hiện, bên cạnh Tiểu Hắc lại có thêm một Tiểu Hắc khác, sau đó là như bây giờ, ai là Tiểu Hắc, ta cũng không biết.
Trần Hạo nhìn về phía gà ngốc.
Gà ngốc cũng có chút ngơ ngẩn, nhìn hai con Tiểu Hắc đang xoay đánh, bên trên đầu gà tràn đầy dấu chấm hỏi.
Nhìn gà ngốc cũng phân biện không ra, ánh mắt của Trần Hạo nhất động, vội vàng mở miệng nói:
- Tiểu Hắc, đừng đánh nữa.
Hai con mèo mun kêu một tiếng, tách ra, sau đó đồng thời nhìn về phía Trần Hạo.
Trần Hạo nói:
- Tiểu Hắc tới.
Hai con mèo đều đi tới.
Trần Hạo Hiên Tể Kiếm giơ lên, cười lạnh nói:
- Đừng mẹ nó biểu diễn một màn kịch Tôn Ngộ Không thật giả với ta, trong các ngươi khẳng định có một con giả, muốn phân biệt ra rất đơn giản, đến, Tiểu Hoàng, đều cho chúng nó một đòn.
Con mắt gà ngốc sáng lên, ánh mắt sáng rực nhìn về phía hai con mèo mun.
Lần này, một con mèo mun trợn tròn mắt, thân ảnh nhất chuyển, đột nhiên hóa thành hắc quang bỏ chạy.
- Còn muốn chạy, chết cho ta.
Trần Hạo hét lớn một tiếng, lôi quang gia trì, chớp mắt tốc biến đến phía hắc quang, Hiên Tể Kiếm hung hăng chém xuống.