Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 420 - Chương 421: Bị Lừa

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 421: Bị Lừa

Lương Hồng Ngọc hài lòng rời đi, mang theo linh hương của Trần Hạo.

Mà trong tay Trần Hạo cũng có một hạt châu nhỏ trong suốt, trong hạt châu nhỏ có một tia hồng khí, không ngừng cuồn cuộn, mơ hồ hướng về một phương.

Lương Hồng Ngọc nói đây là khóa khí châu, có thể định khí truy tung, là một bảo bối.

Trần Hạo cười ha hả nói cảm ơn nhưng trong lòng đang nhỏ máu.

Bảo bối quái gì, chỉ là viên thủy tinh bình thường thôi mà, đến pháp khí cũng không phải, chỉ là trong hạt châu, bố trí một cấm pháp, khóa một chút khí tức ở bên trong lại, có thể nhờ vào đó mà biết được nơi ở của người có khí tức này, khi đi đến khoảng cách nhất định, hạt châu sẽ nổ tung.

Nhưng Trần Hạo cũng đang cần thứ này, chẳng quan tâm có phải bảo bối không.

Thu hạt châu nhỏ lại, Trần Hạo đi vào Linh Huyễn Phố.

Bóng đêm dần dần buông xuống, rốt cục, một quỷ hồn vội vã chạy vào trong tiệm Trần Hạo, nhìn thấy Trần Hạo đã vội vàng nói:

- Đại sư, lệ quỷ kia xuất hiện rồi, ở khúc quanh đường.

Trần Hạo nhìn sang, quỷ hồn này chính là Lưu Đông một trong ba nhân viên thi công, buổi chiều trước khi rời đi, mình thả bọn chúng ra, hiện tại cuối cùng cũng mang về tin tức tốt.

- Phát hiện sao? Đi, chúng qua đó nhìn một chút.

Rời khỏi Linh Huyễn Phố, lái xe nhanh chóng rời đi.

Vừa lái xe, Trần Hạo vừa nói:

- Các người phát hiện ra lệ quỷ, chỉ có một mình nó sao?

Lưu Đông nói:

- Chúng tôi nhìn thấy lệ quỷ kia, sau đó tôi chạy về thông báo với đại sư.

Xem ra không có nhiều tin tức, Trần Hạo không hỏi gì thêm nữa, chuyên tâm lái xe.

Mười mấy phút sau, Trần Hạo thấy được con đường quanh co.

Con đường bao quanh thành phố Ung Ninh, hồ nước nhỏ giữa con đường, khúc chiết liên tục, ce cộ bình thường đi qua đều phải cẩn thận, nếu không sẽ bị rơi vào trong nước.

Nhưng không biết từ lúc nào, nơi này bị một băng đảng xe đua chiếm đoạt, thường đến đây để đua xe, trước đó còn xảy ra mấy vụ rơi xuống nước, chết mấy người, vì lý do an toàn cũng có cảnh sát định kỳ tới kiểm tra, nhưng cho dù bị cấm thì mấy người đua xe vẫn không ngừng.

Khi Trần Hạo lái xe đến nơi, chỉ thấy mười mấy chiếc xe bật đèn sáng rực dừng lại ở một khoảng đất trống.

Bên cạnh xe, một đám nam nữ trẻ tuổi đang tụ tập, nhảy múa hoan hô, chuyện trò vui vẻ.

Trần Hạo xoay chuyển ánh mắt, phát hiện có vết tích âm khí, nhưng không nhìn thấy lệ quỷ. Hai quỷ hồn nhân viên thi công khác cũng không thấy.

- Xảy ra chuyện gì? Lệ quỷ kia đâu?

Trần Hạo kinh ngạc hỏi.

Lưu Đông có chút xấu hổ nhìn thoáng qua Trần Hạo, thân ảnh khẽ chuyển, đột nhiên biến mất.

Trần Hạo: . . .

Đậu xanh, tình huống này là thế nào?

Đúng lúc này, sắc mặt Trần Hạo khẽ động, nhìn về phía những nam nữ trẻ tuổi kia, lại phát hiện, không biết từ lúc nào bọn họ đã lên xe, tiếng ấm ầm vang lên không dứt, từng chiếc xe chậm rãi bao vây hắn.

Sắc mặt Trần Hạo trầm xuống.

Mẹ nó, đây là muốn lừa ta sao?

Nhìn những chiếc xe kia càng chạy càng nhanh, rõ ràng muốn đâm tới hắn, Trần Hạo hừ lạnh một tiếng, giẫm mạnh chân ga, lách xe đến bên cạnh.

Những chiếc xe kia vội vàng đuổi theo hắn.

Trần Hạo lại đột nhiên phanh lại, sau đó quay xe, một chiếc xe sượt qua người hắn, cùng lúc đó, một đạo lôi quang lóe lên, chiếc xe kia đột nhiên rẽ sang hướng khác, đâm vào một chiếc xe khác.

Sau đó Trần Hạo không ngừng chuyển hướng, chỉ cần có xe tới gần, sẽ có một viên lôi cầu hầu hạ.

Mấy phút sau, những chiếc xe muốn đâm hắn toàn bộ đều dừng lại.

Trần Hạo dừng xe, ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía năm thân ảnh đứng cách đó không xa.

Một phụ nữ, năm đàn ông, ba người đàn ông trong đó chính là quỷ thi công chết oan cầu mình hỗ trợ đòi công đạo.

