Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 391 - Chương 392: Giao Dịch

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 392: Giao Dịch

Trước khi trời sáng, cự đỉnh triệt để khôi phục lại bình tĩnh, sau đó Cổ Đạo Toàn thi pháp lấy canh long cốt ra, đổ ra đầy một bát canh lớn.

Toàn bộ canh long cốt hiện ra màu vàng kim nhạt, thật giống như chất lỏng hoàng kim. Có mùi vị nhàn nhạt của xương.

Nhìn ánh mắt mong chờ của một đám người, Cổ Đạo Toàn mở miệng nói:

- Mặc dù tinh khí của long cốt đã được trung hòa, nhưng tinh khí vẫn còn rất mạnh, cho nên không thể lập tức uống hết, cần mỗi ngày một chút, chậm rãi hấp thu rèn luyện, tự nhiên có thể cải biến thể chất, tăng cường gân cốt, tăng tuổi thọ lên, chư vị đạo hữu đều là người Trần đạo hữu mời đến, liền để Trần đạo hữu phân phối đi.

Trần Hạo cười cười, cũng không chối từ, lấy ra mấy cái bát giấy dùng một lần, múc trước nửa chén, đưa cho Tam Vị đạo trưởng, mở miệng nói:

- Phần thứ nhất này liền cho đạo hữu, hi vọng hai môn phái của ngài và tôi ngày sau dắt tay cùng tiến.

Tam Vị đạo trưởng kích động tiếp nhận, tỏ vẻ chân thành nói:

- Đạo hữu yên tâm, lão đạo nói là làm, ngày sau Linh Đan Môn tùy ý đạo hữu điều động.

Trần Hạo sau đó lại múc nửa chén, nhìn về phía Vu Sơn thần nữ nói:

- Thần nữ đạo hữu, phần thứ hai này liền cho cô.

Vu Sơn thần nữ há miệng, Trần Hạo đưa tới nửa chén canh long cốt liền bị nó hút vào trong miệng, sau đó nói:

- Đại ân của đạo hữu, suốt đời khó quên, ba điều kiện, Vu Tú Tú đã nhớ kỹ, tùy thời chờ đợi đạo hữu kêu gọi.

Trần Hạo lại đổ nửa chén cho Long đại sư, cười nói:

- Long trưởng lão, một phần này cho anh.

Khóe miệng của Long đại sư giật một cái, chưa nhận lấy ngay, ngược lại hỏi:

- Trần đạo hữu, cậu xác định cậu có thể luyện thành Tam Vị Chân Hỏa?

Trần Hạo cười thần bí:

- Long ca rửa mắt mà đợi đi.

Mục Vãn Thu vội vàng nhận lấy, tức giận:

- Trần đạo hữu để mắt ông, ông còn do dự, muốn tôi nói, Khuyết Nguyệt Môn truyền đến hiện tại, liền chỉ còn lại hai người chúng ta, con đường đã vô vọng. Ông bồi dưỡng tên vô ơn kia, đi nước ngoài xong tin tức cũng im bặt, đoán chừng sớm quên người sư phụ ông rồi. Hiện tại Duyệt Duyệt còn chưa Nhập Đạo, ngày sau làm sao tiếp nhận truyền thừa? Nếu như đi theo Trần đạo hữu, nói không chừng ngày sau Duyệt Duyệt càng có thành tựu, có gì cần cân nhắc nữa.

Long đại sư tức giận trợn nhìn vợ mình một chút.

Đàn bà thì biết cái gì, sư môn truyền thừa, tại sao có thể nói gãy liền gãy, như thế sau khi tôi chết, làm sao gặp liệt tổ liệt tông?

Nhưng lời này cũng không nên nói ở nơi này, y giữ yên lặng.

Trần Hạo cười cười, cũng không nói gì.

Nửa đường nhập đạo, trong lòng Trần Hạo không hề có phân biệt môn phái gì đó, đối với Long đại sư nhìn vừa mắt, nếu như có thể lôi kéo lại cùng một chỗ, tuyệt đối là một trợ giúp lớn.

