Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 367 - Chương 368: Thật Là Nhiệm Vụ Liên Hoàn

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 368: Thật Là Nhiệm Vụ Liên Hoàn

Khí tức U Minh? Thế mà thật sự ở nơi này.

Trần Hạo vô cùng vui mừng, không chút do dự chui vào.

Mèo mun và gà ngốc thấy thế cũng vội vàng đuổi theo.

Đám thanh niên mặc quần áo chơi bóng và Tống Kính Lư e ngại hàn ý này, không cách nào đi theo, chỉ có thể ở lại bên ngoài chờ đợi.

Tay nắm pháp quyết, một đoàn hỏa cầu ngưng tụ, bay về phía trước mà đi.

Ánh lửa chiếu sáng sơn động, hiển hiện ra một thông đạo tu kiến trong sơn động. Xuyên qua thông đạo, phía trước rộng mở trong sáng, thoạt nhìn như là một cái động phủ do con người mở ra.

Mà lúc này, trong động phủ tựa như một thế giới băng phong, các loại vật phẩm đều ngưng tụ một tầng sương lạnh, một cỗ khí lưu màu xanh lam mắt trần có thể thấy lưu động bên trong động phủ, tựa như vật sống. Bên ngoài sơn động xuất hiện vẻn vẹn chỉ là hàn ý do khí lưu màu xanh lam này phát ra.

Trần Hạo nhìn híp mắt lại, trong lòng ngưng trọng.

Hàn ý còn có thể ngăn cản.

Nhưng là khí lưu màu xanh lam này tuyệt không phải bình thường, trong đó ẩn chứa lực lượng kinh khủng, Trần Hạo nhìn thấy liền hãi hùng khiếp vía.

Đúng lúc này, mèo mun đột nhiên kêu lên một tiếng, ánh mắt sáng rực nhìn về phía một phương hướng.

Trần Hạo nhìn sang, mắt sáng lên.

Hắn thấy được một tiểu nữ hài, bộ dáng ba bốn tuổi, tóc ngắn nhìn như búp bê, làn da trắng nõn, con mắt vừa lớn vừa tròn, khuôn mặt núng nính, đặc biệt đáng yêu.

Giờ phút này nàng xếp bằng ở trên mặt đất, một cánh tay duỗi về phía trước điểm một chỉ, nhắm vào một tên to con.

Lại nhìn tên to con, Trần Hạo hít một hơi lãnh khí.

Đây là một quái vật mọc ra hai cái đầu.

Mặc dù nhìn khổ người rất lớn, trên thực tế cũng không cao, còn thấp hơn cả Tống Kính Lư.

Nhưng thân thể của quái vật song đầu lại rất lớn, so với người bình thường còn lớn gấp rưỡi, nhìn có vẻ rất lớn.

Tiểu nữ hài ngồi xếp bằng, duỗi ngón tay ra, vừa vặn nhắm ngay một trong hai cái đầu của song đầu quái vật. Tư thế của cả hai bày ra, nhìn giống như, cái tư thế này đã tồn tại từ rất lâu rồi.

Ngay lúc Trần Hạo đang quan sát, đột nhiên khí lưu màu xanh lam cuộn một cái, ở trước mặt hắn dừng lại, chậm rãi ngưng tụ, hóa thành một nữ nhân hư ảo màu lam tuyệt mỹ.

Trần Hạo cảnh giác trong lòng, âm thầm ngưng tụ pháp lực.

- Ngươi là tu sĩ nhân tộc?

Nữ nhân màu lam mở miệng, nói Hán ngữ có chút cảm giác không được tự nhiên.

Trần Hạo trầm tĩnh đáp lại:

- Tam Thủy Quan Trần Hạo, hữu lễ."

Nữ nhân màu lam nói:

- Mệnh của ngươi rất kỳ dị, ta không nhìn thấu.

Trần Hạo im lặng.

Nữ nhân này còn biết xem tướng? Nhìn không thấu là bởi vì ta có hệ thống sao?

