Ôi mẹ ơi, tình huống quỷ gì đây trời?
Hệ thống đại lão ngươi đổi gió sao? Nói xong lại nuốt lời? Tại sao đột nhiên cưỡng chế rồi? Một màn vừa rồi, có phải là bị hệ thống khác đoạt xá rồi không?
Trong lòng Trần Hạo chấn kinh, không cách nào giải thích.
Ding: Túc chủ có thể lựa chọn từ bỏ, đếm ngược, mười, chín, tám, bảy, sáu, năm. . .
Thanh âm của hệ thống vang lên lần nữa, không phải giải thích, mà là tỏ một loại thái độ, tựa như không muốn cưỡng chế, đồng ý liền tiếp nhận, không đồng ý liền xong.
Trần Hạo nghe thấy thanh âm, trong lòng hơi động.
Hệ thống đại lão mặc dù cao ngạo, tựa hồ xưa nay không xem túc chủ hắn ra gì, tất cả nhiệm vụ đều là ngẫu nhiên phát động, muốn hoàn thành liền hoàn thành, không muốn làm liền để đó, dù là tử nguyện khó giải đều đã gom góp được mấy cái, cũng không có trừng phạt gì, bộ dạng thích thì làm, không thích làm thì mặc kệ ngươi.
Như loại nhiệm vụ đột nhiên giống như cưỡng chế này, tuyệt đối không có lửa thì làm sao có khói, trong này nhất định có nguyên nhân.
Mắt thấy đếm ngược sắp xong, Trần Hạo cắn răng một cái, lựa chọn tiếp nhận.
Cuộc đời của ai mà không phải trải mấy lần sóng gió, không sợ thua, chỉ sợ không có tự tin.
Lại nói, hiểu biết của hắn đối với hệ thống chỉ là một góc của tảng băng, quá ít, Trần Hạo có loại trực giác, nhiệm vụ mang tính cưỡng chế này, có lẽ đúng là một con đường để hiểu rõ hệ thống.
Ding: Chúc mừng túc chủ phát động nhiệm vụ U Minh.
Ding: Nhiệm vụ cửa thứ nhất, tìm kiếm âm nữ mất tích, ba ngày phải hoàn thành, nhiệm vụ thất bại, khấu trừ Linh Phù Sơ Giải, nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng năm năm đạo hạnh, Linh Phù Sơ Giải.
Hệ thống đại lão hôm nay thật là sinh động, tin tức liên tiếp, khiến cho Trần Hạo có lại loại cảm giác lần đầu tiên đạt được hệ thống kia.
Nhưng mà tin tức này. . . mẹ nó, tại sao ta có cảm giác hình như mình đã phát động cái gì đó khó lường, nhiệm vụ U Minh, nhiệm vụ này chẳng lẽ còn liên quan đến U Minh giới?
Có vẻ như truyền thừa trên thân Tiểu Hắc bắt nguồn từ Cửu U Kỳ Lân gì đó ở U Minh kia, nhiệm vụ này thế mà cũng có quan hệ với U Minh? Chậc chậc, ta gây ra đại sự gì rồi hay sao?
Thật là hãi hùng khiếp vía, nhưng ban thưởng cũng làm cho Trần Hạo nóng mắt.
Năm năm đạo hạnh chưa nói, bên trong cái Linh Phù Sơ Giải này liền có phương pháp luyện chế mình cực kỳ muốn học.
Quả nhiên là cầu phú quý trong nguy hiểm.
Ba ngày tìm kiếm nữ nhân mất tích, được rồi, lão tử liều mạng.
Trần Hạo tâm tư bách chuyển, ngưng thần nhìn về phía lão nhân hóa thành hồn quang.
Con gái của lão nhân đã mất tích sáu mươi năm trước, hệ thống nói là âm nữ, còn có quan hệ với U Minh, phát động nhiệm vụ. Nói cách khác, việc mất tích này có thể loại trừ việc tử vong.
Mà hệ thống lại yêu cầu trong ba ngày phải hoàn thành.
Lấy tính cách khó chịu của hệ thống đại lão, cũng không có khả năng cho mình một cái tử nguyện khó giải để bẫy người, nói cách khác, con gái của vị lão nhân này hẳn có thể tìm thấy trong vòng ba ngày.
Dưới tình huống như thế này, không phải con gái của lão nhân đang ở gần đây thì chính là có phương pháp đặc thù gì đó, có thể để cho mình trực tiếp phát hiện chỗ của người con gái mất tích kia.
Khảo nghiệm này chính là thử trí thông minh của ta.
Ha ha, hệ thống đại lão, chuyện khác không dám nói, thông minh à, ta cảm thấy là mình vẫn có một chút. Tối thiểu, ta có thể tìm người thông minh khác hỗ trợ.
Trần Hạo suy nghĩ, đối một đám nam tử mặc quần áo chơi bóng bên cạnh đang bị tình huống đột nhiên phát sinh làm kinh ngạc đến ngây người nói:
- Mấy vị, các ngươi cũng có quan hệ với lão bá Vương Diệu Dân à?
Đám con trai mặc quần áo chơi bóng hoàn hồn, một tên trong đó nói:
- Cũng rất tốt, chúng ta không có chỗ nào để đi, thường tới cùng lão gia tử nói chuyện phiếm, cũng biết chuyện con gái của ngài ấy mất tích.
Trần Hạo gật đầu nói:
- Vậy thì tốt, tình huống hiện tại có chút phức tạp, lão bá sở dĩ vẫn còn tồn tại là bởi vì chấp niệm trong lòng. Hiện tại ngài ấy ký thác chuyện tìm kiếm con gái cho ta, chấp niệm tản ra, hồn thể không cách nào bảo tồn, nhiều nhất chỉ có thể tồn tại trong ba ngày, cho nên chúng ta phải trong ba ngày này tìm tới con gái của ngài ấy, như thế mới có thể giúp cho ngài ấy gặp con gái một lần cuối cùng, nếu không lão bá sẽ bị hồn phi phách tán.