Sau đó Trần Hạo không tiếp tục múc long cốt canh, mà nhìn về phía Cổ Đạo Toàn hỏi:

- Cổ tiền bối, ngài cần bao nhiêu long cốt canh cứ nói thẳng, cũng đừng khách khí với tôi, tôi còn trông cậy vào ngài ở sau lưng chỉ điểm thêm, che chở thêm một đoạn thời gian nữa.

Cổ Đạo Toàn cười nói:

- Ý tốt của Trần đạo hữu lão đạo xin ghi nhớ, nhưng cho tôi nửa chén liền đủ rồi, nhiều hơn cũng vô dụng.

Trần Hạo nói:

- Cổ tiền bối. . .

Cổ Đạo Toàn ngắt lời nói:

- Lão đạo tuyệt đối không phải nói ngoa, tinh khí của canh long cốt này rất hung mãnh, nửa chén đã đủ cho tôi sử dụng, dù sao lão đạo am hiểu phương pháp dưỡng sinh, đối với loại linh vật này, yêu cầu cũng không nhiều.

Trần Hạo đành phải gật đầu, múc cho Cổ Đạo Toàn nửa chén, sau đó thu thập hơn phân nửa canh long cốt còn lại.

Nhà mình một đám đồng bọn nhỏ không nóng nảy, về sau có thể chậm rãi uống, nhiều như vậy cơ mà, đã đủ dùng rất lâu.

Chia canh xong, Vu Sơn thần nữ và Tam Vị đạo trưởng hàn huyên vài câu, liền rời đi.

Long đại sư cũng mang theo vợ và con gái đi tới nơi nghỉ ngơi mà Trần Hạo đã sắp xếp, chuẩn bị để con gái phục dụng, hộ pháp cho cô bé.

Đám người tản ra, Trần Hạo lại lấy xương đầu rồng ra, nói với Cổ Đạo Toàn:

- Mặc dù nói là lưu ba ngày, nhưng bây giờ canh làm xong, giữ lại cũng vô dụng, Cổ tiền bối thông báo Đạo Môn tới lấy đi.

Cổ Đạo Toàn gật đầu:

- Cũng tốt, đồ vật này dù sao quá nhiều người chú ý vào, để Đạo Môn mang đi sớm một chút, đối với đạo hữu cũng có chỗ tốt.

Sau đó Cổ Đạo Toàn điện thoại thông báo cho Đạo Môn.

Không đến nửa giờ sau, liền có mấy người tới, chính là Trọng Thủy đạo trưởng bên trong đám đại lão bái phỏng lúc trước, Hành Kiến đại sư và Ban Ngành Liên Quan Triệu Bắc Huyền.

Trần Hạo im lặng.

Rất hiển nhiên, những người này cũng chưa rời đi, ở lại trong cổ thành để chờ.

Đến đây, mấy người sốt ruột, tôi cũng không cần, sớm làm giao dịch đi.

Có Cổ Đạo Toàn làm người trung gian, ba vị đại lão trực tiếp mang đến những vật dùng để giao dịch, theo thứ tự là đạo kinh trăm quyển, trăm bình đan dược các loại, mấy chục phần linh chủng, mấy loại phương pháp tu luyện và thần thông đầy đủ của Đạo Môn. Thậm chí còn có một cái thẻ ngân hàng, bên trong có chứa một tỷ.

Nhìn thấy thẻ ngân hàng, Trần Hạo dở khóc dở cười.

Mặc dù tiền không ít, nhưng mà ở bên trong những đồ vật này, sợ sẽ là thứ duy nhất không có giá trị đi.

Nhưng lập tức biến thành nhà giàu có một tỷ trong tài khoản, cảm giác rất không tệ, Trần Hạo nhận những vật giao dịch.

Mấy vị Đạo Môn đại lão sau khi nhìn thấy long cốt, cũng rất hài lòng.

Long cốt đã tới tay, bước tiếp theo nên là tìm kiếm Thủy Tinh Cung.

