- Tam Vị đạo hữu không muốn uống sao?
Trần Hạo kinh ngạc nhìn Tam Vị đạo trưởng.
Tam Vị đạo trưởng cười khổ nói:
- Tôi đã lớn tuổi rồi, tuổi thọ còn không nhiều, cho dù uống canh xương rồng lại có thể như thế nào? Cuối cùng cũng sẽ chết. Còn không bằng để cho đệ tử kia của tôi, như thế coi như đi gặp liệt đại tổ sư, tôi cũng có thể nhắm mắt.
Trần Hạo nổi lòng tôn kính, nhìn Tam Vị đạo trưởng nói:
- Điều kiện của ông tôi đáp ứng, cũng có thể thêm một phần, Tam Vị đạo trưởng cũng coi như có một phần."
Tam Vị đạo trưởng kinh ngạc nói:
- Trần đạo hữu, cái này. . .
Trần Hạo cười nói:
- Đạo hữu đồng ý vì Tam Thủy Quan tôi luyện đan ba mươi năm, tuổi ông lớn như thế, còn có thể luyện mấy năm? Trình độ của đệ tử kia của ông khẳng định có chênh lệch rất lớn, lúc nào có thể bằng còn không nói chính xác được, cho nên vì ba mươi năm này, đạo hữu cũng không thể buông tay mặc kệ như vậy được.
Trong lòng Tam Vị đạo trưởng trăm vị hỗn hợp, sau một lúc lâu im lặng, mới chắp tay thi lễ với Trần Hạo.
Đạt thành giao dịch, Tam Vị đạo trưởng và Vu Sơn thần nữ liền rời đi.
Cơ duyên trước mắt, hai vị đồng đạo không thể không coi trọng.
Chờ đến ban đêm, có sáu chiếc xe đi tới bên ngoài Tam Thủy Quan.
Trần Hạo nhận được điện thoại thông báo của Cổ Đạo Toàn, mang theo mấy linh vật ra bên ngoài đạo quan nghênh đón.
Lúc nhìn thấy mấy chiếc xe kia, Trần Hạo liền cảm giác được bên trong xe có hơn mười đạo khí tức pháp lực cường đại, mỗi một người đều mạnh hơn mình rất nhiều.
Âm thầm sợ hãi thán phục nội tình của Đạo Môn, cho dù bây giờ là thời đại mạt pháp, cũng có một vài cường giả có thể chống lên mặt mũi của Đạo gia.
Chờ cho xe ngừng lại, Trần Hạo liền đi qua.
Trên xe đi xuống mười mấy người, không phải lão đạo sĩ thì chính là lão giả mặc trường sam, còn có một ni cô, hai lão hòa thượng.
Ni cô hòa thượng này, còn mạnh hơn hai người hắn nhìn thấy ở bên ngoài Liên Hoa Tự rất nhiều. Phật quang trên người bọn họ cơ hồ ngưng tụ thành hình tròn, hoàn toàn không phải phật quang mà Tâm Tuệ sư thái và Bán Nguyệt đại sư phát ra có thể so sánh, hiển nhiên là Phật môn đại lão chân chính.
Sau khi nhìn thấy Trần Hạo, những lão nhân này từng người dò xét hắn, trong ánh mắt không che giấu ngạc nhiên và tán thưởng.
Cũng có mấy người nhìn về phía bọn linh vật, ánh mắt lưu động, như có điều suy nghĩ.
- Ha ha, Trần đạo hữu, lâu rồi mới gặp lại, đạo hạnh tinh tiến không ít a!
Trong đám người, Cổ Đạo Toàn đi ra, vừa cười vừa nói.
Giờ phút này Trần Hạo cũng không tận lực ẩn tàng tu vi nữa, khí tức gần bốn mươi năm pháp lực, mặc dù so ra kém người đến, nhưng cũng chỉ kém mấy bậc thôi, nếu kể cả thần thông, Trần Hạo đã đủ để xâm nhập vào cái vòng tròn này.