- Nhưng ta có thể nhìn ra, ngươi là một người tốt.

Nữ nhân màu lam tiếp tục mở miệng.

Trần Hạo:

- . . .

Mẹ nó, vừa gặp mặt liền phát thẻ người tốt là có ý gì?

- Khụ khụ, chắc là như thế, à, vị đạo hữu này, chuyện này là thế nào? Tiểu nữ hài này, có phải là con gái của Vương Diệu Dân không?

Trần Hạo trực tiếp hỏi.

Nữ nhân màu lam nói:

- Vương Diệu Dân? Ta nhớ ra rồi, là cha của cái thân thể này, ngươi là tới tìm ta sao?

Trần Hạo kinh ngạc nói:

- Tìm ngươi?

Nữ nhân màu lam nói:

- Đúng, thân thể trước mắt này là của ta, cũng là môi giới duy nhất giúp ta tồn tại ở nhân gian, nếu như không có thân thể này, ta sẽ bị U Minh dẫn dắt trở về.

Tròng mắt Trần Hạo hơi híp:

- Đạo hữu, có thể nói rõ ràng một chút không? Ta không hiểu lắm.

Nữ nhân màu lam không trả lời, mà là nhìn Trần Hạo nói:

- Ta nói, ngươi sẽ giúp ta ư?

Trần Hạo sững sờ, chần chờ một chút nói:

- Nếu như yêu cầu của đạo hữu ở trong phạm vi ta có thể giúp, ta sẽ cân nhắc.

Nữ nhân màu lam nói:

- Rất đơn giản, ta là Minh Tộc, đến từ U Minh, mượn nhờ nhân tộc chuyển thế, đến nhân gian tìm kiếm thánh vật của Minh Tộc. Tiểu nữ hài này chính là nhân thể của ta, trong lúc ta ngủ say, người quái dị này phát hiện khí tức U Minh trên người ta, cướp ta tới, muốn mưu hại ta. Tại thời điểm mấu chốt, ta bị ép từ trong ngủ mê tỉnh lại, diệt nó, nhưng mà nhân thể của ta quá bé nhỏ, ta không có cách nào tự cứu, chỉ có thể tự phong cấm sinh cơ, chờ đợi cứu trợ. Ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp ta khiến cho thân thể trưởng thành.

Ding: nhiệm vụ U Minh cửa thứ hai, dưỡng dục Âm Nữ, bồi dưỡng lớn lên, hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng Pháp Thiên Tượng Địa.

Theo lời nói nữ nhân màu lam vừa phát ra, thanh âm của hệ thống ngay sau đó xuất hiện.

Trần Hạo cảm giác được ban thưởng, lập tức hít một hơi lãnh khí.

Mẹ nó, quả nhiên là nhiệm vụ liên hoàn cỡ lớn, phần thưởng này. Kinh người chết mất.

Nhưng mà nuôi lớn nàng?

Mẹ nó lúc này mới ba tuổi, chẳng phải cần nuôi vài chục năm? Dùng mười mấy năm để làm một cái nhiệm vụ, có phảicó chút lâu rồi hay không?

Tựa hồ nhìn ra lo lắng của Trần Hạo, nữ nhân màu lam nói:

- Ngươi không cần lo lắng, ta đã thức tỉnh, cho nên ta trưởng thành sẽ không giống như người bình thường cần thời gian quá lâu, chỉ cần có đầy đủ năng lượng, ta liền có thể nhanh chóng lớn lên. Chờ ta đạt được thân thể phù hợp, coi như ngươi trợ giúp ta, đến lúc đó ta sẽ thiếu ngươi một cái ân tình, chỉ cần ta có thể làm được, bất cứ chuyện gì đều có thể đáp ứng.

Trần Hạo hoàn hồn, cười nói:

- Nếu là như thế, vậy còn tốt, nhưng đạo hữu này, trước khi giúp ngươi, ta hi vọng ngươi có thể làm một chuyện.

