Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 387 - Chương 388: Ăn

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 388: Ăn

- Chờ một chút, Trần đạo hữu, ngươi nói xương rồng?

Long đại sư kịp phản ứng, vội vàng hỏi.

Trần Hạo nói:

- Đúng, chính là cái xương rồng gần đây gây ra động tĩnh lớn kia, thế nào, có muốn uống canh xương rồng hay không? Khẳng định có chỗ tốt đấy.

Lần này Long đại sư nhảy dựng lên:

- Mẹ nó, nào chỉ là có chỗ tốt, quả thực có rất nhiều chỗ tốt, ta muốn đi, nhất định phải đi, ặc, nhưng mà canh xương rồng quá quý giá, cứ như vậy đi uống, ta không làm được, ngươi chờ chút, ta mang bảo bối sư môn trân quý hơn một trăm năm qua cho ngươi.

Nói xong, Long đại sư chủ động cúp điện thoại, để Trần Hạo có chút im lặng.

Sở dĩ gọi Long đại sư tới, chính là nhìn Long đại sư vừa mắt, đáng giá kết giao, ngày sau có lẽ cũng có chuyện cần trợ giúp.

Cũng không nghĩ tới Long đại sư có tính cách như thế, không muốn chiếm tiện nghi của người khác.

Nhưng cũng từ điểm này có thể nhìn ra, mình không uổng phí gọi y.

Liên lạc xong, Trần Hạo dùng sức nhấc xương rồng lên, mang về Đạo quan.

- Thế mà bị ngươi giải khai phong cấm, chậc chậc, thật muốn nấu canh sao?

A Mịch La lại chui ra, tỏ vẻ sợ hãi thán phục.

Trần Hạo nói:

- Không thể ư?

A Mịch La nói:

- Rõ ràng có thể đi tìm kiếm đồ vật tốt hơn, lại nhớ thương tới thứ phổ thông này, tư duy của nhân tộc, thật là không có cách nào giải thích.

Trần Hạo phản bác:

- Đó là bởi vì ngươi không biết, Hoa Hạ ta còn có một cái tên riêng, đó chính là nước ham ăn.

Nói đến chỗ này, Trần Hạo cười hắc hắc:

- Nói đến, Tu La các ngươi sát sinh không nháy mắt, đây không tính là bản lãnh gì, nếu như là người của Hoa Hạ đi tới U Minh, chúng ta có thể ăn sạch sẽ U Minh, cái gì Cửu U Kỳ Lân, Đế Thính thần thú, chỉ cần có biện pháp đối phó, toàn bộ đều thành đồ ăn hết.

A Mịch La:

- . . .

Cười đắc ý, Trần Hạo hỏi:

- Đúng rồi, linh vật mà ngươi cần để trưởng thành, cái xương rồng này có được tính không?

A Mịch La nói:

- Ta cần chính là chủng loại thiên tài địa bảo, thai nghén ra linh tính kia, xương rồng này cho dù có thể nấu canh, hiệu quả đối với ta cũng không lớn, nhưng có còn hơn không.

Trần Hạo có chút tiếc nuối.

Còn tưởng rằng có thể dùng, đến lúc đó trực tiếp để cho nàng lớn lên, hoàn thành nhiệm vụ, lại tiễn đi, thích đến nơi nào thì đến, miễn cho giữ ở bên người làm một quả bom hẹn giờ, không chừng lúc nào đó liền tự bẫy chính mình.

- Vậy được rồi, đến lúc đó ta lưu lại cho ngươi một phần, nhưng ta đoán chừng nơi này rất nhanh sẽ trở nên rất náo nhiệt, đều là người trong tu hành giới, ngươi vẫn nên tránh né một chút, miễn cho bị xem thấu thân phận, đến lúc đó rước lấy phiền phức sẽ không tốt.

Trần Hạo nói.

A Mịch La nói:

- Sợ cái gì, chọc ta liền. . .

- Ngươi ít khoe khoang đi, ngươi bây giờ còn chưa có tư cách để kiêu căng, nếu để cho toàn bộ tu hành giới thảo phạt ngươi, ngươi chính là một bàn đồ ăn, còn giết cái cọng lông.

Trần Hạo trực tiếp đánh gãy A Mịch La.

A Mịch La nhìn Trần Hạo chằm chằm.

Trần Hạo nói:

- Nhìn ta cũng vô dụng, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi đến nhân gian là vì tìm thần tỉ, không phải tới khoe tài, đầu óc khác với cơ bắp, động một chút liền giết người, ngươi cho rằng ngươi là Vịnh Đồng La lão đại à?

A Mịch La:

- . . .

- Còn không phục? Được rồi, ta nói đến thế thôi, tự ngươi suy nghĩ đi.

Trần Hạo nói xong, quay người đi ra.

A Mịch La nhìn theo bóng lưng Trần Hạo, sau một lúc lâu mới nhỏ giọng hừ một cái.

Về sau, cũng không lâu lắm, hai đạo khí tức liền tới gần Tam Thủy Quan.

Mấy con linh vật được Trần Hạo phân phó, cảnh giác tứ phương báo cáo tin tức.

Người đến, một người là Vu Sơn thần nữ, còn có một người là Tam Vị đạo trưởng.

Trần Hạo cũng không kinh ngạc.

Cả hai người này đều là hàng xóm, Long Uy bộc phát, Tam Vị đạo trưởng và Vu Sơn thần nữ tuyệt đối phát hiện ra đầu tiên.

Không bao lâu sau, Tam Vị đạo trưởng và Vu Sơn thần nữ liền xuất hiện ở Tam Thủy Quan.

