Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 397 - Chương 398: Trả Thù

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 398: Trả Thù

- Văn tỷ tỷ?

Ánh mắt của Trần Hạo hơi chuyển động, hỏi:

- Chính là tòa nhà kia sao?

Chu Vân nhẹ gật đầu:

- Văn tỷ tỷ cũng là một cô gái rất đáng thương, lúc ấy tòa nhà kia vừa mới xây xong, chồng của chị ấy muốn trang trí căn phòng rồi mới cử hành hôn lễ. Nguyên bản rất tốt đẹp, nhưng vào đêm tân hôn đó, Văn tỷ tỷ không có máu, sau đó chồng của chị ấy nghi ngờ chị ấy không phải xử nữ, lừa gạt tình cảm của y, trong lúc tranh chấp cầm lấy phích nước nóng đập chết Văn tỷ tỷ, đồng thời ác độc băm nát thi thể của Văn tỷ tỷ, trộn vào bên trong tường.

Trần Hạo trợn mắt hốc mồm.

CMN, làm sao thủ đoạn này lại hung tàn cặn bã như thế, còn hung ác thú tín hơn một vài thứ đồ không sạch sẽ nữa.

Không có máu thì như thế nào? Không có máu liền không phải là xử nữ, có nhiều tình huống ngoài ý muốn gây ra tổn hại cho chỗ đó lắm, chẳng lẽ việc này cũng có lỗi? Cho dù không phải xử nữ, cũng không cần phải làm như vậy chứ. Thật có tình cảm, còn quan tâm thứ này làm gì?

Nhưng nghe thấy những lời này, Trần Hạo cuối cùng đã hiểu rõ vì sao lúc mới đặt chân vào bên trong nhà lầu, liền có thể cảm nhận được tà ác, nhưng làm thế nào cũng không cảm giác được vị trí cụ thể, mẹ nó thì ra cả căn nhà đều là quỷ, làm sao mà cảm giác ra được.

- Nói cách khác, sau khi Văn tỷ tỷ kia của cô chết hóa thành quỷ, sau đó hại người lung tung, trả thù nam nhân đúng không?

Trần Hạo nhớ tới mười cái thi thể nam nhân bên trong căn nhà, mở miệng hỏi.

Chu Vân nói:

- Những nam nhân này, đều là sau khi thấy Văn tỷ tỷ thì động sắc tâm, lòng mang ý đồ xấu, chủ động đưa tới cửa, bọn họ đáng chết.

Trần Hạo cười:

- Vậy tôi thì sao? Tôi không hề khởi sắc tâm, liền cô nhìn như thế nào đều không thấy rõ ràng, tại sao muốn hại tôi?

Chu Vân nói:

- Đây là có người làm giao dịch với Văn tỷ tỷ, muốn Văn tỷ tỷ giữ anh lại.

Lông mày Trần Hạo nhíu lại:

- Ai?

Chu Vân lắc đầu nói:

- Tôi không biết, người này mặc một thân áo bào đen, nhìn cũng không rõ ràng, nhưng là một cô gái, nói chỉ cần có thể lưu anh lại, liền trợ giúp Văn tỷ tỷ thoát khỏi trói buộc của căn nhà.

Trần Hạo biến sắc.

Đây mẹ nó không phải chính là nữ tử mặc áo bào đen nói long cốt là cô ta thả ra kia hay sao?

Mẹ nó, hỗn đản này muốn làm gì? Đậu xanh, tôi không đi tìm long cốt là đắc tội với cô đúng không, thế mà lại ám toán tôi.

Trần Hạo rất bực mình.

Đây tuyệt đối là chuyện uất ức lại không thể nói gì.

Chỉ là từ chối một lần mà thôi, đây không phải còn có Đạo Môn và Ban Ngành Liên Quan hỗ trợ đi tìm sao? CMN tại sao lại dây dưa tôi không thả, còn ác độc như thế?

Ha ha, sớm biết như thế, lúc ấy gặp mặt liền không cần nói nhảm, trực tiếp chém chết là được.

Trong lòng thầm ghi món nợ cho nữ tử mặc áo bào đen kia, Trần Hạo nhìn về phía Chu Vân nói:

- Được rồi, những thứ này liền không nói nữa, Chu tiểu thư, cô bây giờ có dự tính gì không?

Chu Vân khổ sở nói:

- Trước đó gặp được Văn tỷ tỷ, cô ta nói sẽ giúp tôi báo thù, nhưng mà vẫn luôn không có hành động, về sau tôi chậm rãi phát hiện, tôi chỉ là một cái công cụ đối với Văn tỷ tỷ, cừu hận và hồi ức thống khổ của tôi, có thể giúp cô ta càng trở nên cường đại hơn, cho nên cô ta không có khả năng giúp tôi báo thù. Bây giờ tôi cũng đã chết, còn có thể làm gì nữa?

Trần Hạo nói:

- Chết cũng không phải là kết thúc, ai nói chết liền không thể báo thù, nhưng chuyện này cũng không tiện nói, nếu như cô không đồng ý, vậy tôi cũng không bắt buộc."

Ánh mắt của Chu Vân sáng lên, kích động nói:

- Tôi có thể báo thù sao?

Trần Hạo nói:

- Phải nói, cô có muốn báo thù không?

Chu Vân gật đầu, ánh mắt tức giận nói:

- Tôi muốn báo thù, tôi muốn để gã trải nghiệm thống khổ giống như tôi, để gã biết, cô phụ tôi tổn thương tôi là hành vi ngu xuẩn cỡ nào.