Trần Hạo cười nói:
- Cổ tiền bối quá khen, vãn bối có thể được chư vị tiền bối đại giá quang lâm, cảm giác rất vinh hạnh, bên ngoài gió lớn, mời chư vị tiền bối vào bên trong nói chuyện.
Một đám các đại lão cũng không khách sáo, đồng thời tiến vào đạo quan.
Bên trong cũng đã sớm chuẩn bị chỗ ngồi, sau đó Triệu Linh Xảo dâng lên nước trà.
Cổ Đạo Toàn rất nhiệt tình lôi kéo Trần Hạo, giới thiệu cho hắn mấy người đến.
Sau một vòng giới thiệu, Trần Hạo cuối cùng cũng làm quen với chư vị đại lão.
Võ Đang nội tông trưởng lão Thanh Tiêu đạo trưởng, Côn Ngô Cung Động Minh đạo trưởng, Tử Dương Môn Trọng Thủy đạo trưởng, Ngũ Đài Sơn Hành Kiến đại sư, Thủy Nguyệt Am Diệu Âm sư thái, Nam Vô Phái Chu đạo trưởng, Kim Đan Phái Ngọc Tuyền đạo trưởng, tổng bộ Ban Ngành Liên Quan bộ phó Triệu Bắc Huyền. . .
Từ trong cuộc giới thiệu này, Trần Hạo biết được, những đại lão này nếu không phải đứng đầu một phái, chính là trụ cột của các phái.
Sau khi hàn huyên, Cổ Đạo Toàn chủ động hỏi:
- Trần đạo hữu, xương rồng kia cậu đạt được như thế nào?
Nghe vậy trong lòng Trần Hạo hơi động.
Trong điện thoại, hắn đã sớm cùng Cổ Đạo Toàn nói qua, mà bây giờ Cổ Đạo Toàn lại hỏi lại, hiển nhiên có ẩn tình.
Nhìn thoáng qua cái đại lão khác, quả nhiên, tất cả đều nhìn về phía hắn.
Trần Hạo cười nói:
- Nói đến cũng là trùng hợp, đạt được vé mời của Hắc Thị, vốn định tới kiến thức một chút, ai ngờ gặp phải đấu pháp, tôi không thích đấu tranh, liền tránh đi. Nhưng lại gặp mấy vị đạo hữu Ban Ngành Liên Quan truy kích một tên đồng đạo, tranh đoạt xương rồng, tôi có lòng tốt khuyên bảo, đồng thời tại chỗ bóp nát xương rồng. Vốn cho rằng là giả, ai ngờ cái xương rồng này có huyền diệu khác, bị hạ phong cấm, sau khi trở về, vị đạo hữu Bạch Lộ này của tôi lấy lực lượng giao long huyết mạch của mình phá vỡ phong cấm, lúc này mới phát hiện ra là xương chân long.
Một đám đại lão nghe vậy, ánh mắt nhìn Trần Hạo càng phát ra kỳ dị.
Tu hành đến cảnh giới này của bọn hắn, cũng sẽ không sợ hãi thán phục cái gì, cảm thán cái gì, mà là từ bên trong hiện tượng nhìn thấy bản chất.
Vị Trần đạo hữu này, không có sư môn truyền thừa dạy bảo, một mình tu hành Nhập Đạo, tuổi còn trẻ liền có đạo hạnh cao như thế, đồng thời khí tức rất thuần khiết, là Đạo Môn chính thống, hiển nhiên cũng không phải là cưỡng đoạt hoặc là dùng bàng môn tà pháp thu hoạch được, đây chính là thiên phú.
Đại đạo tu hành, thiên phú, truyền thừa, cơ duyên, thiếu một thứ cũng không được.
Trần Hạo có đầy đủ thiên phú, lại có đầy đủ cơ duyên, dù không có sư môn truyền thừa, tiền đồ tương lai cũng không thể đo đếm được, loại tình huống này để trong lòng bọn họ hiện ra rất nhiều suy nghĩ.