Vu Sơn thần nữ ở trạng thái chân thân, chính là một con kim tiền mãng, thân thể khỏe mạnh, kim tiền trải rộng, nhìn rất xinh đẹp.

Tam Vị đạo trưởng tựa hồ nhận biết Vu Sơn thần nữ, cũng không kinh ngạc, sau khi tiến vào đạo quan, cùng Trần Hào hàn huyên, còn mang đến cho Triệu Linh Xảo một chút thuốc trị thương, hỏi thăm tình huống khôi phục của Triệu Linh Xảo.

Nhìn một người một yêu rõ ràng có lời muốn nói, nhưng không nói, ngược lại tận lực kéo ra chút chuyện lông gà vỏ tỏi, Trần Hạo cười nói:

- Hai vị đạo hữu, các ngươi cũng không cần che che lấp lấp, Long Uy lúc trước, các ngươi chắc hẳn cảm nhận được đi.

Tam Vị đạo trưởng cười nói:

- Để đạo hữu chê cười, không sai, lão đạo chính là vì cái này mà đến, không biết tình huống là như thế nào?

Vu Sơn thần nữ cũng nhìn về phía Trần Hạo, mắt đầy hiếu kì.

Trần Hạo nói:

- Cũng không phải đại sự gì, chính là xương rồng mà gần đây khiến tu hành giới náo động, ta ngoài ý muốn thu hoạch được, phá vỡ phong cấm, cho nên phát ra Long Uy mà thôi.

- Xương rồng? Chính là tín vật tới bí cảnh Thủy Tinh Cung kia?

Tam Vị đạo trưởng chấn kinh hỏi.

Trần Hạo gật đầu:

- Chính là cái này, nhưng ta cũng không có ý định đi tìm Thủy Tinh Cung, quá phiền toái, cho nên đã liên lạc tiền bối Đạo môn, chuẩn bị cùng Đạo môn còn có Ban Ngành Liên Quan giao dịch, miễn cho Tam Thủy Quan của ta bị người nhớ thương, ngày đêm bất an.

Tam Vị đạo trưởng im lặng.

Vị Trần đạo hữu này không chỉ có thần thông mạnh, tâm cảnh cũng rất sâu, đối mặt với dụ hoặc mà không lấy, hiểu được đạo lý bo bo giữ mình.

- Nhưng mà, xương rồng có thể giao dịch, nhưng trước khi giao dịch, ta muốn hầm một nồi canh xương rồng nếm thử, hai vị đạo hữu đều là hàng xóm của Tam Thủy Quan ta, ngày sau còn làm bạn lâu dài, cho nên có chỗ tốt, ta cũng không có ý định độc chiếm, có thể mời hai vị thêm một phần. Chỉ là hai vị đạo hữu, canh xương rồng này cũng không phải ai cũng có thể uống, các ngươi có thể bỏ ra cái gì?

Trần Hạo thẳng thắn.

Tam Vị đạo trưởng trừng to mắt:

- Ngươi muốn hầm xương rồng?

Vu Sơn thần nữ cũng kinh hãi nói:

- Ngươi làm sao dám hầm xương rồng?

Trần Hạo tức giận:

- Vì sao không dám? Đều là xương cốt, chẳng lẽ còn muốn trong lòng có kính sợ, xem như tổ tông mà cung phụng? Không cần nói nhảm, chỉ hỏi các ngươi có muốn uống canh hay không?

- Muốn!

Cơ hồ là trăm miệng một lời, Tam Vị đạo trưởng và Vu Sơn thần nữ đồng thanh trả lời.

Trần Hạo giễu giễu nói:

- Miệng rất thành thật, nhưng mà hai vị đạo hữu, có mua có bán, công bằng giao dịch, ăn cơm đều phải trả tiền, các ngươi có thể bỏ ra cái gì?

Tam Vị đạo trưởng chần chờ.

Vu Sơn thần nữ lại không chút do dự nói:

- Trần đạo hữu, ta nguyện ý dâng lên thần nữ nhập mộng pháp mà ta tu luyện, hơn nữa lại thêm linh tinh do ta thu thập sơn tuyền linh khí mấy chục năm luyện chế mà thành.

Nói đến chỗ này, Vu Sơn thần nữ dừng một chút, tiếp tục nói:

- Lại tăng thêm ba việc bên trong phạm vi năng lực của ta, với điều kiện không tổn hại tu hành của ta.

Trần Hạo nói:

- Thành giao, tính ngươi một phần.

Vu Sơn thần nữ đại hỉ:

- Đa tạ đạo hữu.

Nhìn Vu Sơn thần nữ bỏ ra giá cao như thế để thu hoạch một lần cơ hội uống canh, khóe miệng của Tam Vị đạo trưởng giật một cái.

Mặc dù biết dạng này, có lẽ vẫn là Vu Sơn thần nữ chiếm tiện nghi, dù sao nó là loài rắn, uống canh xương rồng đối với tu hành của nó có chỗ tốt không có gì sánh kịp.

Thế nhưng mà để cho một lão đầu tử như mình tốn hao một cái giá to lớn chỉ để uống một ngụm canh, Tam Vị đạo trưởng thực tình không nỡ.

Nhưng mà cơ duyên trước mắt, thật muốn bỏ qua, sợ đến chết đều sẽ hối hận.

Nhìn ánh mắt của Trần Hạo, Tam Vị đạo trưởng cắn răng nói:

- Trần đạo hữu, ta nguyện ý dâng lên Hổ Cốt Đan mà Linh Đan Môn ta trân tàng hai trăm năm, mặt khác Linh Đan Môn ta vui lòng vì Tam Thủy Quan luyện đan ba mươi năm, chỉ cầu đạo hữu đáp ứng, cho đệ tử của ta một phần.

Bình Luận (0)
Comment