Mữ nhân màu lam nói:

- Chuyện gì?

Trần Hạo nói:

- Cha của thân thể này tìm ngươi hơn sáu mươi năm, chỉ là muốn gặp ngươi một lần, đáng tiếc đến chết đều không thành công, tình huống hiện tại có chút phức tạp, nhưng ta nghĩ, ông ấy có thể nhìn thấy ngươi, nhất định sẽ rất thỏa mãn.

Nữ nhân màu lam trầm mặc.

Sau một lúc lâu, nàng mở miệng nói:

- Mặc dù Minh Tộc ta không quan tâm tới chuyện cha mẹ truyền thừa, nhưng đã hoá sinh nhân tộc, ta đã cảm nhận được thể nghiệm chưa từng có, phụ thân của thân thể này, ta sẽ phụ trách. Ông ấy ở đâu?

Trần Hạo vung tay lên, hồn quang của Vương Diệu Dân hiện ra.

Nữ nhân màu lam đưa tay, hồn quang của Vương Diệu Dân bay đến trong lòng bàn tay của nàng, chớp động quang mang.

Một lát sau, Trần Hạo chưa phát hiện bọn họ giao lưu như thế nào, thanh âm của hệ thống lại vang lên:

Ding: Nhiệm vụ cửa thứ nhất, tìm kiếm Âm Nữ , nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng năm năm đạo hạnh, Linh Phù Sơ Giải.

Theo thanh âm vang lên, Trần Hạo cảm giác bên trong đan phủ hiện lên một cỗ pháp lực, đạo hạnh bản thân trở nên càng thêm cường đại.

Đồng thời, Trần Hạo cũng tiếp thu được một cỗ tin tức. Chính là hai mươi bốn đạo Linh Phù Sơ Giải, trong đó đang có phương pháp luyện chế Phù Chiếu mà mình cần.

Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng đạt được, cũng tránh khỏi khấu trừ phong hiểm, trong lòng Trần Hạo thoải mái hơn rất nhiều.

Lúc này, nữ nhân màu lam cũng thu hồi hồn quang của Vương Diệu Dân, nhìn về phía Trần Hạo, cảm kích nói:

- Cám ơn ngươi, để cho ta lần nữa được thể nghiệm nhân gian chi ái, đây là thứ mà Minh Tộc vĩnh viễn không cách nào cảm nhận được. Với ta mà nói, đây là thứ trân quý nhất.

Trần Hạo cười nói:

- Chỉ là tiện tay mà thôi, vậy đạo hữu làm sao bây giờ?

Nữ nhân màu lam nói:

- Nhân thể của ta quá bé nhỏ, mà lại rất đói, chờ sau khi ta thu hồi phong cấm, hi vọng đạo hữu có thể cho ta ăn, về sau chỉ cần ăn uống đầy đủ, ta liền có thể không ngừng lớn lên.

Trần Hạo tự tin nói:

- Vậy được, chỉ cần là ăn có thể giải quyết vấn đề, vậy thì không phải là vấn đề.

- Tạ ơn đạo hữu, cứu trợ chi ân, sau này báo đáp.

Nữ nhân màu lam đối Trần Hạo nói xong, thân ảnh hóa thành khí lưu màu xanh lam tán đi.

Sau đó, toàn bộ hàn khí tràn ngập trong động phủ nhanh chóng thu liễm, hội tụ trong thân thể của tiểu nữ hài.

Mấy hơi thở sau, động phủ liền khôi phục bình thường.

Sau đó mí mắt của tiểu nữ hài giật giật, chậm rãi mở ra, nhìn về phía Trần Hạo.

- Đạo hữu, thứ ta muốn ăn, tốt nhất là linh vật.

Trần Hạo đang muốn xuất ra lương khô thì động tác dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía tiểu nữ hài.

Ngươi muốn ăn cái gì?

Bình Luận (0)
Comment