Cổ Đạo Toàn sợ hãi than nói:
- Đạo hữu có cơ duyên thật tốt.
Trần Hạo cười nói:
- Chỉ là trùng hợp thôi.
Cổ Đạo Toàn nói:
- Trùng hợp chính là cơ duyên, người trong giới tu hành, có bao nhiêu tu sĩ kỳ vọng trùng hợp mà không gặp được.
Trần Hạo im lặng.
Khiêm tốn quá nhiều chính là kiêu ngạo, trước mắt vẫn là ít khiêm tốn đi một chút thì tốt hơn.
- Nhưng đạo hữu này, tôi có một chuyện muốn nói, không biết cậu có ý nghĩ gì.
Cổ Đạo Toàn nhất chuyển, mở miệng nói ra.
Trần Hạo nói:
- Mời Cổ tiền bối nói.
Cổ Đạo Toàn nói:
- Là như vậy, trước khi đến, chư vị đạo hữu Đạo Môn và Ban Ngành Liên Quan cùng tôi thương nghị qua, đạo hữu cơ duyên thâm hậu, xương đầu rồng bị cậu đoạt được, nói không chừng là thiên mệnh, nếu như có thể, Đạo Môn, Ban Ngành Liên Quan có thể phối hợp với cậu cùng một chỗ tìm kiếm bí cảnh Thủy Tinh Cung kia, nếu có thu hoạch, có thể tùy cậu tuyển chọn một bộ phận.
Trần Hạo sững sờ.
Còn có chuyện tốt như vậy?
Không đúng, lựa chọn một bộ phận, cũng không phải là nói tới Chân Long Châu, Chân Long Châu bên trong Thủy Tinh Cung bí cảnh sợ là món đồ tốt nhất, Đạo Môn cùng Ban Ngành Liên Quan chắc chắn sẽ không để cho mình lấy đi.
Nếu như vậy, đó chính là lợi dụng, sợ rằng Đạo Môn và Ban Ngành Liên Quan đã xem mình là khí vận chi tử đi, người khác cầu không được, mình tùy tiện nhặt được, nói không chừng để cho mình đi tìm, càng dễ dàng tìm tới Thủy Tinh Cung kia. Đến lúc đó bọn họ liền có thể ngồi mát ăn bát vàng!
Ha ha, thật sự là biện pháp tốt.
Trần Hạo quả quyết nói:
- Cổ tiền bối, thế thì thôi đi, tôi chỉ là tân sinh Đạo Môn, không dám hi vọng xa vời quá nhiều, vẫn là giao dịch xương rồng cho chư vị tiền bối thì tốt hơn.
- Trần đạo hữu, Thủy Tinh Cung này bí bảo vô số, nếu như cậu thu hoạch được một bộ phận, ngày sau tu hành càng thêm thuận tiện, cớ sao không làm?
Một lão đạo sĩ mở miệng nói.
Trần Hạo nhìn về phía y, chính là Kim Đan Phái Ngọc Tuyền đạo trưởng vừa mở miệng.
Trần Hạo cười nói:
- Tu hành đúng là cần vô số tài nguyên, nhưng tu hành càng đặt nặng đạo tâm, tâm tôi không có truy cầu gì, biết thỏa mãn thì vui vẻ, cần gì phải cưỡng cầu?
Ngọc Tuyền đạo trưởng nghẹn lời.
Cổ Đạo Toàn cười nói:
- Chư vị đạo hữu, tôi cũng đã sớm nói, Trần đạo hữu mặc dù trẻ tuổi, nhưng đạo tâm lại bất phàm, các người không tin, bây giờ thấy chưa, chuyện này dừng ở đây đi.
Nói xong, Cổ Đạo Toàn nhìn về phía Trần Hạo nói:
- Đạo hữu đã không muốn, vậy liền lựa chọn giao dịch, tôi đã cùng với chư vị đạo hữu nói xong, Trần đạo hữu có thể giữ xương rồng ba ngày, ba ngày sau, Đạo Môn tới lấy, việc này không còn liên quan gì tới đạo hữu nữa.