Không giống với trước kia, Đạo Môn hiện tại vô cùng đoàn kết, lại hợp tác với Ban Ngành Liên Quan, khả năng xảy ra bất trắc rất nhỏ, chỉ cần tìm được Thủy Tinh Cung, đó chính là một lần tiến bộ bay vọt của Đạo Môn và Ban Ngành Liên Quan, nói không chừng có thể giúp cho giới tu hành đang ngày càng tàn lụi khôi phục một chút nguyên khí.

Không nói chuyện lâu, mấy người trong Đạo Môn biết điều rời đi.

Dù sao bỏ ra cái giá để đổi long cốt, thật sự là không tương xứng lắm, bọn họ cũng có chút xấu hổ.

Chờ sau khi rời khỏi Tam Thủy Quan, Triệu Bắc Huyền liền mở miệng nói:

- Trọng Thủy đạo trưởng, muốn kiểm tra long cốt một chút hay không?

Trọng Thủy đạo trưởng cười nói:

- Triệu bộ trưởng, ông đây là không tin tưởng Cổ đạo hữu sao?

Triệu Bắc Huyền vội vàng nói:

- Làm sao lại như thế, Cổ đạo hữu là truyền nhân của người hộ đạo, mấy chục năm qua vì giới tu hành chạy đông chạy tây, cơ hồ đại bộ phận người tu hành đều nhận được ân huệ của ông ấy, phẩm hạnh rất cao, ai không tán thưởng. Long cốt là thật là giả, tôi cũng có thể nhìn ra. Tôi chỉ là muốn biết, long cốt này thật có thể xác định vị trí của Thủy Tinh Cung hay sao? Dù sao truyền thuyết đã cách mấy trăm năm rồi, khó phân biệt thật giả.

Trọng Thủy đạo trưởng gật đầu:

- Cũng đúng, vậy được rồi, tôi thi pháp thử một chút xem.

Nói xong, Trọng Thủy đạo trưởng buông long cốt xuống, tay nắm pháp quyết, nói lẩm bẩm, sau đó một chỉ điểm tại phía trên long cốt, pháp quang sáng lên.

- Câu linh!

Chú ngữ vừa ra, long cốt lập tức hiển hiện hào quang màu vàng kim nhạt, không bao lâu, một hư ảnh đầu rồng ngưng tụ lại, diện mục dữ tợn, ánh mắt sắc bén, ẩn ẩn phát ra tiếng long khiếu.

Thấy thế, ánh mắt của Triệu Bắc Huyền sáng lên, ánh mắt Hành Kiến đại sư cũng rất chuyên chú.

Trọng Thủy đạo trưởng vẫn bình tĩnh như trước, pháp quyết biến đổi, mở miệng nói:

- Huyết mạch dẫn dắt, tìm phương định vị.

Trong nháy mắt, hư ảnh đầu rồng xoay quanh một vòng, đột nhiên hướng phương bắc phá không mà đi, mấy hơi thở đã không thấy tăm hơi tung tích.

Trọng Thủy đạo trưởng đại hỉ:

- Thành công, đích thật là ở phía bắc, miếng long cốt này có thể chỉ dẫn tới Thủy Tinh Cung.

Triệu Bắc Huyền thở dài một hơi, gật đầu nói:

- Vậy thì tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta có thể hành động.

Sau khi thu hồi long cốt, mấy người lập tức lên xe rời đi.

Chờ cho bọn họ vừa đi, một chỗ cách mấy trăm thước trong rừng cây, một người áo đen đi ra, nhìn bóng xe đang đi xa, giữ im lặng.

Mà lúc này, hư ảnh đầu rồng từ bên trong long cốt bay ra, đi thẳng lên phương bắc, sau khi bay ra mấy chục dặm, đột nhiên ánh mắt bén nhọn lập tức trở nên hỗn loạn, thật giống như bị mê mang, dừng lại một chút, đột nhiên hướng phương tây bay đi, nhưng sau khi bay ra mấy chục dặm, lại mê mang, sau đó lại hướng phương nam bay đi, sau đó. . . hư ảnh đầu rồng chậm rãi tán đi.

Bình Luận (0)
Comment