"Ding: Tàn hồn Chu Vân, oan hồn một ngày, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng một năm đạo hạnh."

Nghe được thanh âm của hệ thống, Trần Hạo cười.

Nói đến, nếu như không thể kích phát nhiệm vụ, Trần Hạo thật đúng là không nhất định sẽ hỗ trợ, không phải không đồng tình, mà là hệ thống không cho kết quả, vậy liền nói rõ tất cả những điều mà Chu Vân nói không nhất định là thật.

Mình là giúp quỷ làm vui, cũng không phải trợ quỷ làm ác.

- Vậy thì tốt, bây giờ chúng ta liền đi tìm tên cặn bã kia.

Lái xe rời đi, nửa giờ sau, Trần Hạo đi tới trước một ngôi nhà.

Đây là một tòa nhà ba tầng, mặc dù nơi này không phải khu vực phồn hoa ở Dương Thành, nhưng cũng coi như có giá trị không nhỏ, hiển nhiên tên cặn bã kia còn rất có tiền.

Nhìn thấy ngôi nhà, ánh mắt của Chu Vân lộ ra sự thống hận, cắn răng nghiến lợi nói:

- Chính là nơi này, bên dưới căn nhà này có một cái tầng hầm, bên trong giống như pháp trường, có rất nhiều công cụ, lúc trước nếu không phải gã cho tôi uống thuốc, khiến tôi có cơ hội đánh lén gã, chỉ sợ tôi đã sớm chết ở phía dưới.

Trần Hạo dò xét ngôi nhà một lát, lông mày nhíu lại, nói:

- Trong nhà này có hai người.

Chu Vân sững sờ:

- Không đúng, cha gã đã chết sớm, mẹ lại sống ở nông thôn, trong nhà hẳn chỉ có một mình gã mới đúng chứ.

Trần Hạo nói:

- Cô vào xem chẳng phải sẽ rõ ràng sao?

Trong mắt Chu Vân hiện lên một tia e ngại, yếu ớt nói:

- Một mình tôi đi sao?

Trần Hạo cười nói:

- Làm sao? Cô còn muốn tôi đi cùng một chỗ à? Cho tôi xin, cô bây giờ là quỷ đấy, phàm nhân bình thường không nhìn thấy cô được.

Chu Vân nghẹn lời, cô vừa mới chết, còn có chút chưa quen với thân phận quỷ của mình.

Nhưng mà Trần Hạo nói đúng, mình đã chết rồi, vậy còn sợ cái quái gì nữa?

Gật gật đầu, Chu Vân ra khỏi xe, sau đó tiến vào trong phòng.

Không bao lâu, Chu Vân lại đi ra, trên mặt có chút hoảng sợ:

- Đại sư, gã lại đang tra tấn người, có một cô gái sắp bị gã đánh chết.

A. . .

Trần Hạo sửng sốt.

Lại có một cô gái ngốc mắc câu rồi sao?

- Cô không làm gì ư?

Trần Hạo nhìn về phía Chu Vân.

Chu Vân không biết làm sao nói:

- Tôi nên làm cái gì?

Khóe miệng của Trần Hạo giật một cái, không phản bác được.

Cô đã bị hành hạ như thế, còn gián tiếp bị hại chết, thế mà hoàn toàn chưa nghĩ qua trả thù như thế nào sao? Tính tình của cô gái này quá yếu ớt rồi.

Trần Hạo nói thẳng:

- Xem phim ma chưa? Biết quỷ nhập vào người không? Mặc dù hồn phách của cô rất yếu, nhưng trên người ngươi còn lưu lại khí tức quỷ lâu, sau khi nhập vào người, có thể trở nên rất mạnh, chí ít nam nhân bình thường sẽ không đánh lại cô, còn cần tôi nhắc nhở sao?

Chu Vân ngẩn người, sau đó lần nữa quay người tiến vào trong nhà.

Lần này, thời gian cô ta rời đi lâu hơn.

Trần Hạo cũng không nóng nảy, chậm rãi chờ đợi.

Mười mấy phút sau, Trần Hạo còn chưa nhìn thấy Chu Vân, thanh âm của hệ thống đã vang lên.

"Ding: Tàn hồn Chu Vân, oan hồn một ngày, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng một năm đạo hạnh."

Theo thanh âm phát ra, Trần Hạo liền cảm giác được mình nhiều thêm một năm pháp lực.

Trong lòng đắc ý, đồng thời Trần Hạo cũng có chút tò mò.

Chu Vân này trả thù như thế nào? Là dùng cách bạo lực, hay là trực tiếp chơi chết?

Đang suy nghĩ, hồn phách của Chu Vân từ trong nhà đi ra, mang trên mặt biểu lộ khoái ý.

Chờ cho Chu Vân lên xe, Trần Hạo tò mò hỏi:

- Thế nào? Chơi chết không?

Chu Vân cười, ngoài ý muốn nhìn có chút tà ác.

- Giết chết? Vậy quá lợi cho gã rồi, tôi cắt lão nhị của gã, ép gã ăn vào, sau đó đánh gãy tứ chi, lại báo cảnh sát. Ah, đại sư, phiền phức đưa thi thể của tôi vào trong phòng, chờ sau khi cảnh sát đến, gã phạm vào tội đủ để xử bắn, trong đoạn thời gian này, để gã ở trong thống khổ sám hối đi.

Trần Hạo:

- . . .

Bình Luận (0)
Comment