Đám thanh niên mặc quần áo chơi bóng quá sợ hãi.
Thân là quỷ vật, bọn họ quá rõ ràng hồn phi phách tán là đại biểu cho chuyện gì, đó là chuyện mà bất kỳ một quỷ hồn nào đều không muốn tiếp nhận.
Thế nhưng trong vòng ba ngày tìm tới người con gái đã mất tích?
Mấy thanh niên mặc quần áo chơi bóng kia nhìn nhau, đều cảm thấy không nắm chắc.
Trần Hạo cười nói:
- Các ngươi đừng nóng vội, ta còn chưa nói xong. Vừa rồi ta tính một chút, lão bá muốn gặp con gái còn có một tia hi vọng, chỉ là một tia hi vọng này cần chúng ta nghĩ biện pháp, chỉ bằng vào sức một mình ta, đoán chừng có chút hơi khó, cho nên ta cần sự trợ giúp của các ngươi, chỉ là không biết các vị có đồng ý hay không?
Nghe Trần Hạo nói kiểu này, đám thanh niên mặc quần áo chơi bóng liền cười, một tên trong đó mở miệng nói:
- Chuyện này không có vấn đề, dù sao chúng ta đều đã chết, không có việc gì, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, có thể giúp đỡ Vương lão bá một chút, cũng là một hành động tốt.
Trần Hạo gật đầu, cười nói:
- Chờ giúp lão bá xong, ta cũng có thể cân nhắc giúp các ngươi, đương nhiên, nếu như di nguyện của các ngươi cũng không quá khó.
Mắt của đám thanh niên mặc quần áo chơi bóng sáng lên, sau đó kích động, hỏi:
- Vậy đại sư, chúng ta nên làm như thế nào đây?
Trần Hạo nói:
- Chúng ta phải tìm một điểm đột phá, à, các ngươi đã nghe qua chuyện con gái của Vương lão bá mất tích, không biết là biết nhiều ít như thế nào, ta cần hiểu rõ thêm.
Mấy thanh niên mặc quần áo chơi bóng lập tức mồm năm miệng mười nói.
Rất nhanh, Trần Hạo liền nắm giữ thêm một chút tin tức.
Tỉ như lúc con gái của Vương lão bá mất tích mới ba tuổi, lúc bị lạc mất cũng đi không xa. Mà thời gian mất tích lại là ban đêm, lúc ấy Vương lão Bá cùng với vợ đang mua đồ cho con gái, lúc quay người không để ý, con gái đã không thấy tăm hơi, mà lúc đó ở gần đó cũng không có bao nhiêu người.
Tình huống này rất quan trọng, tương đương với nói nếu như là có bọn buôn người, lúc ấy khẳng định sẽ dẫn tới chú ý, không có khả năng không ai nhìn thấy. Nhưng Vương lão bá tìm ròng rã ba tháng đều không tìm được, chuyện này có chút kỳ quặc.
Khả năng do người làm giảm xuống, vậy có thể nào là do yêu tà gây nên hay không?
Dù sao hệ thống cho thấy thân phận của con gái của Vương lão bá, là một âm nữ.
Loại tồn tại này, có lẽ có hấp dẫn đối với yêu tà.
Tâm tư hơi động, Trần Hạo hỏi:
- Các ngươi có biết quanh đây có địa phương nào quỷ dị hay không, hoặc là có truyền thuyết quỷ quái gì đó không?
Đám thanh niên mặc quần áo chơi bóng ngậm miệng, tựa hồ không nhớ nổi có cái truyền thuyết quỷ quái gì hay không.
- Địa phương quỷ dị, ta biết có một nơi.
Lúc này, Tống Kính Lư mở miệng nói.
Trần Hạo nhìn về phía y, vội vàng nói:
- Địa phương nào?
- Ổ quỷ!
Tống Kính Lư nghiêm túc nói.
Sắc mặt của Trần Hạo hơi động.
Một tên trong đám thanh niên mặc quần áo chơi bóng lúc này cũng nói:
- Ngươi nói là cái ổ quỷ ở bên cạnh huyện Hưng Phương kia sao?
Tống Kính Lư gật đầu:
- Lúc ta còn sống, ổ quỷ kia đã rất nổi danh, trong truyền thuyết có một vị song đầu hung linh chuyên ăn tim người, còn bắt các thôn xóm gần đó cung phụng đồng nam đồng nữ, sau này những người đó không chịu nổi áp bức đều dời đi, mấy chục dặm xung quanh ổ quỷ đều trở thành nơi ít ai lui tới.
Một thanh niên mặc quần áo chơi bóng nói:
- Địa phương này ta biết, nhưng bây giờ cái ổ quỷ kia đã không còn dọa người như vậy, ta có người họ hàng ở gần chỗ đó, lúc nhỏ còn đi qua chơi, cũng không có đồ vật gì dọa người nữa.
Trần Hạo hỏi:
- Chỉ có một nơi đó thôi sao?
Tống Kính Lư gật đầu:
- Chỉ có chỗ đó, quỷ quái truyền thuyết gì đó ở chỗ khác đều là giả, chí ít sau khi ta chết nhiều năm như vậy đều không thấy, ngược lại là ổ quỷ kia, ta thật chưa đi qua bao giờ.
Trần Hạo suy nghĩ một chút, nói:
- Vậy thì tốt, chúng ta đi qua ổ quỷ kia nhìn xem.