Mà khí tức người phụ nữ kia đúng là khí tức nữ quỷ khâu vá mà buổi chiều hắn gặp được ở Ô Phong trấn, không ngoài dự liệu, một tên quỷ khác sát khí đầy mình, chính là lệ quỷ kia.

Ha ha, thú vị! Lão tử tới giúp các người, kết quả là các người lừa ta?

Nhếch miệng cười một tiếng, Trần Hạo mở cửa xe đi xuống.

Mèo mun và gà ngốc đi bên cạnh hắn, nhìn về phía năm quỷ hồn, hoàn toàn không thèm cảnh giác và đề phòng.

Những kẻ này tưởng như rất đáng sợ, nhưng mà so với những kẻ lợi hại trước kia gặp phải, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Sau khi xuống xe, Trần Hạo cũng không dừng lại, trực tiếp đi tới chỗ ba quỷ hồn kia.

Chờ đến phụ cận, lệ quỷ bên cạnh nữ quỷ khâu vá kia cười gằn.

Nó là một thanh niên tóc dài, dáng người thẳng tắp, mặc bộ quần áo màu đen bó sát người, nhìn rất đẹp trai.

- Hắc hắc, muốn tìm tao đòi công đạo? Mày đây là tìm. . .

Nó còn chưa nói xong, đột nhiên trợn to hai mắt.

Bởi vì Trần Hạo hoàn toàn không dừng bước, ngược lại đột nhiên tăng tốc, tốc độ cực nhanh đi đến trước mặt bọn nó, một bàn tay đánh tới.

Thanh niên tóc dài vội vàng muốn né tránh, nhưng không kịp, khi bàn tay của Trần Hạo đánh lên trên mặt nó, một đạo lôi quang sáng lên.

Ba một tiếng, chỉ thấy thanh niên tóc dài bay lên, nổ tung giữa không trung. Hồn phi phách tán.

Nữ quỷ khâu vá giận dữ, thét lên một tiếng, trong tay xuất hiện một tượng thần nhỏ.

Tượng thần này mặc trường bào, hai mắt dữ tợn, trong tay nắm lấy một quả cầu, nửa đen nửa trắng, nhìn như là Thái Cực.

Sau khi nữ quỷ giơ lên, trên thân tượng thần toát ra hồng quang tà tính.

Trần Hạo lật tay, Hiên Tể Kiếm xuất hiện trong tay hắn, chém một kiếm tới nữ quỷ.

Thấy kiếm quang xuất hiện, hồng quang trên thân tượng thần đột nhiên khuếch tán, hóa thành một hư ảnh, đỡ kiếm quang.

Thế nhưng hơn bốn mươi năm pháp lực của Trần Hạo toàn lực bổ xuống, Hiên Tể Kiếm sáng lên, trực tiếp chém hư ảnh kia thành hai mảnh, sau đó tiếp tục chém xuống nữ quỷ khâu vá khiến nó cũng bị chém thành hai nửa.

Phanh một tiếng, tượng thần sụp đổ.

Nhưng trong nữ quỷ khâu vá, đột nhiên một bóng mờ bay ra, muốn đào tẩu.

Trần Hạo hừ lạnh một tiếng, hắn đuổi theo, đưa tay bắt lấy hư ảnh.

- Đại sư tha mạng, đại sư tha mạng.

Hư ảnh phát ra tiếng kêu hoảng sợ, nhưng thanh âm này. . . lại là nam!

Lông mày Trần Hạo nhíu lại, sau khi hạ xuống, bỏ hư ảnh này trên mặt đất, hư ảnh khẽ chuyển, hóa thành một người đàn ông.

Tên này cũng không dám chạy, ngồi trên mặt đất, run lẩy bẩy.

Trần Hạo lạnh lùng nhìn xem nó:

- Ông là nữ quỷ khâu vá?

- Đại, đại sư, tôi không phải nữ quỷ, tôi là nam, áo quỷ này là tôi làm, bởi vì tôi thích làm phụ nữ.

Nam tử run run rẩy rẩy trả lời.

Trần Hạo: . . .

Mẹ nó, là một tên biến thái thích làm phụ nữ! Lúc sinh ra là mẹ ngươi đã sinh nhầm giới tính à?

Nhưng mà ngươi đã hại bao nhiêu cô gái mới làm được một một con nữ quỷ này.

Trần Hạo lười nói nhiều, Hiên Tể Kiếm chém xuống tên đàn ông này, pháp cương bộc phát, trực tiếp giết chết nó, ngay cả cầu xin tha thứ cũng không kịp.

Liên tục chém chết hai quỷ, Trần Hạo quay người nhìn về phía ba quỷ hồn thi công đang trợn mắt há mồm.

Ba quỷ hồn giật nảy mình, trong đó Lưu Đông dẫn Trần Hạo đến là hoàn hồn đầu tiên, vội vàng quỳ xuống, khóc lóc cầu xin:

- Đại sư bỏ qua cho tôi, đều là bọn chúng bức. . .

Nhưng lời nói chưa nói xong, một đạo pháp cương trực tiếp chém lên thân Lưu Đông, sau đó hồn thể Lưu Đông trong nháy mắt sụp đổ.

Bức đại gia ngươi, mẹ nó ta hảo tâm giúp ngươi, ngươi thế mà dám lừa ta, ha ha, làm mất toi nhiệm vụ của ta.

Bình Luận (0)
Comment